Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1572 - Chương 1572: Đột Biến, Toàn Thế Giới Bao Vây Tấn Công Thần Hạ(2)

Chương 1572: Đột biến, toàn thế giới bao vây tấn công Thần Hạ(2)
Vẻ mặt của Bạch Ý Viễn trông rất khó coi, chứng tỏ vấn đề có hơi nghiêm trọng.

Phong Tu không kiên nhẫn, lập tức hỏi: “Là người của chúng ta xảy ra chuyện à?”

Bạch Ý Viễn gật đầu: “Gần đây chúng ta đã phải chịu rất nhiều thương vong, lúc mới bắt đầu còn tưởng Long tộc sắp chết nên phản công nhưng tỷ lệ thương vong của đám người đó lại cực kì nhỏ.”

“Ta nhờ người điều tra, tra cả nửa tháng mới có kết quả.”

“Thế mà người của chúng ta không phải bị Long tộc giết chết.”

Trong thế giới Long tộc không phải Long tộc thì cũng là Nhân tộc.

Trong Nhân tộc không phải là người Thần Hạ thì cũng thì người của thế lực khác.

Nếu không bị Long tộc giết, vậy thì còn có thể bị ai giết đây?

Trong phút chốc sát ý trong lều nổi lên ngùn ngụt, bịch một cái lều nhỏ bị chia năm xẻ bảy, vỡ vụn thành từng mảnh.

Ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, trường kiếm rút khỏi vỏ, Phong Tu cầm thanh kiếm sắc bén trong tay: “Bọn họ dám tấn công người của chúng ta ư? Ở đâu, lão phu đi tiêu diệt chúng.”

Bạch Ý Viễn lắc đầu: “Không chỉ một mà là toàn bộ.”

Hửm?

Toàn bộ!

Ninh Thái Nhiên hỏi: “Ý của ngươi là tất cả bọn họ đều ra tay với người của chúng ta?”

Bạch Ý Viễn gật đầu: “Đúng vậy, hơn nữa còn ra tay vô cùng đột ngột.”

Mạnh An Văn trầm giọng hỏi: “Thương vong thế nào?”

“Thương vong không nhỏ, theo kết quả điều tra gần đây, hành động như vậy chẳng phải là lần đầu tiên nữa rồi.”

“Ngay từ một tháng trước, bọn chúng đã âm thầm hành động, lần này là bùng phát toàn diện.”

Đã âm thầm ra tay từ một tháng trước.

Phong Tu nói: “Chẳng trách, tỷ lệ thương vong của chúng ta đã bắt đầu tăng rất nhiều từ nửa tháng trước, hóa ra là cái đám súc sinh này.”

“Đúng là nếu không cùng tộc thì lòng dạ ắt sẽ khác, đám người này chính là tai họa.”

Mạc Tinh Hải bình tĩnh hơn Phong Tu: “Tình hình bây giờ thế nào rồi?”

“Đã ổn định rồi, bọn ta phản ứng nhanh chóng, sau khi chịu đợt tấn công đầu tiên thì đã kịp thời ngăn chặn.”

“Nhưng không biết vì sao sức mạnh của đám người đó lại tăng lên rất nhiều, có rất nhiều chức nghiệp giả hàng đầu xuất hiện, bên phía chúng ta có hơi tốn sức.”

Phong Tu nghiến răng nói: “Long tộc còn chưa hoàn toàn bị tiêu diệt, Ác Ma Vực Thẳm còn chưa động đến, nội chiến ầm ĩ như vậy, không khỏi lo lắng.”

Mạnh An Văn lắc đầu: “Không nên là như vậy, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì mà chúng ta không biết.”

Phong Tu trầm giọng nói: “Mặc kệ thế nào, tiêu diệt bọn chúng là được. Trước đây lão tử không có lý do, lần này đúng lúc.”

Sát ý của Phong Tu ​​trỗi dậy, cuồn cuộn gió tuyết khắp trời.

Mạnh An Văn nói: “Ta nghi ngờ, không chỉ là thế giới Long tộc mà cả trong thế giới Nhân tộc cũng có vấn đề.”

“Việc này giao cho ngươi, Ninh lão, Diệp lão, theo ta trở về thế giới Nhân tộc.”

“Được!” Ninh Thái Nhiên và Diệp Hạo đồng thời đáp lại.

Vừa nói, Mạnh An Văn vừa triệu hồi tháp Hạ Thần, gọi ra vô số phù văn bay vào Tháp Hạ Thần.

Tháp Thần Hạ chậm rãi xoay chuyển, một đại trận truyền tống nhanh chóng được hình thành.

Mạnh An Văn mang theo Ninh Thái Nhiên cùng Diệp Hạo vào trận pháp, trở về thế giới Nhân tộc.

Bạch Ý Viễn, Phong Tu và Mạc Tinh Hải thì ở lại thế giới Long tộc.

Phong Tu nói: “Bọn chúng ở đâu? Lão Bạch dẫn đường.”

“Đi” Bạch Ý Viễn lúc này cũng bừng bừng sát ý, ba người hóa thành những luồng ánh sáng bay về phía xa.

. . .

Trở lại thế giới Nhân tộc, Mạnh An Văn lập tức khai thông với trận pháp ở chiến trường Nguyên.

Thông qua trận pháp, Mạnh An Văn nhìn thấy được những chuyện xảy ra ở một số pháo đài trên chiến trường Nguyên.

Vẻ mặt hắn ta hơi thay đổi: “Những kẻ đó đang tấn công pháo đài của chúng ta.”

Sau đó hắn ta tiếp tục cảm ứng trận pháp trong đế quốc Thần Hạ.

Trận pháp phòng thủ của đế quốc Thần Hạ đã được kích hoạt, các thành phố đều đang có người tấn công.

Chiến trường bao trùm toàn bộ đường biên giới của đế quốc Thần Hạ.

Có rất nhiều người bao vây tấn công đế quốc Thần Hạ, nhiều đến không đếm xuể.

Không có ngoại lệ, đều không phải là người Thần Hạ.

“Có vẻ như trận chiến vừa bắt đầu cách đây không lâu.”

“Diệp lão, phiền ngươi đến chiến trường Nguyên, ở đây giao cho ta.”

Diệp Hạo đồng ý chẳng hề do dự: “Được.”

Mạnh An Văn khởi động trận truyền tống, đưa Diệp Hạo tiến vào chiến trường Nguyên.

Khoảnh khắc tiếp theo, Mạnh An Văn quả quyết mở Trường Thành Vĩnh Hằng ra.

Trong chiến trường Nguyên, chín pháo đài của đế quốc Thần Hạ được kết nối với nhau, biến thành những bức tường sắt.

Trường Thành Vĩnh Hằng vừa mở ra, thế cuộc lập tức ổn định lại.

Trường Thành Vĩnh Hằng không chỉ bảo vệ các pháo đài trong chiến trường Nguyên mà còn bảo vệ biên giới của đế quốc Thần Hạ.

Đế quốc Thần Hạ ngay lập tức ổn định lại.

“Chúng ta đi!”
Bình Luận (0)
Comment