Chương 1573: Cuối cùng Huyết tộc sẽ trở thành chủ nhân của thế giới(1)
Mạnh An Văn mang theo Ninh Thái Nhiên truyền tống đến một thành phố biên giới.
Lúc này, một trận pháp lá chắn đã được dựng lên bên ngoài thành, ngăn chặn sự tấn công của kẻ địch.
Nhìn thoáng qua, bên ngoài trận pháp có vô số kẻ địch.
Không chỉ ở đây mà biên giới của các nước đều như vậy.
Vào thời điểm này, cứ như thể cả thế giới đang tấn công đế quốc Thần Hạ.
Phải nói là, tất cả những người trên thế giới không phải là người Thần Hạ đều đang tấn công đế quốc Thần Hạ.
Sắc mặt Ninh Thái Nhiên trở nên cực kì khó coi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại như vậy?”
Tình huống trước mắt tôi thực sự rất bất thường.
Nếu chỉ là một phần trên thế giới thì thôi đi nhưng nếu là toàn bộ thế giới đều như vậy, vậy thì không đúng.
Hơn nữa không phải những thế lực đó không biết sức mạnh của đế quốc Thần Hạ.
Dù bọn chúng có nhiều bao nhiêu cũng vô dụng, hoàn toàn không thể địch nổi để quốc Thần Hạ.
Mạnh An Văn nhìn đám người điên cuồng nói: “Những người này có vấn đề.”
“Miệng?” Ninh Thái Nhiên cẩn thận nhìn lại nhưng trong chốc lát không tìm ra vấn đề.
Lúc này Mạnh An Văn ra tay, hóa thành một bàn tay khổng lồ rồi thò tay ra, tóm lấy một người trong số đó.
“Ngươi nhìn đi!” Mạnh An Văn khống chế nó, dùng sức cạy miệng nó ra.
Trong miệng có một cặp răng nanh tuy nhỏ nhưng rất sắc.
Nhân tộc không mọc răng nanh như thế này.
Ninh Thái Nhiên nói: “Đây không phải răng người, có hơi giống dã thú.”
Mạnh An Văn gật đầu: “Hơn nữa trong mắt bọn họ tràn đầy sự điên cuồng, không giống với Nhân tộc.”
Lúc này, hắn ta hơi nheo mắt lại, nhìn thấy một chức nghiệp giả đang tấn công trận pháp, mặc quân phục Thần Hạ.
Mạnh An Văn vươn tay tóm lấy người đàn ông mặc quân phục Thần Hạ qua.
Hắn ta là quân nhân của Thần Hạ, phải nói từng là quân nhân của Thần Hạ.
Không biết vì sao bây giờ lại mất đi lý trí, trong mắt tràn đầy điên cuồng, đang tấn công quê hương của mình.
Trong miệng hắn ta cũng mọc ra một cặp răng nanh, tuy bị Mạnh An Văn khống chế nhưng sự hung ác trong mắt vẫn không hề thay đổi, há miệng như muốn cắn Mạnh An Văn.
Vẻ mặt Ninh Thái Nhiên trở nên cực kỳ khó coi: “Hắn thế này là làm sao vậy?”
Mạnh An Văn cẩn thận quan sát, cuối cùng phát hiện trên cổ hắn ta có một cặp vết thương.
Vết thương không lớn nhưng rất kỳ quái, nhìn kích thước khoảng cách, vừa hay có thể khớp với cặp răng nanh trong miệng.
“Vết thương này chắc là do bị cắn.”
“Có lẽ sau khi bị cắn mới biến thành như thế này.”
Ninh Thái Nhiên nghe thấy lời này của Mạnh An Văn, quét mắt nhìn thì lại thấy thêm mấy người mặc trang phục Thần Hạ.
Ông ra tay bắt những người đó lại, phát hiện trên người của người nào cũng có vết thương giống vậy.
Sau đó Mạnh An Văn lại tóm lấy một số người thuộc thế lực khác nhưng trên người bọn họ không có vết thương giống vậy.
Sau một hồi phán đoán, Mạnh An Văn gần như có thể chắc chắn rằng, sở dĩ người Thần Hạ trở nên điên cuồng, mất lý trí như dã thú thế này là do bị cắn.
Mà người từ thế lực khác lại trở nên như vậy, hiện tại vẫn chưa biết nguyên nhân.
Chỉ cần người Thần Hạ không bị cắn, bọn họ sẽ không trở thành trạng thái điên cuồng như vậy.
Mạnh An Văn lập tức ra lệnh, không ai được phép rời khỏi trận pháp, không được xuất kích.
Khi chưa xác định được nguyên nhân thì việc đầu tiên cần làm là giảm thiểu thương vong.
Có Trường Thành Vĩnh Hằng ở đây, trong thời gian ngắn sẽ không thành vấn đề.
Mạnh An Văn nói: “Ninh lão, ngươi đem những người này đi tìm Dược lão, xem thử Dược lão có thể tìm ra nguyên nhân, giúp bọn hắn khôi phục hay không.”
Nói xong, Mạnh An Văn khởi động trận truyền tống cho Ninh Thái Nhiên, tiễn bọn họ đi.
Mạnh An Văn nhanh chóng truyền tống giữa một số thành phố, có được cái nhìn tổng thể về tình hình.
Tình hình ở mọi thành phố đều giống nhau, những thế lực ngoại bang đó đã phát điên.
Trong số đó có một số quốc gia nhỏ, mặc dù bọn họ không có chức nghiệp giả mạnh trong đó nhưng lúc này họ đều đã gia nhập hàng ngũ tấn công đế quốc Thần Hạ.
Mặc dù những người này điên cuồng, nhìn như không có lý trí nhưng hình như mục đích lại rất rõ ràng, chính là tấn công Thần Hạ.
Nói cách khác, bọn chúng coi bản thân là đồng loại, còn người Thần Hạ trong mắt bọn chúng là dị loại.
Sắc mặt Mạnh An Văn u ám, tháp Thần Hạ tạo ra một trận pháp khổng lồ, mở ra lối đi tới Long tộc.
Mạnh An Văn quay trở lại thế giới Long tộc, nhanh chóng xác định vị trí của Bạch Ý Viễn rồi truyền tống đến đó.
Có tháp Thần Hạ đó, Mạnh An Văn đến và đi rất nhanh, chỉ cần xác định được vị trí thì lập tức có thể đến trong nháy mắt.
Trong thế giới Long tộc không có Trường Thành Vĩnh Hằng nên tình hình còn tồi tệ hơn nhiều.
Kẻ thù đến từ mọi hướng, những kẻ đến từ các thế lực khác lúc này đã trở nên điên cuồng, điên cuồng bao vây tấn công người Thần Hạ.
Người Thần Hạ tập hợp lại, thành lập một quân đoàn để phòng thủ.
Trong thế giới Long tộc có rất nhiều chiến trường.
Người Thần Hạ đang bị bao vây tấn công, bị thương.
Bạch Ý Viễn, Phong Tu, Mạc Tinh Hải và một vài vị cường giả cấp Thần đã tản ra, không ngừng bôn ba lui tới.
Cú đấm của Bạch Ý Viễn oanh tạc, pháp tắc vang ầm lên, một nắm đấm khổng lồ hư ảo từ trên trời giáng xuống, đập xuống đất như sao băng.
Bán kính trăm mét bị san bằng, hàng trăm người thiệt mạng vì cú đấm oanh tạc này.