Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1336 - Chương 1336: Đợi Lúc Ngươi Có Thể Làm Chủ Pháp Tắc (1)

Chương 1336: Đợi lúc ngươi có thể làm chủ Pháp Tắc (1)
Lâm Mặc Ngữ nghĩ, có lẽ mình có thể cày nhiều hơn mấy lần.

Với tốc độ và năng lực của mình, mỗi lần bốn kiện trang bị Côn Lôn, chỉ cần cày số lần đủ nhiều thì chắc là sẽ có cơ hội thu gom đủ nguyên bộ đồ Côn Lôn.

Nhân tộc quá thiếu trang bị cấp Huyền Thoại, chỉ có le que mấy món.

Theo hắn biết, tháp Thần Hạ của Mạnh An Văn thuộc về cấp Huyền Thoại, găng tay của Bạch Ý Viễn và đao của Nghiêm Cuồng Sinh đều không phải trang bị cấp Huyền Thoại mà là dòng gần cấp Huyền Thoại cực phẩm đứng đầu.

Pháp trượng quý giá trong tay Ninh Thái Nhiên hình như cũng không phải cấp Huyền Thoại.

Vì sao trang bị cấp Huyền Thoại thiếu như thế, có rất nhiều rất nhiều vấn đề liên quan.

Quan trọng nhất chính là, Nhân tộc không có Thợ Rèn cấp Thần nên không cách nào chế tạo ra được.

Ngược lại giống như Mạnh An Văn, nếu như có nguyên liệu đầy đủ thì có thể chế tạo ra đồ trang sức cấp Huyền Thoại.

Lâm Mặc Ngữ nổi lên một ý tưởng, kiếm đủ nguyên bộ đồ Côn Lôn cho lão sư của mình, chắc chắn có chỗ trợ giúp cho chiến lực của bọn họ.

Ý tưởng này vừa lóe lên đã nhanh chóng bị đè xuống:

“Việc này tạm thời không vội.”

Lâm Mặc Ngữ lần nữa chuyển mắt nhìn sang thần cung Côn Lôn ở đỉnh đầu.

Trong nháy mắt khi Côn Lôn Cự Ưng chết, không chỉ thu được trang bị mà cả trận pháp cản mình tiến lên cũng biến mất theo.

Con đường đằng sau trận pháp đã hoàn toàn hiện ra, thần cung trên ngàn mét hết sức rõ ràng rơi vào trong tầm mắt.

Điều này đại biểu cho mình có tư cách tiến vào thần cung.

“Quả nhiên phó bản còn có đoạn thứ tư.”

“Đây mới thật sự là phó bản thần cung Côn Lôn.”

Lâm Mặc Ngữ lên núi, đi đến đỉnh núi thần cung Côn Lôn.

Gió mạnh thổi tới, tiếng chuông gió lại lần nữa vang lên bên tai.

Lần này Lâm Mặc Ngữ đã có chuẩn bị, sức mạnh linh hồn lui lại, không bị vật bên ngoài ảnh hưởng.

Cửu Thải Long Hồn Tinh vòng quanh linh hồn liên tục xoay tròn, cũng có cảnh giác.

Bảo vệ tâm trí chặt chẽ, không bị quấy nhiễu bởi vật bên ngoài.

Tiếng chuông gió ưu mỹ êm tai, không ngừng vang lên bên tai.

Lâm Mặc Ngữ có phong bế thính giác lại cũng vô dụng, vẫn có thể nghe thấy như cũ.

Âm thanh sẽ trực tiếp truyền thẳng vào linh hồn. Đây là Pháp Tắc Chi Âm, không cần tai cũng có thể nghe được.

Đi thẳng vào linh hồn giống như Huyết Tinh trong [bí cảnh Nguyên Thủy].

Lâm Mặc Ngữ chỉ có thể dùng toàn lực để chống cự, không bị nó làm ảnh hưởng.

Lần trước đã bị mắc mưu một lần, mặc dù đối phương không có ác ý nhưng cảm giác mất khống chế như vậy thật sự không ổn.

Khi đó Lâm Mặc Ngữ bộc phát chiến ý, chỉ muốn đích thân tham gia chiến đấu.

Nếu như loại âm thanh này được đưa vào trong quân đội, chiến lực của quân đội có tăng lên đáng kể, làm cho mỗi quân nhân đều có ý chí chiến đấu sôi sục hăng hái.

Nhưng nếu dùng trên người bản thân thì có khả năng khiến người ta mất đi lý trí, thậm chí trở thành Khôi Lỗi chỉ biết chiến đấu.

Phàm là sự vật đều có hai mặt, Lâm Mặc Ngữ giỏi phân tích cũng sẵn lòng phân tích, các khía cạnh của vấn đề đều sẽ suy xét tới.

Cũng chính vì vậy Lâm Mặc Ngữ càng thích duy trì thời khắc yên lặng.

Kể từ khi xuất đạo tới nay, những chuyện có thể làm hắn hoảng hốt lo sợ đều rất ít.

Càng đến gần thần cung Côn Lôn, tiếng chuông gió càng mãnh liệt.

Lâm Mặc Ngữ biết rõ tuy loại chuông gió này mang theo Pháp Tắc nhưng chỉ cần tâm chí ngươi đủ kiên định, ngay cả là cấp 40 cũng có thể chống lại được.

Chủ nhân của chiếc chuông gió không có ác ý.

Cự ly ngàn mét, đối với Lâm Mặc Ngữ mà nói là không xa.

Chỉ trong nháy mắt, đã lên đến đỉnh.

Đứng trên đỉnh núi càng có thể nhìn thấy thần cung Côn Lôn rõ hơn.

Tọa tại đây là cung điện khổng lồ với đường kính hơn nghìn mét, phía xa xa có thể nhìn thấy cung điện được điêu khắc tinh xảo.

Gió tuyết trở thành người quét dọn tốt nhất, quét dọn cung điện sạch tới lạ thường.

Cả cung điện chỉ có một góc nối liền với đỉnh núi, 99% vị trí đều là huyền không, giống như một thần cung trên không trung.

Lâm Mặc Ngữ mang theo vẻ tò mò đi tiếp qua đó, trên cổng lớn của thần cung treo một tấm bảng hiệu, bên trên viết hai chữ Côn Lôn.

Đó là chữ viết của đế quốc Thần Hạ.

Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy hai chữ Côn Lôn, xác định đây là sản vật của thời đại này.

Chữ viết chính là bằng chứng tốt nhất.

Lâm Mặc Ngữ nhìn hai chữ đó và tiếp nhận được hơi thở trên đó.

Cho dù đã trôi qua một thời gian dài đằng đẵng nhưng hơi thở phía trên vẫn mãnh liệt như cũ.

"Trong chữ viết có mang theo một luồng hơi thở thần linh, đây là vị thần linh hùng mạnh."

"Mạnh hơn nhiều so với Thần Lôi Điện, có lẽ là thần linh cao cấp."

"Theo tư liệu ghi chép, rất lâu về trước, có không ít thần linh cao cấp, sau đó không biết vì sao họ đều dần biến mất không còn tung tích."

Không nhiều thần linh cao cấp được ghi chép, thần Phệ Huyết và thần Sinh Mệnh đều có.
Bình Luận (0)
Comment