Chương 1722: Giết ta đi! Giết ta đi! Giết ta đi! (1)
Thoát khỏi ý thức, trở về hiện thực.
Sức mạnh đã không ngừng tăng lên, bước vào cấp Siêu Thần, Lâm Mặc Ngữ cảm giác mình có lẽ không dùng hết sức mạnh.
Chiến lực tăng lên trên diện rộng.
Xem xét thế giới linh hồn của mình, từ phẩm chất, cấp độ hay là sức mạnh đều có tiến bộ.
Phẩm chất đã chạm đến đỉnh cao tam phẩm linh hồn, lớp vỏ thủy tinh nguyên bản trở nên trong suốt hơn, càng giống với pha lê.
Linh hồn trên người cũng xuất hiện càng nhiều ngọc sắc quang huy, hòa quyện cùng Kim Huy.
Cấp độ linh hồn cấp Siêu Thần một, sức mạnh linh hồn cấp Siêu Thần một cường đại hơn trước rất nhiều.
Tuy rất vui sướng nhưng Lâm Mặc Ngữ cũng thấy có hơi kỳ lạ.
Đại thụ Thiên Phú của hắn, thuật pháp Hằng Tinh, có vẻ không bị ảnh hưởng gì.
Dường như không có thay đổi gì lớn so với cấp 99.
"Lẽ ra không phải như vậy."
"Thật kỳ lạ."
Lâm Mặc Ngữ hơi khó hiểu, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lại, một luồng ánh sáng từ xa tới gần, rơi xuống trước mặt hắn với tốc độ kinh người.
Lillian vẫn mặc một thân màu vàng nhạt váy dài như cũ, với dung mạo xinh đẹp mỹ miều, trong vô cùng xuất chúng.
"Lấy ra đi." Lillian vươn bàn tay nhỏ bé trắng noãn ra, đòi lấy đồ từ Lâm Mặc Ngữ.
Trên ngón tay Lâm Mặc Ngữ sáng lên ánh sáng nhạt, một luồng ấn ký từ đầu ngón tay bay ra, rơi vào trong lòng bàn tay Lillian
Lillian lấy lại dấu ấn Chân Linh của mình, cả người cũng thả lỏng ra.
Kế hoạch của nàng ta xem như thành công, những sự lo lắng cuối cùng đã hoàn toàn biến mất.
Thân thể Lillian toát lên khí tức khác thường, sức mạnh của nàng ta bắt đầu liên tục tăng lên.
Nguyên bản Lillian cũng đã đạt tới nửa bước siêu thần đỉnh phong, cách siêu thần chỉ có một khoảng cách.
Bị khống chế bởi mảnh vỡ thế giới, nàng ta chậm chạp khó có thể đột phá.
May mắn có một nửa huyết mạch ác ma, khiến tuổi thọ của nàng ta kéo dài, mới có thể sống qua ngàn năm này.
Hiện tại thế giới Vực Thẳm bị cắn nuốt, dấu ấn Chân Linh trở về.
…
Lillian hoàn toàn không còn băn khoăn gì, tự nhiên hoàn thành đột phá, tiến vào cấp Siêu Thần.
Lillian mở miệng hỏi: "Ngươi định khi nào thì rời đi thế?"
Lâm Mặc Ngữ tính toán thời gian: "Mười ngày sau."
Lillian gật đầu: "Đến lúc đó ta chờ ngươi ở lối ra."
"Được."
Việc Lillian cầm lại dấu ấn Chân Linh và rời đi cũng là một phần trong sự hợp tác của hai người.
Lillian đã hoàn thành một phần hứa hẹn, Lâm Mặc Ngữ đương nhiên sẽ không nuốt lời, sẽ dựa theo ước định hoàn thành những phần tiếp theo.
Hơn nữa chính mình phải đi, giữ lại nàng ta ở trong thế giới này, cũng không thể yên tâm.
Với thực lực và tính cách của Lillian, nếu có ý định trả thù thì sẽ rất phiền phức.
Hơn nữa Lillian đã từng có ân tình với Nhân tộc, Lâm Mặc Ngữ cũng không có khả năng ra tay giết nàng ta.
…
Lâm Mặc Ngữ về tới trang viên, đám người Ninh Y Y đã sớm chờ hắn.
Lâm Mặc Ngữ cũng không có giấu diếm các nàng điều gì, tự mình nói rõ hết về những chuyện muốn làm.
Bọn họ biết rằng Lâm Mặc Ngữ đã tạo ra những thay đổi mạnh mẽ cho thế giới.
Nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ, bốn người trăm miệng một lời hỏi: "Phu quân hoàn thành chưa?"
Lâm Mặc Ngữ gật gật đầu: "Hoàn thành rồi."
Nói xong hắn trả dấu ấn Chân Linh lại cho bốn người Y Y.
Dấu ấn Chân Linh chỉ là một luồng ánh sáng tầm thường, tự nhiên dung nhập vào thân thể các nàng.
Bốn người chỉ cảm giác thân thể nhẹ nhàng, giống như đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại giống như không có gì xảy ra.
Dấu ấn Chân Linh rời khỏi thế giới trở về bản thể, hiện tại các nàng cũng không có ảnh hưởng gì.
Nhiều nhất cũng chính là không cách nào thông qua thế giới này, truy đến tung tích của các nàng.
Nhưng ở tương lai, một khi muốn đột phá đến Chân Thần, ảnh hưởng sẽ rất lớn.
Theo Antares nói, phàm là thành tựu Chân Thần, tất nhiên sẽ thu hồi dấu ấn Chân Linh.
Hiện tại Lâm Mặc Ngữ cũng chỉ là vì các nàng làm trước mà thôi.
"Ta dự định mười ngày sau sẽ xuất phát, mấy ngày nay, các ngươi có thể tụ họp với gia đình."
"Có thể, tương lai..."
Lâm Mặc Ngữ cũng không có nói tiếp nữa, ý tứ mấy người họ đều hiểu.
Đợi đến khi các nàng tiến vào quan tài ngủ say, lần sau tỉnh lại sẽ không biết năm nào tháng nào.
Có thể là vài trăm năm sau, cũng có thể là ngàn năm sau.
Đến lúc đó cảnh còn người mất, người nhà đã sớm không còn.
Mấy người cũng không có hối hận về quyết định lúc trước, đều tự về nhà về đoàn tụ với gia đình lần cuối.
Trang viên trở nên yên tĩnh, có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi.
Suy nghĩ Lâm Mặc Ngữ vừa nảy ra, cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Trong thế giới bóng tối, Thiểm Điện vẫn như trước, mùi thối rữa vẫn nồng nặc như cũ.
Thân là Thế Giới Chi Chủ, chỉ cần một ý niệm thì có thể đi tới bất kỳ một góc nào trên thế giới.
Thế giới bóng tối chỉ là một không gian độc lập phụ thuộc vào thế giới, thậm chí còn không được tính là mảnh nhỏ của thế giới.
Nhìn sơn cốc cách không xa phía trước, hồi ức hiện lên trong đầu.
Lần đầu tiên hắn gặp nguy hiểm tính mạng là ở chỗ này.
Cũng là lần đầu tiên thấy được niềm tin của Nhân tộc.