Chương 1340: Lần này không cày kinh nghiệm, chuyển sang cày trang bị (1)
"Có lẽ thần Sinh Mệnh cũng đã chết trong trận chiến, nếu nàng ấy vẫn còn ở đó, có lẽ thê tử của ta sẽ có cơ hội sống lại."
"Mặc dù không thể hồi sinh thê tử của ta nhưng tìm lại thần cách, với tư cách là người trượng phu thì ta nên làm."
"Đây là điều duy nhất ta có thể làm cho nàng ấy."
Những ký ức xen lẫn nỗi buồn bao trùm toàn bộ thần cung Côn Lôn.
Tiếng chuông gió nâng nâng, vang lên một bản nhạc buồn.
Lâm Mặc Ngữ trầm giọng nói: "Biển rộng lớn, tìm thần cách như tìm kim đáy bể, rất khó tìm."
Đại thần Côn Lôn từ từ đưa tay ra, tất cả chuông gió cùng rung vang lên.
Sau đó Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy một chiếc chuông gió khổng lồ và tinh xảo từ trên trời rơi xuống.
Chuông gió mang theo hơi thở của thần linh, đồng thời pháp tắc bao phủ.
Khi chiếc chuông gió vừa mới xuất hiện to như một chiếc chuông đồng, cuối cùng khi rơi vào tay đại thần Côn Lôn, kích thước chỉ còn bằng nắm tay.
Lâm Mặc Ngữ nhận ra rằng đây là chiếc chuông gió treo ngoài thần cung Côn Lôn.
Đại thần Côn Lôn nhìn chiếc chuông gió, trong mắt tràn đầy hồi ức: "Đây là vũ khí bản mệnh của thê tử ta. Ngươi cầm lấy nó, nếu khoảng cách giữa nó và thần cách không đến một trăm cây số, nó sẽ phản ứng."
Lâm Mặc Ngữ lấy chiếc chuông gió từ tay đại thần Côn Lôn, sau đó một Thuật Dò Thám rơi vào chiếc chuông gió.
[Thánh Âm Phong Linh: vũ khí thần thoại, vũ khí của thần Thánh Âm.]
Sở hữu vũ khí thần thoại, vũ khí bao hàm sức mạnh pháp tắc.
Vị thần Thánh Âm, thê tử của đại thần Côn Lôn, cũng là một vị cấp Thần cao cấp.
Về phần là cấp 96 hay cấp 98, Lâm Mặc Ngữ không biết rõ.
Nhưng thần linh cao cấp phải rất mạnh mẽ, ít nhất sức mạnh pháp tắc của họ không phải là thứ mà bản thân hiện tại có thể chống lại.
Những thần linh như vậy cũng đã sa ngã.
Trong thảm họa năm đó, các vị thần đã ngã xuống.
Cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.
Lâm Mặc Ngữ cầm Thánh Âm Phong Linh, hắn không có cách nào để sử dụng vũ khí này, đối với hắn mà nói cũng chỉ là một chiếc chuông gió bình thường cứng hơn và tinh xảo hơn.
"Việc này ta có thể giúp ngươi nhưng mọi chuyện đều có qua có lại, thù lao là gì?"
Đại thần Côn Lôn nói: "Ở phó bản cấp sơ đẳng, ngươi có nhận được một cây Côn Lôn Tuyết Thảo phải không."
[Côn Lôn Tuyết Thảo: Phó bản thần cung Côn Lôn (một) phần thưởng bổ sung, cấp.]
Côn Lôn Tuyết Thảo có thể trực tiếp tăng cấp, hiệu quả phi thường.
Khi lần đầu tiên có được Côn Lôn Tuyết Thảo hắn đã rất sốc,vốn không nghĩ tới trên đời lại có một thứ thần kỳ như vậy.
Bây giờ tầm nhìn và kinh nghiệm của hắn đã khác.
Nhìn lại sẽ biết Côn Lôn Tuyết Thảo ẩn chứa sức mạnh linh hồn khổng lồ.
Sức mạnh của linh hồn làm tăng cấp độ.
Sau khi lấy được, Lâm Mặc Ngữ vẫn chưa sử dụng.
Tăng cấp độ chẳng có tác dụng mấy với hắn, tác dụng không lớn.
Hắn chỉ mất một thời gian để nâng cấp, không khó và không cần phải dựa vào vật thể bên ngoài.
Đại thần Côn Lôn chỉ vào hoa viên ở phía xa: "Đó là phần thưởng của ngươi.".
Trong hoa viên trồng đầy Côn Lôn Tuyết Thảo, số lượng không đếm xuể, có đến hàng vạn cây.
Mỗi cây đều tràn đầy sức sống, từ sức sống ấy tỏa ra một luồng hơi thở quen thuộc.
Những sức sống này đến từ sinh mệnh lực, mà sinh mệnh lực lại đến từ trận pháp bên ngoài phó bản, đến từ vô số chức nghiệp giả Nhân tộc đến dãy núi Côn Lôn.
Đại thần Côn Lôn chỉ tay một cái, bên ngoài hoa viên xuất hiện một trận pháp. Những luồng sinh mệnh lực tiến vào trận pháp từ hư không, thông qua sức mạnh pháp tắc trong trận pháp rồi chuyển hóa, loại bỏ cặn bã, chỉ giữ lại tinh hoa, cuối cùng tưới vào hoa viên, trở thành chất dinh dưỡng cho tuyết thảo.
"Thì ra sinh mệnh lực đã đến đây."
Lúc này Lâm Mặc Ngữ mới nhận ra mình đã sai, những sinh mệnh lực bị trận pháp hấp thu không phải bị đại thần Côn Lôn lấy đi.
Mà là đến đây để trở thành chất dinh dưỡng cho Côn Lôn Tuyết Thảo.
Đại thần Côn Lôn nói: "Trước đó chắc ngươi đã nghĩ rằng những sinh mệnh lực đó bị ta hấp thu đúng không?"
Lâm Mặc Ngữ thẳng thắn thừa nhận: "Đúng vậy. Ta cũng từ những sinh mệnh lực bị hấp thụ mà suy ra rằng, chắc là có thần linh đang ngủ say."
Đại thần Côn Lôn cười ha hả: "Phán đoán của ngươi không sai, bản thể của ta thực sự đang ngủ say và đã ngủ rất lâu rồi, ngay cả ta cũng không rõ khi nào có thể tỉnh lại."
"Những sinh mệnh lực này không có nhiều tác dụng với ta."
"Và ngươi thấy chỉ là phần nổi của tảng băng, không chỉ trận pháp bên ngoài đỉnh núi Côn Lôn mà toàn bộ dãy núi Côn Lôn đều bố trí đầy trận pháp."
"Không chỉ hấp thu sinh mệnh lực của chức nghiệp giả mà sinh mệnh lực của tất cả sinh linh trong dãy núi Côn Lôn bao gồm thực vật cũng bị liên tục hấp thu."