Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1386 - Chương 1386: Nếu Như Làm Nhanh Hơn, Có Thể Xếp Thứ Bảy (1)

Chương 1386: Nếu như làm nhanh hơn, có thể xếp thứ bảy (1)
Ngay sau đó, bên trong pháo đài vang lên tiếng chuông, có một chùm ánh sáng tráng lệ bắn thẳng đến chân trời.

Chùm ánh sáng màu tím đại biểu cho thần tướng, tiếng chuông vang lên năm lần, biểu tượng cho năm sao.

Thần tướng năm sao tới cửa, lập tức kinh động quân đội cấp cao trong pháo đài.

Thần tướng năm sao, trước mắt thì đây chính là quân hàm cao nhất của Nhân tộc.

Trước mắt bên trong Nhân tộc cũng không có thần tướng sáu sao, năm sao được tôn sùng.

Mạnh An Văn và Lâm Mặc Ngữ nghĩ thông suốt tiến vào trận pháp, Mạnh An Văn giải thích: “Năm đó tổ tiên xây dựng pháo đài, đã thiết lập chế độ quân hàm.”

“Cấp bậc quân hàm khác nhau, sẽ có khác biệt về quyền hạn cùng đãi ngộ.”

“Ngươi bây giờ là thần tướng năm sao, mặc dù không có thực quyền gì nhưng từ địa vị mà nói, ngươi đã không thua kém bất kỳ người nào.”

Lâm Mặc Ngữ hiểu được ý tứ của Mạnh An Văn, đây là ra hiệu hắn không cần quá mức khách khí, muốn cường thế hơn một chút.

Hắn ta biết rõ rằng địa vị chỉ là một phương diện, còn muốn có đầy đủ thì phải cần thực lực mới được.

Tựa như hắn ta trước kia, mặc dù cũng có được địa vị giống như cường giả cấp Thần nhưng thực lực lại không bằng.

Nếu như thật sự phát sinh xung đột, thật ra tác dụng của địa vị cũng không lớn.

Trong pháo đài, ba người Vương Lâm, Vi Thương, Hạ Thế Trạch cùng nhau bay ra.

Pháo đài số chín là địa bàn của bọn họ, ngoài ra còn có Diệp Hạo.

Vương Lâm nhìn thấy Mạnh An Văn, trong mắt lóe lên một chút bất thiện, từ trước đến nay hai người đều không hợp nhau, phe phái khác biệt, không thể cùng đàm đạo.

Tiếp đến hắn ta lại nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ, dường như nghĩ đến cái gì, trong mắt càng ngày dâng lên địch ý nồng đậm.

Ánh mắt mang theo bất thiện, chẳng qua đang ở bên ngoài nên vẫn phải diễn trò, một nụ cười gượng gạo hiện lên trên khuôn mặt: “An Thần đại nhân, Lâm thần tướng, đại giá quang lâm, có chút sai lầm từ xa, chớ trách chớ trách!”

Ngoài cười nhưng trong không cười.

Tất cả biểu tình của Vương Lâm đều bị Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy.

Ngay cả diễn cũng không biết diễn, thật sự là quá yếu.

Có lẽ là trở thành cấp Thần quá nhiều năm, không ai dám nói chữ không ở trước mặt ông ta mới dẫn đến tình huống này.

Lâm Mặc Ngữ cũng không để Vương Lâm vào mắt. Lúc ánh mắt hai người giao nhau, Lâm Mặc Ngữ cũng chỉ khẽ gật đầu.

Hai người có địa vị tương đương nhau, thậm chí Lâm Mặc Ngữ còn có quân hàm cao hơn ông ta không ít.

Nếu bàn về thực lực, Lâm Mặc Ngữ càng không để ông ta vào mắt.

Mạnh An Văn không đánh người cười, đi thẳng vào vấn đề, nói rõ ý đồ: "Đệ tử của ta, thần tướng Lâm Mặc Ngữ, ngươi cũng biết.”

“Hôm nay tới đây, là tới thử một chút xem có thể khiến tháp Diệt Ma nhận chủ không.”

Sắc mặt Vi Thương và Hạ Thế Trạch khẽ thay đổi, cũng dâng lên địch ý giống như Vương Lâm.

Vương Lâm đã sớm đoán được ý đồ đến đây, cũng không ngoài ý muốn, tuy rằng trong mắt mang theo địch ý nhưng ngoài mặt vẫn khách khí: “Tuy rằng Lâm thần tướng đã là thần tướng cao quý nhưng dù sao cũng mới cấp 76, có phải hơi sốt ruột không.”

Mạnh An Văn lắc đầu: “Đôi khi, cấp bậc cũng không thể đại biểu cho thực lực. Tuy Tiểu Ngữ chỉ có cấp 76 nhưng thực lực của hắn không kém ngươi.”

“Điều này sao có thể…” Vương Lâm cảm thấy Mạnh An Văn đang nói đùa theo bản năng nhưng khi ông ta nhìn thấy huy hiệu quân nhân trên vai Lâm Mặc Ngữ, thiếu chút nữa trực tiếp nghẹn chết, rốt cuộc không nói tiếp lời nào nữa.

Huy chương thần tướng năm sao này thật sự quá chói mắt.

Hắn từng nghĩ rằng, khi chuông vang lên năm sao, chính là nghênh đón Mạnh An Văn.

Nhưng hóa ra, Lâm Mặc Ngữ cũng nằm trong số đó, hóa ra Lâm Mặc Ngữ lại là thần tướng năm sao.

Vi Thương và Hạ Thế Trạch đồng thanh hét lên kinh ngạc: “Không thể nào!”

Việc Lâm Mặc Ngữ sớm trở thành Thần Tướng đã là điều không thể tưởng tượng nổi.

Việc trở thành thần tướng năm sao thì lại càng là nằm mơ giữa ban ngày.

Điều này chứng tỏ Lâm Mặc Ngữ đã giết rất nhiều kẻ địch cấp Thần.

Từ tứ tinh lên ngũ tinh, điều này nghĩa là hắn đã giết đủ tám kẻ địch cấp Thần.

Giết kẻ địch cấp Thần dễ dàng như vậy sao?

Thế nhưng hết lần này đến lần khác Lâm Mặc Ngữ lại làm được, mặc kệ hắn làm bằng cách nào thì đều đủ để chứng minh thực lực của hắn.

Vương Lâm mấp máy môi vài lần nhưng không thể nói ra lời.

Trong lòng ông ta cảm thấy có một dự cảm xấu, không muốn Lâm Mặc Ngữ tiến tới nhưng lại không tìm được lý do để ngăn cản.

Mạnh An Văn lên tiếng: “Nếu ta đã đến, vậy thì cứ làm theo ước định của chúng ta.”

Giọng của hắn ta rất trong trẻo nhưng lại mang theo áp lực, ép đến mức Vương Lâm và những người khác khó thở.
Bình Luận (0)
Comment