Chương 1438: Nắm bắt nhịp điệu, giết chết nhà ngươi (2)
Xem ra Lâm Mặc Ngữ đã bị giết thật rồi, biến thành tro bụi, chẳng còn xương cốt.
Hắn ta không chắc lắm, bởi vì tất cả biểu hiện của Lâm Mặc Ngữ đều quá bình tĩnh, bao gồm cả việc đối mặt với công kích mạnh như vậy lúc nãy, Lâm Mặc Ngữ vẫn vô cùng bình tĩnh.
Với sự hiểu biết của hắn ta về Lâm Mặc Ngữ, Lâm Mặc Ngữ không bao giờ đánh trận mà không nắm chắc phần thắng.
Lúc nãy không né không tránh, chắc chắn là vì không cần né tránh.
Hơn nữa hắn ta biết rõ, quân đoàn Vong Linh của Lâm Mặc Ngữ vốn dĩ không dễ bị giết như vậy.
Sau đó Lâm Mặc Ngữ không triệu hồi nữa, chắc chắn là có tính toán riêng.
Giang Nghĩa cười khoảng mười mấy giây, lúc này mới nhìn về phía Mạnh An Văn bên ngoài pháo đài, trong mắt ông ta lộ ra tia khát máu: "Tiếp theo chính là ngươi."
"Ngươi vừa nói ngươi muốn trở thành chủ nhân thế giới, chân chính bất tử bất diệt à?"
"Như vậy xem ra, hiện tại ngươi vẫn chưa thực sự bất tử bất diệt, vẫn có thể bị giết đúng không."
Một giọng nói đột nhiên vang lên.
Toàn thân Giang Nghĩa căng cứng, ngây người ngay tại chỗ.
Ông ta đột ngột quay đầu lại, không biết từ lúc nào Lâm Mặc Ngữ đã xuất hiện trước mặt ông ta.
Hơn nữa thân hình, dáng vẻ, thậm chí cả quần áo trên người đều không có bất kỳ khác biệt nào so với lúc nãy.
Điểm khác biệt duy nhất chính là sắc mặt hắn đã khôi phục lại vẻ hồng hào.
Thiên phú duy nhất: Tái Sinh Toàn Diện.
Thiên phú này ngay cả Antares cũng phải thốt lên là biến thái, khiến Lâm Mặc Ngữ sống lại từ cõi chết.
Tất cả kỹ năng hồi chiêu đều được thiết lập lại một lần nữa, linh hồn cũng được khôi phục lại một cách hoàn hảo không chút hư tổn nào.
Linh hồn mà vừa nãy Lâm Mặc Ngữ tiêu hao cũng Tái Sinh Toàn Diện theo.
Lâm Mặc Ngữ biết mình đã cược đúng, cứ như vậy, bản thân hắn hoàn toàn có thể lợi dụng thiên phú, gần như sử dụng Lôi Tru Thần vô hạn định.
Thực ra từ mười mấy giây trước hắn đã hoàn thành Tái Sinh rồi nên đã hoàn thành Tái Sinh Toàn Diện gần như trong nháy mắt.
Hắn chỉ ẩn núp, không vội ra ngoài mà thôi.
Thời gian hồi chiêu của Tái Sinh Toàn Diện là một phút, hắn tính toán thời gian, cho nên kéo dài thêm một chút.
Chưa đầy 20 giây ngắn ngủi đã khiến thời gian hồi chiêu của Tái Sinh Toàn Diện trôi qua mất một phần ba.
Biết được đặc điểm của Tái Sinh Toàn Diện nên Lâm Mặc Ngữ nắm chặt nắm đấm: "Có thể đánh một trận ra trò rồi."
Giang Nghĩa nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ như nhìn thấy quỷ, đồng thời gào lên: "Sao ngươi vẫn còn sống?"
Dáng vẻ của Giang Nghĩa cực kỳ buồn cười và quái dị, giống như là bị kích thích rất lớn vậy, Lâm Mặc Ngữ cười giễu: "Không chỉ có một mình ngươi có thể bất tử bất diệt thôi đâu."
"Không thể, không thể nào. Chỉ có Hồn tộc bọn ta mới có thể bất tử bất diệt!" Giang Nghĩa giận dữ hét lên.
Lại một cặp vòng sao nổ tung, trên không trung xuất hiện Kiếm Khí khủng bố rơi xuống như mưa.
"Kiếm Đồ Thiên!"
Quân đoàn Vong Linh lại xuất hiện lần nữa, Khô Lâu Vương đứng lên từ trên bảo tọa.
Như thể mọi thứ lại bắt đầu lại, Lâm Mặc Ngữ lại dùng kỹ năng Tụ Lực lần nữa, tiếp theo chính là Phòng Ngự Tuyệt Đối.
Quân đoàn Vong Linh trong Kiếm Khí bị diệt toàn bộ, trở về không gian triệu hồi Trọng Sinh.
Nhưng không quan trọng, Lâm Mặc Ngữ chỉ muốn mượn kỹ năng Phòng Ngự Tuyệt Đối của Khô Lâu Vương thôi.
Kỹ năng này đủ để bản thân duy trì 14 giây an toàn.
Như vậy, thiên phú Tái Sinh Toàn Diện đã trôi qua mất hai phần ba.
Một phần ba còn lại cũng sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.
Hắn mặc cho Kiếm Khí đánh vào người, đồng thời đánh ra từng đạo Lôi Tru Thần vào người Giang Nghĩa.
Vẫn là đấu pháp thương đổi thương.
Không cần bất kỳ kỹ xảo nào, cứ thế mà đánh.
Sau khi biết được năng lực thiên phú Tái Sinh Toàn Diện, Lâm Mặc Ngữ đã không còn lo lắng gì nữa, có thể vô tư vung Lôi Tru Thần ra.
Đợi đến khi linh hồn không chịu được nữa, chỉ cần khoảng cách từ lần kích hoạt thiên phú trước vượt quá một phút thì hắn chết một lần là được.
Thực ra trước đó không triệu hồi quân đoàn Vong Linh là vì hắn đang cầu chết, chỉ là hắn không nói không ai biết mà thôi.
Lâm Mặc Ngữ không nhanh không chậm đánh ra từng đạo Lôi Tru Thần, Kiếm Khí Chi Bích của Giang Nghĩa đã ngày càng yếu, sắp biến mất rồi.
Đồng thời Lâm Mặc Ngữ cũng nắm bắt được một chuyện trong lời nói của Giang Nghĩa, ông ta nói mình là Hồn tộc.
Lâm Mặc Ngữ không rõ Hồn tộc rốt cuộc là chủng tộc như thế nào nhưng có vẻ chủng tộc này sở hữu năng lực bất tử bất diệt.
Lâm Mặc Ngữ không biết mình có thể giết chết ông ta hay không nhưng dù thế nào cũng phải thử.
Trận đại chiến này đánh đến bây giờ nên Lâm Mặc Ngữ đã hoàn toàn nắm giữ được nhịp điệu, Lâm Mặc Ngữ biết, thắng lợi đã bị mình nắm chắc trong tay.
Lâm Mặc Ngữ quăng cho Mạnh An Văn một ánh mắt.
Mạnh An Văn hiểu ngay, lập tức toàn lực khống chế Trường Thành Vĩnh Hằng.
Chỉ cần không để Giang Nghĩa chạy thoát thì Lâm Mặc Ngữ có trăm phần trăm nắm chắc giết chết ông ta.