Chương 1408: Kỳ tích! Lôi Tru Thần màu tím của pháp tắc dung nhập! (2)
Phong Dật Minh gật đầu, ra hiệu rằng đã hiểu.
Trong lòng hắn ta đang tính toán: “Cho dù Ma Vương và Long Vương không ra tay thì bọn chúng cũng chỉ có thể ở lại không gian hạ tầng trong vòng một tiếng mà thôi.”
“Hiện tại đã trôi qua được nửa tiếng rồi, chỉ cần chống đỡ được đến lúc chúng rời đi thì chúng ta vẫn còn cơ hội.”
Tưởng tượng thôi thì đúng là tuyệt vời nhưng...
Một ngọn lửa màu xanh khổng lồ từ trên trời rơi xuống.
Có một vị Ma Vương đã động thủ rồi, nó triệu hồi Hỏa Diễm Vực Thẳm đến giống như thiên thạch, lưu tinh, tấn công vào khiên bảo vệ của thành cổ.
Khiên bảo vệ của thành cổ chấn động kịch liệt và bị bóp méo dữ dội, năng lượng cũng bị tiêu hao rất nhiều.
Sắc mặt của Phong Dật Minh thay đổi rõ rệt, Ma Vương mất kiên nhẫn rồi.
Các đợt tấn công liên tục được phóng đến, một khi Ma Vương ra tay thì thời gian duy trì ở không gian hạ tầng sẽ bị rút ngắn đi rất nhiều, nó sẽ bộc phát ra công kích mạnh mẽ nhất.
Tinh thạch năng lượng bên trong thành tiêu hao với tốc độ chóng mặt.
Số lượng dự trữ đang cạn dần, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, bọn họ đã dùng hết 3 phần của số lượng đó.
Lối đi thời không xuất hiện, vị Ma Vương vừa mới ra tay kia đã bị pháp tắc tiễn thẳng về không gian sâu thẳm.
Phong Dật Minh còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì một đợt tấn công còn mạnh mẽ hơn trước đó đã giáng xuống.
Lần này đến lượt một vị Long Vương ra tay.
Sắc mặt của Phong Dật Minh lại trở nên khó coi đến cùng cực.
Hắn ta đã đoán ra được, bên trong liên quân kia chắc chắn không chỉ có một, hai vị Ma Vương hay Long Vương thôi đâu.
Bọn chúng thay phiên nhau ra tay, đập tan phòng ngự của thành cổ.
Tiếp theo đó chính là tiến hành một vụ thảm sát.
Không có chức nghiệp giả nào có thể cản lại được công kích của bọn chúng.
Nhưng mà...
“Chuẩn bị chiến đấu!”
Phong Dật Minh gầm lên, chức nghiệp giả bên trong thành đồng loạt rút vũ khí ra.
Bọn họ đã sớm tạo lập xong tổ đội, thành lập quân đoàn, người nào người nấy đều tràn đầy tinh thần chiến đấu, không ai lùi bước.
Người Thần Hạ chỉ có thể chiến đấu đến chết, chứ quyết không thối lui.
Cuối cùng, tinh thạch năng lượng cũng đã cạn kiệt, phòng ngự của thành cổ ầm ầm tan vỡ.
Quân đội ác ma và Long tộc mang theo hơi thở khát máu xông đến.
Phong Dật Minh giương cao thanh kiếm nói: “Chiến!”
“Chiến!”
“Chiến!”
“Chiến!”
Các chức nghiệp giả Nhân tộc đồng thanh hét lên, sát khí sục sôi.
Ầm!
Một Lôi Quang từ trên trời rơi xuống, nổ tung trong không trung.
Ngay sau đó, Lôi Quang dày đặc như mạng nhện bao phủ trong không khí.
Ánh sáng tím tỏa sáng khắp bầu trời, chiếu sáng đại địa.
Lôi điện màu tím vô cùng xinh đẹp và mị hoặc.
Tiếng sét càng lớn hơn, cả một khoảng thiên địa đều đang chấn động kịch liệt.
Không gian vỡ vụn, giống như là mạt nhật của thế giới, vô cùng đáng sợ.
Tiếng sét giằng co trong ba giây.
Ba giây sau, thiên địa trở lại như thường.
Đại quân Long tộc và ác ma đã biến mất, thậm chí còn không để lại một dấu vết nào.
Bất kể đó là ác ma cao cấp hay là chiến tướng Long tộc.
Bất kể là Long Vương hay Ma Vương ẩn náu trong đó.
Tất cả đều bị tiêu diệt dưới Lôi Quang.
Cảnh tượng đại quân áp sát trước đó, biến mất sạch sẽ như bọt nước nổ tung.
Toàn bộ người có mặt ở đây đều choáng váng.
Vũ khí của nhiều người rơi xuống đất, kêu leng keng không ngừng.
Toàn thân Phong Dật Minh cũng run rẩy, nhìn về phía tháp Cổ Lôi với vẻ khó tin.
Hắn ta biết rõ, một đạo Lôi Tru Thần này còn cường đại hơn cả đạo Lôi Tru Thần trước đó.
Không cần phải nói, đây nhất định là kiệt tác của Lâm Mặc Ngữ.
Chỉ có Lâm Mặc Ngữ mới có thể sai khiến được tháp Cổ Lôi, giải phóng Lôi Tru Thần.
...
Bên trong tháp Cổ Lôi, vẻ mặt Lâm Mặc Ngữ trông hơi uể oải.
Uy lực của cú tấn công vừa nãy vô cùng cường đại.
Bởi vì bên trong Lôi Tru Thần có trộn lẫn với pháp tắc, sai khiến pháp tắc đương nhiên phải chịu phản phệ.
Lâm Mặc Ngữ sử dụng Phân Hồn pháp tách ra một tia linh hồn, để chống đỡ đòn phản phệ này.
Tia linh hồn đó tiêu tan dưới đòn phản phệ, đồng thời cũng khiến hắn bị thương nhẹ.
May đó chỉ là một tia linh hồn nên hắn không hề bị thương nghiêm trọng.
Sức mạnh mà Cửu Thải Long Hồn Tinh phun ra đang cấp tốc trị thương cho Lâm Mặc Ngữ...
Không bao lâu nữa, những vết thương nhỏ này sẽ hoàn toàn lành lại.
Uy lực của Lôi Tru Thần lần này khiến Lâm Mặc Ngữ vô cùng hài lòng, xé rách không gian, gần như đã đạt đến cấp độ của Ma Hoàng.
Có thể còn có chỗ không bằng nhưng ít ra nó cũng đủ để liều mạng đánh một trận rồi.
“Đã đến lúc phải đi Vực Thẳm rồi.”
Lâm Mặc Ngữ lấy ra đá truyền tống Vực Thẳm, kích hoạt nó, ngay lập tức biến mất bên trong tháp Cổ Lôi.
Phong Dật Minh đợi ở bên ngoài rất lâu nhưng không đợi được Lâm Mặc Ngữ đi ra ngoài.
Lúc này, toàn bộ thành cổ Thần Hạ đều chìm trong bầu không khí vui tươi.
Mọi người đều đang thảo luận xem tia Kinh Lôi màu tím trước đó đến từ đâu.