Chương 1548 - Cũng bởi vì nắm đấm chưa đủ lớn, chưa đủ cứng rắn(2)
Chương1548: Cũng bởi vì nắm đấm chưa đủ lớn, chưa đủ cứng rắn(2)
Bây giờ Long tộc đã hoàn toàn bị đánh cho tàn phế, cấp Long Vương không còn đến một mống, toàn bộ chết sạch.
Tuy số lượng người Long tộc còn lại mấy trăm vạn nhưng số lượng chức nghiệp giả Nhân tộc lại càng nhiều hơn.
Đồng thời bên trong Nhân tộc còn có cường giả cấp Thần, dưới sự lãnh đạo của cường giả cấp Thần, cũng không cần hao phí nhiều cũng có thể tiêu diệt hoàn toàn Long tộc.
Lâm Mặc Ngữ cũng không trở về chỗ của Antares mà quay trở về thế giới Nhân tộc, quay lại tiểu viện Bạch Thần.
Khoảng thời gian gần đây, bản thân không phải vượt qua từ trong giết chóc thì cũng là từ trong quá trình di chuyển di chuyển tinh hạch Kỹ Năng.
Lâm Mặc Ngữ cũng cảm thấy có chút mỏi mệt.
Sự mệt mỏi này đến từ sâu trong tâm hồn, hắn là người, cũng cần được thả lỏng.
Thời điểm đại chiến diễn ra, hắn có thể chiến đấu đến chết cả ngày lẫn đêm cũng không lui.
Nhưng lúc nghỉ ngơi, Lâm Mặc Ngữ cũng hi vọng có thể được nghỉ ngơi thật tốt.
Mùi hương ở tiểu viện Bạch Thần vẫn như cũ.
Hương trà thoang thoảng trong không khí, Lâm Mặc Ngữ ngửi thấy mùi vị quen thuộc này, cảm giác mệt mỏi trong tâm hồn bỗng nhiên bay đi hơn nửa.
“Lão sư, ta về rồi.”
Như thường ngày, Lâm Mặc Ngữ bước vào tiểu viện Bạch Thần.
Cũng như thường ngày, Mạnh An Văn đang uống trà cùng với Bạch Ý Viễn.
Nghiêm Cuồng Sinh không có ở đây.
“Tiểu Ngữ trở về rồi.” Bạch Ý cất cao giọng nói, có thể nghe ra ông đang rất cao hứng.
Mạnh An Văn khẽ gật đầu với Lâm Mặc Ngữ, chỉ cần Lâm Mặc Ngữ bình an trở về là đủ rồi, không cần phải đòi hỏi gì nhiều.
Lâm Mặc Ngữ rót thêm nước trà vào trong chén cho hai người, bấy giờ mới hỏi: “Nghiêm lão sư đâu rồi?”
Bạch Ý Viễn nói: “Nghiêm điên quay trở về Huyết Tinh Chi Địa rồi, nói là muốn đi bắt Thị Huyết Mãng Xà về khai đao.”
Mạnh An Văn cười: “Đừng nghe lão Bạch nói bậy, lão Nghiêm vừa có vài phát hiện mới, muốn đi nghiệm chứng một chút.”
Nghiêm Cuồng Sinh ngày nào cũng sinh hoạt ở Huyết Tinh Chi Địa, linh hồn được Huyết Tinh tẩy lễ, cảm ngộ sát khí ở đó.
Nghiêm Cuồng Sinh cũng là người đầu tiên trong ba người cảm ngộ được pháp tắc, đồng thời không dựa vào đại trận Dung Hồn cũng có thể thăng lên cấp 96.
Không phải do Nghiêm Cuồng Sinh có thiên phú tốt đến đâu, thật ra thiên phú của Mạnh An Văn còn tốt hơn ông ta.
Tất cả đều bởi vì Nghiêm Cuồng Sinh có đủ liều lĩnh, đủ cố gắng.
Mạnh An Văn nói với Lâm Mặc Ngữ: “Ngươi ở Long tộc và Vực Thẳm làm những chuyện kia, chúng ta đều biết cả.”
Lâm Mặc Ngữ mỉm cười: “Đây đều là chuyện ta nên làm.”
“Một mình ngươi phải gánh vác quá nhiều rồi.” Mạnh An Văn dường như có chút đau lòng.
Không hiểu tại sao, trên gương mặt trẻ trung của Lâm Mặc Ngữ nhiều sự thăng trầm.
Loại cảm giác thăng trầm này không nên xuất hiện ở lứa tuổi của Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ còn rất trẻ, mới chỉ vừa 20 tuổi mà thôi.
Nhưng kinh nghiệm của hắn nhiều hơn người bình thường vô số lần.
Rất nhiều người trải qua mấy đời cũng không thể nào phong phú được như Lâm Mặc Ngữ.
Chớ nói đến những chuyện Lâm Mặc Ngữ làm đều là vì toàn bộ Nhân tộc.
Trong mắt Lâm Mặc Ngữ mang theo sự mỏi mệt, Mạnh An Văn nhìn hiểu, cũng có thể nhận ra.
Mạnh An Văn khẽ than một tiếng: “Nghỉ ngơi một chút đi, có chuyện gì, chúng ta sẽ lo liệu cho.”
Bạch Ý Viễn cũng nói: “Đúng vậy, liều mạng như thế làm gì.”
Lâm Mặc Ngữ cười cười, cũng không nói lời nào.
Hắn thả tháp Diệt Ma ra, số lượng lớn vật tư từ trong tháp Diệt Ma bay ra, rơi xuống trên đất trống.
Vật tư chồng chất như núi, chiếm một mảng lớn khu rừng.
Có trang bị, có nguyên liệu, cái gì cũng có.
Lông mày Mạnh An Văn giựt lên hai cái, Bạch Ý Viễn còn khoa trương hơn, kêu lên: “Đây là ngươi đánh cướp được trong bảo khố của Long tộc à?”
Bọn họ nhìn ra được, rất nhiều nguyên liệu ở đây đều thuộc về Long tộc, còn mang theo hơi thở của Long tộc.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Nguyên liệu ở đây đến từ kho chứa bên trong hoàng thành Long tộc, còn có một phần đến từ trong cung điện Long Hoàng.”
Lông mày của Mạnh An càng giật dữ dội hơn: “Ngươi đến cung điện của Long Hoàng?”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu, kể lại toàn bộ câu chuyện đã xảy ra.
Lần này, hai người kia đều sợ đến nỗi ngây người.
Không ngờ tới Lâm Mặc Ngữ lại đi đồ sát hoàng thành.
Ngay cả Long Hoàng cũng bị ép đi vào không gian sâu thẳm.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Hiện tại trong Long tộc đã không còn Long Vương, ta cảm thấy, Nhân tộc có thể tiến quân vào Long tộc, chiếm lĩnh thế giới của bọn chúng.”
Bạch Ý Viễn không chút do dự, vỗ bàn: “Được, lão tử đây đi triệu tập quân đội.”
Mạnh An Văn đối với chuyện này cũng không phản đối, quả thật đã đến lúc phải hành động.
Nhân lúc chúng yếu, phải tiêu diệt chúng.
Đạo lý này ai cũng hiểu.
Về phần Ác Ma Vực Thẳm, bởi vì liên quan đến Lillian nên cũng sẽ không đến ngăn cản Nhân tộc, có thể yên tâm.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Chuyện tiếp theo, xin nhờ vào lão sư.”