Chương 1726: Thần linh hồi sinh, có ân tất báo (1)
"Mà khi sức mạnh của Thế Giới đã không còn dư lại nhiều lắm, nếu bọn họ lại trở về chủ thế giới ngủ sâu thì sức mạnh của Thế Giới có thể sẽ bị bọn họ hấp thu đến mức gần như không còn nữa."
"Cho nên lúc đó phần lớn Thần Linh mới lựa chọn chiến trường Vĩnh Hằng làm nơi ngủ sâu."
"Chiến trường Vĩnh Hằng tuy rằng cũng ẩn chứa sức mạnh của Thế Giới nhưng có thể bị bọn họ hấp thu cũng không nhiều. Muốn khôi phục bọn họ thì sẽ vô cùng khó khăn, thậm chí vĩnh viễn cũng không có cơ hội khôi phục."
Lâm Mặc Ngữ hỏi: "Bọn họ biết điều này sao?"
"Tất nhiên là biết rồi."
Antares nói khiến Lâm Mặc Ngữ cảm thấy xúc động sâu sắc.
Dù biết rõ khó khôi phục, thậm chí có khả năng phải bỏ mình.
Nhưng các thần linh vẫn như cũ lựa chọn không tổn thương đến thế giới của mình.
Thần Linh là đứa con mà thế giới dựng dục thành, tình yêu thương nhiệt tình của họ không kém chút nào so với Nhân tộc.
Tại sao Antares muốn nói những điều này cho mình nghe, Lâm Mặc Ngữ có thể hiểu được tấm lòng của nó.
Nó lo lắng, nếu như sau đó Thần Linh xảy ra xung đột với Nhân tộc thì chính hắn sẽ không biết nên đứng ở bên nào.
Lâm Mặc Ngữ trọng tình nghĩa, Antares rất rõ điều này.
Cho nên nó sợ tương lai Lâm Mặc Ngữ sẽ khó khăn.
Lâm Mặc Ngữ cười cười: "Cảm ơn, tin rằng ta có thể xử lý tốt."
Antares biết Lâm Mặc Ngữ đã có quyết định: "Ngươi định lúc nào sẽ đi ra ngoài?"
"Còn chín ngày." Ở thế giới Hủ Thi trải qua một ngày một đêm thì còn chín ngày trong ước hẹn mười ngày với Ma Hoàng.
Antares nói rằng: "Trước khi đi, nhớ mang theo pháo đài Tru Thần, cho dù không cần dùng nó để đánh nhau thì cũng có thể trở thành phương tiện giao thông."
Với thực lực trước mắt của Lâm Mặc Ngữ thì đã có thể lái pháo đài Tru Thần.
Cho dù vẫn không thể phát huy toàn bộ chiến lực của pháo đài Tru Thần thì chí ít đối phó với một ít cấp Siêu Thần vẫn là chuyện dễ dàng.
Về phần làm phương tiện giao thông...
Lâm Mặc Ngữ kỳ lạ nói: "Vì sao còn cần phương tiện giao thông chứ?"
Antares cười hắc hắc: "Chờ ngươi ra ngoài thì sẽ rõ. Dù sao cứ mang đi là được, lão tử cũng sẽ không bẫy ngươi."
"Còn tiểu tử ngươi nữa, sau khi rời khỏi đây thì phải cẩn thận một chút đấy."
"Bây giờ ngươi chọc tới toàn những cây cao tới bầu trời sao, Trùng tộc, Hoang Thú tộc, Ảnh tộc... Được rồi, còn có nhánh hệ đá đứng đầu cự long nữa."
"Còn chưa rời khỏi tiểu thế giới mà đã có thể chọc nhiều phiền toái như vậy. Bản lĩnh gây phiền toái này không ai bằng, bản tôn không phục cũng không được."
"Cho dù như thế nào thì sau khi rời khỏi đây cũng nên tiết chế một chút, trước tiên ở lại chỗ Nhân tộc, hiểu chưa?"
Đại Thế Giới không giống như tiểu thế giới, quá mức nguy hiểm.
Sơ ý một chút thì sẽ đánh mất mạng nhỏ luôn.
Lâm Mặc Ngữ cũng hiểu rõ điều này: "Yên tâm đi, ta sẽ tiết chế chút."
Antares liếc hắn một cái, người này nói sẽ tiết chế mà sao nó lại không tin tưởng được thế kia.
Lâm Mặc Ngữ đã từng nghi ngờ, không gian hạ tầng của chiến trường Vĩnh Hằng là nghĩa trang thần linh.
Bây giờ có vẻ như thật sự là vậy.
Những thần linh đã may mắn sống sót sau khi cuộc chiến kết thúc, cũng không quay trở lại thế giới chính mà lựa chọn ở lại không gian hạ tầng.
Đây là lựa chọn của chính chúng nó, một sự lựa chọn được thực hiện để bảo vệ thế giới chính.
Có thể coi đó là một sự hy sinh.
Cho dù là thần linh, muốn sống vẫn là bản năng.
Chúng nó chọn cách ngủ say, chờ đợi một tia hy vọng.
Có lẽ hy vọng này rất mong manh, thậm chí hàng nghìn năm sau, đợi đến khi chúng nó đều chết trong giấc ngủ, hy vọng này cũng sẽ không thành hiện thực.
Trong số rất nhiều thần linh, đại thần Côn Lôn được coi là một trường hợp đặc biệt.
Hai vợ chồng đại thần Côn Lôn quay trở lại thế giới Nhân tộc để ngủ, mặc dù đang hấp thụ sức mạnh của thế giới nhưng lại còn trả lại nhiều hơn thế.
Đại thần Côn Lôn đã cung cấp một lượng lớn vũ khí trang bị cho Nhân tộc, đóng góp rất to lớn cho Nhân tộc.
Triển khai cánh Vong Linh, Lâm Mặc Ngữ lao vào biển Thần Long, nhanh chóng tìm thấy cung điện Thủy Thần.
Cung điện Thủy Thần vẫn không thay đổi, nguyên tố thủy tiếp tục từ biển Thanh Long tràn vào cung điện Thủy Thần.
Nguyên tố thủy cũng pha trộn một ít pháp tắc nhưng cũng không dày đặc, nguyên tố thủy chỉ có thể duy trì ở cung điện, chứ không thể giúp Thủy Thần hồi phục được.
Muốn thần linh hồi phục, thì chất dinh dưỡng tốt nhất chính là sức mạnh của thế giới.
Tất nhiên, cũng không nhất thiết là phải sức mạnh của thế giới mới được.
Thủy Thần tự mình bị đóng băng trong một khối băng khổng lồ, trang nghiêm, tao nhã và xinh đẹp.
Thủy Thần toát ra hơi thở thánh khiết nhàn nhạt, khiến người ta không thể nghĩ đến việc báng bổ.
Lâm Mặc Ngữ tỏa ra pháp tắc Bất Tử rồi chui vào trong khối băng, cùng với pháp tắc Bất Tử, còn có một sức mạnh thế giới nữa..
Bây giờ sức mạnh của thế giới đang được hồi phục, sử dụng một chút cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến thế giới.