Chương 1571: Đột biến, toàn thế giới bao vây tấn công Thần Hạ(1)
Những chức nghiệp giả đã từng ra chiến trường hoàn toàn khác với những chức nghiệp giả chưa từng ra chiến trường.
Mạnh An Văn rất vui mừng với sự thành công của Nhân tộc.
Kế hoạch của Lâm Mặc Ngữ đã thành công, cực kì thành công.
Thời gian trôi qua từng ngày, chớp mắt một năm nữa lại trôi qua kể từ lần đầu tiên bắt đầu bước vào thế giới Long tộc.
Việc luân chuyển ba tháng một lần đã được thực hiện được bốn lần.
Kế hoạch ban đầu là sáu tháng đến một năm.
Nhưng sự phản kháng của Long tộc đã vượt quá dự liệu của hắn ta nên thời gian sẽ kéo dài thêm một chút.
Tuy nhiên, nếu cứ tiếp tục như vậy thì nhiều nhất chỉ mất thêm một năm nữa thôi.
Sức phản kháng của Long tộc đang dần yếu đi, Nhân tộc đã hoàn toàn giành chắc được sự thắng lợi.
“Lão Mạnh, ngươi có cảm thấy gần đây có gì đó không ổn không?”
Phong Tu đi tới trước mặt Mạnh An Văn nhỏ giọng hỏi.
Mạnh An Văn hơi nheo mắt lại: “Ý ngươi là, đám người đến từ Ưng quốc sao?”
“Không sai.”
Mạnh An Văn nhìn Bạch Ý Viễn cách đó không xa: “Lão Bạch, ngươi nói xem.”
Trong tay Bạch Ý Viễn có một đội tình báo, kiểm soát tình báo mọi mặt trên chiến trường.
Bạch Ý Viễn nói: “Vào khoảng nửa năm trước, một số thế lực chức nghiệp giả của Ưng quốc đang bắt đầu tăng nhanh.”
“Ban đầu chỉ tăng vài người, không quá mười người.”
“Lúc đầu bọn ta còn cho rằng bọn chúng có được cơ duyên gì đó nên không chú ý lắm.”
“Ba tháng gần đây, số lượng người có thực lực tăng lên một cách kì dị bắt đầu nhiều hơn, hơn nữa tốc độ tăng lên còn rất nhanh.”
“Không chỉ những người đến từ Ưng quốc mà còn có một số như Thánh Đốc Giáo và trong đội Tây u cũng xuất hiện tình hình tương tự.”
Phong Tu trầm giọng nói: “Đều là người ngoại quốc sao? Có biết được nguyên nhân không?”
Bạch Ý Viễn lắc đầu: “Không tìm được nhưng bọn ta cũng đã để ý đến.”
Phong Tu trầm giọng nói: “Tuy bọn chúng cũng là Nhân tộc nhưng nếu không cùng chủng tộc, lòng dạ ắt sẽ khác, ngươi nhất định phải cẩn thận.”
Bạch Ý Viễn gật đầu: “Yên tâm, sẽ không tạo ra sóng gió gì đâu.”
Ai cũng biết đế quốc Thần Hạ mạnh đến mức nào.
Cho dù các lực lượng khác có giày xéo thế nào, sức mạnh của họ vẫn tăng lên.
Chỉ cần một người trong nhóm người Bạch Ý Viễn cũng đã đủ để áp chế bọn họ không dám nhúc nhích.
Tuy nhiên, Bạch Ý Viễn không hề vì thế mà buông lỏng, ông vẫn luôn điều tra chuyện này nhưng mãi chẳng có kết quả.
Lại thêm nửa năm nữa trôi qua, mắt thấy sắp đến lượt luân chuyển tiếp theo.
Vào thời điểm này, cuộc chiến trong thế giới Long tộc sắp đến hồi kết, tàn dư của Long tộc đang thực hiện công cuộc chống cự cuối cùng.
Địa bàn của bọn chúng đã bị thu hẹp rất nhỏ, bị dồn vào chân tường.
Nhân tộc đã cày xới thế giới Long tộc hết lần này đến lần khác, cho dù có ẩn núp sâu đến đâu đi nữa cũng có thể tìm ra.
Trong ngày trời đông rét phủ, ba mặt bị bao bọc bởi núi băng, có một túp lều đơn sơ.
Nhiệt độ trong lều tăng lên, đám người Mạnh An Văn đang uống trà trò chuyện.
Một đám lão già cả bó tuổi kể những điều nhỏ nhặt xảy ra khi còn trẻ, nói mãi không hết.
Mạnh An Văn khẽ nói: “Cuối cùng cũng sắp kết thúc rồi!”
Một tách trà lơ lửng trước mặt Ninh Thái Nhiên, dòng nước tự động tiến vào miệng hắn: “Cuối cùng chiến tranh ngàn năm cũng sắp kết thúc.”
Phong Tu nắm chặt nắm tay: “Sau Long tộc chính là Vực Thẳm, cũng là lúc ta đợi để ra tay.”
Mạnh An Văn nói: “Thanh đao của Nhân tộc đã được mài sắc bén, rèn sắt khi còn nóng, cũng xử lý Vực Thẳm để giải quyết nỗi lo canh cánh trong lòng luôn đi.”
Mạc Tinh Hải hơi lo lắng: “Ma Hoàng thì phải làm sao?”
Hiện tại trong Nhân tộc không có bán siêu thần, hơn nữa Ma Hoàng cũng không thể coi là bán siêu thần bình thường được.
Cho dù đám người bọn họ có liên thủ thì cũng sẽ không phải là đối thủ của nàng ta.
Mạnh An Văn nói: “Giao Ma Hoàng cho Tiểu Ngữ đi.”
Hắn ta không nói cho ai biết về sự hợp tác giữa Lâm Mặc Ngữ và Lillian.
Có những chuyện không cần phải nói.
Mạnh An Văn biết, cho dù Lâm Mặc Ngữ có ra tay hay không thì Ma Hoàng cũng sẽ không ngăn cản bọn họ.
Nhưng mà Ma Hoàng cũng sẽ không ra tay đối phó với Ác Ma Vực Thẳm.
Đối phó với Ác Ma Vực Thẳm còn khó hơn đối phó với Long tộc rất nhiều.
Trong ác ma có cực kì nhiều Ma Vương, còn có bốn con Ma Vương cao cấp.
Có thể thấy trước rằng Nhân tộc ắt sẽ phải trả giá bằng máu.
Nhưng nếu thành công, vậy thì cũng đáng.
Cửa lều bị đẩy mạnh kêu cái ầm, Bạch Ý Viễn dẫn Phong Tu đi vào.
“Xảy ra chuyện rồi!”
Bạch Ý Viễn sầm mặt nói ra ba chữ khiến trong lòng những người ngồi đó đều thót lên.