Chương 1388: Không phải là Lôi điện tấn công đó chứ? (1)
Nếu họ yêu cầu như vậy, chắc chắn Diệp Hạo là loại thứ nhất.
Mạnh An Văn cười nói: “Ta hiểu ý các ngươi, ta vốn không định nói.”
Trong mắt Vương Lâm hiện lên niềm vui ngạc nhiên, cảm kích nói: “Cảm ơn An Thần đại nhân.”
Vi Thương và Hạ Thế Trạch cũng nói lời cảm tạ với An Thần.
Mạnh An Văn phất tay: “Không cần như vậy, chúng ta cùng là đồng tộc, không cần phải khách sáo.”
Vương Lâm ngượng ngùng cười, không nói thêm gì nữa.
Lâm Mặc Ngữ cũng không quan tâm Diệp Hạo, hắn quan tâm đến tháp Diệt Ma hơn.
Bên trong tháp Diệt Ma là một không gian riêng, Diệp Hạo đang ở trong đó, hy vọng có thể được tháp Diệt Ma công nhận.
Nhưng rõ ràng, nhiều năm như vậy, ông ta thử rất nhiều lần, cuối cùng đều thất bại.
Ban đầu đã từ bỏ nhưng lần này thực lực tiến bộ, lại không nhịn được muốn thử lại.
Tuy nhiên, xem ra xác suất thành công vẫn không cao.
Tháp Diệt Ma tỏa ra hơi thở sắc bén vô song, chỉ cần một chút hơi thở thôi cũng như lợi kiếm cắt chém thiên địa.
Trong ba thần, tháp Diệt Ma là chủ công nhưng cũng không phải thực sự.
Khi tháp Diệt Ma phóng hơi thở ra, Lâm Mặc Ngữ cảm thấy có một mùi vị quen thuộc.
Đó là hương vị của Lôi Tru Thần.
Tháp Diệt Ma được tạo dựa trên tháp Cổ Lôi, chỉ mô phỏng được một phần nhỏ, trong đó có một chút hơi thở của Lôi Tru Thần.
Lâm Mặc Ngữ từng thao túng tháp Cổ Lôi nên không thể nào không quen thuộc được.
Ánh mắt hắn tràn đầy hứng thú đối với tháp Diệt Ma.
Mặc dù tòa tháp này chỉ mới cấp Huyền Thoại nhưng cũng rất đáng chú ý.
Điều quan trọng nhất là tháp Diệt Ma là một loại trang bị đặc biệt, không giống như vũ khí cầm tay.
Bản thân nó không có thuộc tính nhưng có thể phát huy tấn công cực kỳ mạnh mẽ, còn có thể thu nhỏ lại vào trong cơ thể để có thể triệu hồi bất cứ lúc nào.
Trong mắt người khác, tháp Diệt Ma rất thần kỳ nhưng Lâm Mặc Ngữ lại biết nhiều hơn.
Thành cổ Thần Hạ thực chất là một pháo đài tru thần, là một vũ khí chiến tranh.
Tháp Diệt Ma được mô phỏng từ tháp Cổ Lôi, đương nhiên cũng là một vũ khí chiến tranh, có những đặc tính của vũ khí chiến tranh.
Đột nhiên, tháp Diệt Ma chấn động mạnh, tỏa ra hơi thở sắc bén gấp nhiều lần so với trước, mơ hồ có Điện Quang Chớp Nhoáng.
Không trung ầm ầm rung động, một Lôi Quang bị dẫn xuống, một lượng lớn nguyên tố điện biến thành lôi điện rơi vào tháp Diệt Ma.
“Ầm” một tiếng, một người bay ra từ trong tháp Diệt Ma, trông có vẻ hơi chật vật.
Toàn thân Diệp Hạo bốc khói, quần áo rách nát khắp nơi, trông như vừa trải qua một trận chiến ác liệt.
Chỉ có gương mặt của Diệp Hạo vẫn còn nguyên vẹn, đặc biệt là bộ râu dài vẫn không bị rối loạn.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy buồn cười, xem ra Diệp Hạo rất chú ý đến hình tượng của mình.
Quần áo có thể thay đổi nhưng râu ria phải mất thời gian dài mới mọc được. Ông ta đúng là biết nên giữ nên bỏ khi nào.
Mạnh An Văn nói nhỏ: "Khi còn trẻ tiền bối Diệp Hạo là một mỹ nam tử."
Lâm Mặc Ngữ gật đầu nhẹ, nhìn ra được, quả thật là như vậy.
Diệp Hạo thay bộ quần áo rách nát bằng một bộ mới sạch sẽ, khiến khí thế của ông ta thay đổi hoàn toàn.
Không còn vẻ chật vật như trước mà trở nên khí thế bất phàm.
Diệp Hạo nhìn Mạnh An Văn, hơi sững lại, sau đó mỉm cười: "Tiểu Mạnh à, sao ngươi cũng tới đây?"
Khi không có xung đột, thái độ của hai bên khá lịch sự và hữu hảo.
Mạnh An Văn cười nói: "Đến thăm tiền bối, mang theo Tiểu Ngữ để làm một chuyện."
Lâm Mặc Ngữ theo lời của Mạnh An Văn, ôm quyền hành lễ với Diệp Hạo: "Lâm Mặc Ngữ tiếp kiến Diệp tiền bối."
Dù sao cũng là lão tiền bối, hơn nữa ông ta đã có nhiều cống hiến cho Nhân tộc nên Lâm Mặc Ngữ đối xử rất khách khí.
Diệp Hạo nhìn thấy huy chương thần tướng năm sao trên vai của Lâm Mặc Ngữ, con ngươi chợt co lại: "Hậu sinh khả úy!"
Lâm Mặc Ngữ khiêm tốn nói: "Tiền bối quá khen, vãn bối còn kém xa lắm."
Diệp Hạo cười lớn và chỉ về phía tháp Diệt Ma: "Đi thôi, có lẽ ngươi sẽ thành công. Tránh để lão phu thấy ngày nào cái thằng nhóc này cũng ở đây mà lại không chiếm được, chỉ biết trông mà thèm."
Mạnh An Văn ra hiệu cho Lâm Mặc Ngữ: "Đi thôi, thử một lần."
Lâm Mặc Ngữ gật đầu, bay về phía tháp Diệt Ma.
Diệp Hạo thở dài, nhìn Lâm Mặc Ngữ, đồng thời nhìn về phía tháp Diệt Ma.
Nếu hiện tại ông ta còn không đoán được Lâm Mặc Ngữ muốn làm gì thì cuộc đời của ông ta thật sự vô ích rồi.
Thần tướng năm sao không chỉ đại diện cho thân phận mà còn cho thực lực.
Ông ta không tin Lâm Mặc Ngữ là thần tướng năm sao mà lại không có trình độ gì.
Hơn nữa, lần trước ông ta đã thấy biểu hiện của Lâm Mặc Ngữ trong phó bản Thần Thạch, ông ta thật sự hiểu rõ con người này.
Lâm Mặc Ngữ thực sự là một thiên tài đáng sợ.
Trong lịch sử ngàn năm của Nhân tộc, chưa từng thấy có thiên tài như vậy.
Chiến lực thực tế của Lâm Mặc Ngữ không thể đo lường chỉ bằng cấp độ của hắn.