Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1409 - Chương 1409: Muốn Biến Vực Thẳm Trở Thành Phó Bản Lớn Nhất! (1)

Chương 1409: Muốn biến Vực Thẳm trở thành phó bản lớn nhất! (1)
Chỉ có Phong Dật Minh biết rõ ràng đó là kiệt tác của Lâm Mặc Ngữ.

Nhưng mà hắn ta sẽ không nói ra.

Hắn ta biết rằng chuyện xảy ra ngày hôm nay cuối cùng cũng sẽ đi vào lịch sử, hơn nữa còn được coi là kỳ tích.

Chỉ có mình hắn ta biết được là ai đã sáng tạo nên kỳ tích này.

Một tia sấm sét khiến cho mười vạn đại quân bị tiêu diệt toàn bộ, không gọi là kỳ tích thì còn có thể gọi là gì.

...

Bên trong Vực Thẳm, ngọn lửa màu xanh âm u ở khắp mọi nơi.

Trên trời, dưới đất, chỗ nào cũng có.

Nơi mà ngọn lửa có màu sắc càng đậm thì càng nguy hiểm, nơi đó đại diện cho nơi ở của ác ma vô cùng lợi hại.

Lần thứ hai Lâm Mặc Ngữ tiến vào Vực Thẳm, lần trước hắn tiến vào cùng với tâm thế vô cùng bất lực và lo lắng, lần này hắn lại tràn ngập sát khí.

Hắn cầm lấy đá truyền tống để cảm ứng, đây là đá truyền tống để trở về tiểu viện Bạch Thần do Mạnh An Văn đích thân chế tác.

Bên trên đá truyền tống có ấn ký riêng biệt của Mạnh An Văn, Lâm Mặc Ngữ có thể thông qua đó để cảm ứng được đại khái phương hướng ở đâu.

Sau khi cẩn thận cảm ứng, hắn đã xác định được phương hướng, sải Cánh Vong Linh Tia Chớp bay đến đó.

Tốc độ của hắn nhanh như chớp, ngay cả khi gặp phải thành phố cũng không né tránh, ngay lập tức thu hút sự chú ý của đám ác ma.

“Là Nhân tộc kìa!”

“Vậy mà có Nhân tộc dám bay lượn ở trong Vực Thẳm, đúng là tìm chết!”

“Ăn hắn đi!”

Đám ác ma nhốn nháo gầm lên, mang theo huyết tinh xông đến.

Bầu trời chợt biến đen, hình chiếu của thế giới bất tử giáng xuống, cánh cửa bất tử mở ra.

Đôi mắt Vong Linh xuất hiện trong không trung, ngọn lửa bất tử màu trắng bạc bùng cháy rực rỡ.

Đôi mắt của đám ác ma vừa mới bay lên mất đi tiêu cự, chúng lặng lẽ ngã xuống.

Đôi mắt Vong Linh và Lâm Mặc Ngữ tiến về phía trước, nhìn xuống mặt đất.

Một lượng lớn ác ma trong thành chết ngay tại chỗ, bất cứ nơi nào hắn đi qua thì không còn một con ác ma nào sống sót.

Đây chỉ là một tòa thành nhỏ, không có một con ác ma cường đại nào ở đây hết, không kẻ nào có thể chống lại đòn tấn công linh hồn do ánh mắt của Vong Linh mang đến.

Chẳng mấy chốc, thành phố thứ hai xuất hiện trong tầm mắt hắn.

Lần này là một tòa thành lớn, Lâm Mặc Ngữ còn chưa đến gần thì chuông cảnh báo đã vang lên.

Kết giới mở ra, một lượng lớn ác ma bay lên không trung.

Bên cạnh đôi mắt Vong Linh lơ lửng trên đầu Lâm Mặc Ngữ bỗng xuất hiện quân đoàn Vong Linh dày đặc, trực tiếp lao thẳng về phía chúng!

Quân đoàn Vong Linh mang theo tử khí nồng đậm, lao về phía thành phố.

Ngai vàng Khô Lâu xuất hiện giữa không trung, Khô Lâu Vương đứng dậy khỏi ngai vàng, chém ra một nhát kiếm!

Kỹ năng: Trảm Thần!

Kiếm quang lóe lên, kết giới vỡ tan tành.

Khô Lâu Vương có chiến lực lên đến cấp 92 đã phá vỡ kết giới bằng một nhát kiếm, kỹ năng Nguyên Tố Bạo Loạn lần thứ hai bao trùm toàn bộ thành phố.

Trong tiếng nổ ầm ầm, các nguyên tố nổ tung, cả tòa thành sụp đổ.

Vô số ác ma bị nổ tung ngay tại chỗ, quân đoàn Vong Linh tiến hành một cuộc tàn sát trong khói lửa của cơn bạo tạc.

Dường như đôi mắt Vong Linh muốn tranh công với quân đoàn Vong Linh, phần lớn đám ác ma bị nó quét qua đều không sống sót nổi.

Chờ đến khi Lâm Mặc Ngữ bay khỏi thành phố này, trong thành đã không còn chút âm thanh nào nữa.

Lâm Mặc Ngữ chẳng hề thương xót đối với đám ác ma cả.

Trong lịch sử, vô số lần ác ma đã đột nhập vào thế giới Nhân tộc, không biết đã có biết bao nhiêu người bị tàn sát.

Đám ác ma này còn không đủ để tính lãi.

Giết chết ác ma giúp Lâm Mặc Ngữ đạt được rất nhiều kinh nghiệm.

Lâm Mặc Ngữ nghiễm nhiên coi chúng thành quái vật, hiệu quả của việc sử dụng chúng để thăng cấp cũng vô cùng tốt.

Lần này khi tiến vào Vực Thẳm, trừ việc cứu người ra thì hắn còn có một vài ý tưởng khác.

Giết quái có thể thăng cấp, thì giết ác ma cũng không phải là không thể.

Lúc trước hắn không dám đến Vực Thẳm là bởi vì có sự tồn tại của Ma Hoàng và đám ác ma cao cấp.

Về sau, chưa chắc hắn không thể đến, hắn sẽ coi thế giới Vực Thẳm, thậm chí ngay cả thế giới Long tộc thành phó bản lớn nhất để dùng.

Một khi thay đổi suy nghĩ, hắn lập tức cảm thấy con đường phía trước trở nên rõ ràng hơn.

“Nếu đã muốn dẫn dụ ta đến thế giới Vực Thẳm thì ngươi cũng phải trả giá!”

Trong lòng Lâm Mặc Ngữ nảy sinh sự ác độc, một khi hắn mà ác lên thì ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy sợ hãi chính mình.

Liên tục bay qua thành phố này đến thành phố khác, mỗi khi hắn đi qua một tòa thành thì thành phố đó đều mất đi sự sống.

Kinh nghiệm tăng vọt, bên trong thành phố có cả ác ma mạnh lẫn yếu, cấp độ cũng có cao có thấp nhưng Lâm Mặc Ngữ chẳng hề xót thương, sát phạt quyết liệt.

Trong mắt hắn, ác ma đã biến thành quái vật, không hề khác biệt gì so với đám quái vật bên trong phó bản kia.
Bình Luận (0)
Comment