Chương 1339: Khó nói, cần xem tình hình! (2)
Thái độ của Lâm Mặc Ngữ không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo, sau khi gặp qua quá nhiều sự tồn tại mạnh mẽ, mặc dù một vị đại thần đáng được bản thân tôn kính nhưng cũng không cần quá nịnh hót.
Hơn nữa cũng chỉ là một bản thể đang ngủ say của đại thần, lúc nào có thể tỉnh còn không biết.
Tâm thế bất tri bất giác biến hóa.
Đại thần Côn Lôn không nói gì thêm và chuyển chủ đề: "Ngươi đã vượt qua bài khảo hạch cuối cùng của phó bản, ta muốn ngươi giúp ta làm một việc."
Lâm Mặc Ngữ biết, trò chơi chính sắp tới: "Ngài nói đi, có chuyện gì cần ta làm."
Lâm Mặc Ngữ không trực tiếp đồng ý, trước tiên hắn muốn nghe xem là chuyện gì, sau đó mới quyết định có nên đáp ứng hay không.
Ngộ nhỡ là việc gì nguy hiểm, nhất định Lâm Mặc Ngữ sẽ từ chối.
Đại thần Côn Lôn trầm giọng nói: "Trước khi nói chuyện này, ta muốn hỏi một câu, ta có thể tin tưởng ngươi không?"
Lâm Mặc Ngữ đã nói sự thật: "Khó nói, cần xem tình hình."
"Ví dụ ngài muốn ta làm việc, rất nguy hiểm có thể nguy hiểm đến tính mạng của ta."
"Cũng có thể điều ngài muốn ta làm có thể gây hại cho Nhân tộc."
Lâm Mặc Ngữ liệt kê hai trường hợp, trường hợp đầu tiên còn ổn, chỉ là Lâm Mặc Ngữ sẽ từ chối.
Trong trường hợp thứ hai, Lâm Mặc Ngữ không chỉ từ chối mà còn có thể làm điều gì đó quá khích.
Cơ thể của đại thần Côn Lôn đang ngủ say, hiện tại thật khó để nói cơ thể nguyên tố này có thể phát huy được bao nhiêu thần lực.
Thực ra đại thần Côn Lôn đưa Lâm Mặc Ngữ vào thần cung Côn Lôn đã là một sự mạo hiểm.
Thật khó để nói điều gì sẽ phát sinh ra nếu Lâm Mặc Ngữ có ác ý.
Chiến lực của Lâm Mặc Ngữ không tệ, từng giết thần linh và nhiều cường giả cấp Thần.
Thần tướng năm sao không phải là giả.
Tương tự như vậy, Lâm Mặc Ngữ cũng mạo hiểm khi sẵn sàng vào thần cung Côn Lôn.
Nếu đại thần Côn Lôn có ác ý với bản thân hắn thì sao.
Suy cho cùng thì đây cũng là một vị đại thần.
Tất nhiên từ trước tới nay Lâm Mặc Ngữ không đánh những trận chiến không chắc chắn, có vảy rồng của Antares trong tay, hắn tin rằng sẽ không có vấn đề gì về an toàn.
Nói cho cùng thì cả hai đều đang đánh cược.
Về bản chất, cả hai đã hình thành được cơ sở của tín nhiệm.
Giọng điệu của Lâm Mặc Ngữ rất chân thành, đại thần Côn Lôn có thể nghe hiểu.
Càng như vậy thì ông càng thấy yên tâm.
Nếu Lâm Mặc Ngữ đồng ý, ông sẽ hơi lo lắng.
Ông lộ ra ý cười và nói: "Yên tâm, những gì ta muốn ngươi làm sẽ không gây hại cho Nhân tộc. Dù sao ta đã từng là chiến hữu của Nhân tộc các ngươi, sinh tử chi giao!"
Ông để bốn chữ sinh tử chi giao này nói ra một cách rất nghiêm túc, với ánh mắt trang trọng như thể đang hoài niệm về những năm tháng đã qua.
Sau đó ông tiếp tục nói: "Về phần nguy hiểm, đối với người khác có thể là ngõ cụt nhưng với chiến lực của ngươi, cùng lắm chỉ là phiền toái một chút."
Ông biết rất rõ chiến lực của Lâm Mặc Ngữ như nào. Có thể phản công giết thần, chiến tướng năm sao.
Mặc dù Lâm Mặc Ngữ mới cấp 74 nhưng chiến lực có lúc không nên nhìn cấp độ.
Những nhân vật như Lâm Mặc Ngữ ở thời đại của họ được gọi là yêu nghiệt, là sự tồn tại còn thiên tài hơn cả *thiên kiêu.
(*): con trời, tuyệt thế
"Ta muốn nghe cụ thể." Lâm Mặc Ngữ thẳng thắn nói.
Đại thần Côn Lôn không tiếp vòng vo: "Ta hy vọng ngươi có thể đi đến tầng dưới của chiến trường Vĩnh Hằng, bên dưới Cuồng Dã Đại Lục, giúp ta lấy thứ như thế."
Lâm Mặc Ngữ hỏi: "Biển Thanh Long?"
Đại thần Côn Lôn gật đầu: "Không sai."
"Muốn lấy thứ gì."
"Thần cách của thê tử ta."
Lâm Mặc Ngữ nhìn đại thần Côn Lôn: "Thần cách của thê tử ngươi ở đáy biển Thanh Long sao?"
Đại thần Côn Lôn gượng cười: "Khi đó nàng ấy đã chiến đấu hết mình mà chết, thần cách rơi xuống biển Thanh Long và chìm xuống đáy biển. "
"Tìm được thần cách của nàng ấy là điều ta luôn muốn làm."
"Đáng tiếc việc này quá khó, ngay cả bán siêu thần cấp 89 cũng không làm được."
"Ta đã chờ đợi rất nhiều nhiều năm, cuối cùng ta cũng đã đợi được ngươi."
Giọng điệu của đại thần Côn Lôn hơi buồn bã, ánh mắt lại càng bi thương hơn, mang theo nỗi buồn không thể kìm hãm.
Lâm Mặc Ngữ có thể cảm nhận được giọng nói của ông phát ra từ tâm hồn, rất chân thành và không hề dối trá.
Đại thần Côn Lôn tiếp tục: "Ta và thê tử khác với những thần linh khác."
"Chúng ta không tự nhiên trở thành thần linh mà trở thành thần linh một cách tình cờ. Trước chúng ta đã trở thành thần linh, chúng ta cũng đều là Nhân tộc."
Lâm Mặc Ngữ đã bị sốc khi đại thần Côn Lôn thực sự đã nói rằng ông là một Nhân tộc trước khi trở thành thần linh.
Không có gì ngạc nhiên khi ông nói rằng khi đó ông đã chiến đấu bên cạnh Nhân tộc, có lẽ đây là một trong những lý do.
Đại thần Côn Lôn vẫn chưa nói hết. Thời khắc này ông như một lão già, muốn giãi bày tâm sự.