Chương 1387: Nếu như làm nhanh hơn, có thể xếp thứ bảy (2)
Trước kia bọn ông ta đã không bằng Mạnh An Văn, sau này khoảng cách càng lớn, không cách nào đuổi kịp.
Ở đây, chỉ có Diệp Hạo có thể sánh ngang với Mạnh An Văn.
Vương Lâm thở dài trong lòng, biết ông ta không thể nào ngăn cản: “Vậy thì cứ làm theo ước định nhưng các ngươi phải đợi một chút.”
Mắt Mạnh An Văn lóe lên một tia lạnh lùng: “Chờ cái gì?”
“Diệp Hạo đại nhân đang thử thu phục tháp Diệt Ma, các ngươi phải chờ đại nhân kết thúc.” Vương Lâm cắn răng nói.
Mạnh An Văn vung tay: “Không sao, chúng ta qua đó chờ.”
Nói xong, hắn ta đã bay tới phía trước. Mạnh An Văn rất quen thuộc với pháo đài số chín, đường đi nước bước rất rõ ràng.
Tháp Diệt Ma đã ở trong pháo đài số chín mấy trăm năm, không hề dịch chuyển vị trí.
Kết cấu của pháo đài số chín cũng không thay đổi chút nào.
Mạnh An Văn nhanh chóng đi tới tháp Diệt Ma.
Tại trung tâm pháo đài số chín, một khu vực bị quân nhân canh giữ chặt chẽ, nơi này tỏa ra một hơi thở không bình thường.
Đó là hơi thở của tháp Diệt Ma, sắc bén như kiếm, không ngừng cắt chém không khí.
Mọi người phải rời xa tháp Diệt Ma hơn năm trăm mét, đây là vùng cấm, thuộc khu vực của tháp Diệt Ma.
Lúc này, cửa tháp Diệt Ma mở ra, thân tháp lập lòe phát sáng, rõ ràng có người đang ở bên trong.
Tháp Diệt Ma không cao lớn, chỉ khoảng ba mươi mét, trong pháo đài còn nhiều kiến trúc cao hơn.
Nhưng những kiến trúc khác chỉ xây bằng gạch đá, không thể so với tháp Diệt Ma cấp huyền thoại.
Lâm Mặc Ngữ cảm nhận được hơi thở của Diệp Hạo, từ hơi thở này, hắn thậm chí có thể phân tích ra Diệp Hạo từ đâu đến, qua những hướng nào và cuối cùng đi vào tháp Diệt Ma như thế nào.
Hơi thở rất mạnh mẽ, lưu lại trong không trung rất lâu vẫn không tan biến.
Từ hơi thở, Lâm Mặc Ngữ đánh giá Diệp Hạo là cấp 95 đỉnh phong nhưng chưa đến cấp 96, không có hơi thở của pháp tắc.
Mạnh An Văn có cấp độ linh hồn mạnh hơn Lâm Mặc Ngữ, cảm ứng cũng nhạy cảm hơn: “Có vẻ tiền bối Diệp Hạo lại tăng thực lực, thật đáng mừng.”
Trong giọng Vương Lâm mang theo một tia kiêu hãnh, nói: “Đúng vậy, tiền bối Diệp Hạo gần đây có cảm ngộ rõ ràng, thực lực cũng tăng lên không ít.”
Mạnh An Văn nói nhỏ: “Có vẻ tiền bối Diệp Hạo có cơ hội thăng lên cấp 96.”
“Đương nhiên rồi!” Vi Thương và Hạ Thế Trạch đồng thanh đáp, họ rất trung thành với Diệp Hạo, Diệp Hạo càng mạnh, họ càng vui mừng.
Mạnh An Văn cẩn thận cảm ứng một chút, nói nhỏ: “Có vẻ tiền bối Diệp Hạo sẽ trở thành chức nghiệp giả cấp 96 thứ bảy của đế quốc Thần Hạ chúng ta.”
Ba người Vương Lâm đồng thời nhìn về phía Mạnh An Văn, họ trợn tròn mắt, không hiểu vị thứ bảy là sao.
Họ rõ ràng không biết chuyện bên ngoài, không biết rằng Mạnh An Văn và những người khác đã đạt tới cấp 96.
Canh giữ ở đây khiến họ có ít liên hệ với thế giới bên ngoài, thông tin bị bế tắc.
Bỗng nhiên Lâm Mặc Ngữ nghĩ, chẳng phải những người này giống như ở trong một thế giới biệt lập sao?
Họ hoàn toàn không biết gì về chuyện bên ngoài, một chút gió thổi cỏ lay cũng làm họ kinh sợ.
Mặc dù ví dụ này không hoàn toàn đúng nhưng cũng không sai nhiều.
Mạnh An Văn nói: “Ta, Lão Bạch, lão Nghiêm đều đã tới cấp 96, Phong lão đầu cũng sắp, còn có Thái Nhiên, Tinh Hải cũng không kém nhiều. Nếu như tiền bối Diệp Hạo không cố gắng một chút, vị trí thứ bảy này cũng không đứng không vững.”
Ba người muốn thổ huyết, mới vừa rồi họ còn đắc ý, bây giờ lại nhận một đả kích nặng nề.
Họ tưởng Diệp Hạo đạt tới cấp 96, hệ của họ có thể so sánh với Bạch Ý Viễn nhưng không ngờ, khoảng cách lại kéo dài thêm.
Ba người nhìn chăm chú, trong mắt mang theo nụ cười chua chát.
Cuối cùng Vương Lâm cũng phải chấp nhận thực tế này.
Ông ta hít một hơi sâu, ôm quyền khách khí nói với Mạnh An Văn: “An Thần đại nhân, Vương mỗ có thể phiền ngài một việc không?”
Lúc này, thái độ của ông ta đối với Mạnh An Văn đã hoàn toàn khác biệt, vô cùng khách khí.
Hơn nữa, ông ta gọi An Thần đại nhân, tỏ ra cực kỳ tôn trọng Mạnh An Văn.
Mạnh An Văn không từ chối: “Nói đi, nếu có thể giúp, ta sẽ giúp.”
Vương Lâm nói: “Mong An Thần đại nhân không nói cho Diệp Hạo đại nhân những điều vừa rồi.”
Mạnh An Văn cười nhẹ: “Ngươi sợ tiền bối Diệp Hạo bị đả kích đúng không.”
Vương Lâm gật đầu, đúng như vậy.
Nếu tiết lộ việc đã có mấy người đạt tới cấp 96 cho Diệp Hạo, sẽ có hai kết quả.
Một là Diệp Hạo không gượng dậy nổi, bị đả kích nặng nề.
Hai là Diệp Hạo không chịu thua, phấn đấu tiến lên.
Lâm Mặc Ngữ không hiểu rõ Diệp Hạo nhưng biết tuổi của ông ta cao hơn trăm tuổi, bối phận cao hơn Mạnh An Văn.
Nhưng Vương Lâm và những người khác đã ở chung lâu với Diệp Hạo, biết rõ tính cách của ông ta.