Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1726 - Chương 1725: Bản Lĩnh Gây Phiền Toái Không Ai Bằng (2)

Chương 1725: Bản lĩnh gây phiền toái không ai bằng (2)
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: "Ta tới là để tìm ngươi, ngươi theo ta đi một chuyến tới phòng thuốc của Thư dược thần."

Đông Phương Dao trước tiên sửng sốt một chút, thế mà lại tìm đến nàng ta sao.

Đông Phương Dao ý thức được điều gì đó, trong ánh mắt lộ ra khiếp sợ, bịt kín miệng nhỏ nhắn xém chút nữa đã kinh hô lên, hé ra gương mặt xinh đẹp cũng đã đỏ bừng.

"Lâm thần tướng, ngài là nói ngài có biện pháp cứu mẫu thân ta sao?"

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: "Hẳn là có thể."

"Cảm ơn, cảm ơn Lâm thần tướng!" Bởi vì kích động mà Đông Phương Dao run rẩy, giọng nói cũng theo đó mà run run.

Cứu mẫu thân trở về vẫn luôn là nguyện vọng lớn nhất tận sâu đáy lòng của nàng ta. Hiện tại nguyện vọng cuối cùng cũng có thể thực hiện được rồi.

Đông Phương Dao kích động nói rằng: "Ta đi nói tin tức tốt này cho phụ thân biết."

"Trở lại rồi ngươi hãy nói." Lâm Mặc Ngữ vung tay lên, hắn và Đông Phương Dao đồng thời biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi đâu.

Ở trong thế giới này, Lâm Mặc Ngữ có quyền lợi cao nhất.

Chớp mắt hắn đã đưa Đông Phương Dao đến phòng thuốc của Thư dược thần.

Ở đây tràn ngập mùi thuốc khiến người ta vừa ngửi thấy cũng chợt cảm thấy tinh thần tỉnh táo.

Trong phòng thuốc không có thủ vệ, trong Nhân tộc cũng không có người nào dám tới tìm Thư dược thần để chuốc lấy phiền phức cả.

Hai người tiến quân thần tốc, đi thẳng tới bên trong phòng thuốc.

Thấy được một ít người học nghề đang ở đây.

Nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ và Đông Phương Dao, các người học nghề đều bỏ công việc trong tay xuống, lộ ra vẻ kích động.

Hiện tại Lâm Mặc Ngữ chính là thần tượng của toàn bộ Nhân tộc, không có người nào là không biết.

"Lâm thần tướng!"

"Trời ạ! Lâm thần tướng thế mà lại tới nơi này."

"Lâm thần tướng làm sao lại tới đây? Còn là tới cùng công chúa Dao, lẽ nào..."

Không để ý đến những âm thanh truyền tới tai, Đông Phương Dao đưa Lâm Mặc Ngữ đi tới nơi phong ấn mẫu thân.

Lâm Mặc Ngữ thoáng nhìn kiểm tra một chút, nhìn ra trạng thái của mẫu thân Đông Phương Dao cũng tạm được.

Mặc dù Thư dược thần không có cách nào hóa giải độc Hủ Thi nhưng có thể khiến tốc độ độc Hủ Thi lan ra chậm lại hết sức.

Đã mười mấy năm trôi qua, độc tính vẫn như trước còn đang ở trong thân thể, chưa xâm chiếm linh hồn.

Thật ra cho dù có xâm chiếm linh hồn thì cũng không có việc gì, Lâm Mặc Ngữ cũng có thể cứu lại được.

Chỉ cần thời gian không có trôi qua hơn mấy trăm nghìn năm là được.

Bắn ra một đạo pháp tắc Bất Tử, pháp tắc Bất Tử mang theo sức sống bừng bừng, nhanh chóng xua tan pháp tắc trong độc Hủ Thi.

Vết thương do độc Hủ Thi tạo thành nhìn bằng mắt thường có thể thấy được tốc độ phục hồi.

Đông Phương Dao bị chấn kinh lần thứ hai rồi, đơn giản như vậy là được rồi sao?

Thế nhưng vết thương đã biến mất nên nàng ta không thể không tin được.

Lâm Mặc Ngữ thấp giọng nói: "Chuyện kế tiếp tự các ngươi giải quyết, ta đi đây."

Đợi đến khi Đông Phương Dao nghe được Lâm Mặc Ngữ nói thì Lâm Mặc Ngữ đã biến mất.

Đông Phương Dao thậm chí còn không kịp nói gì.

. . .

Lâm Mặc Ngữ không có hứng thú nhìn cảnh tượng mẹ con nàng ta đoàn tụ.

Hắn tiến vào chiến trường Vĩnh Hằng thì không thể dịch chuyển tức thời theo ý của mình được nữa.

Chiến trường Vĩnh Hằng độc lập với thế giới, tự có quy tắc của mình.

Lâm Mặc Ngữ đứng đầu thế giới này cũng chỉ có thể đàng hoàng tuân theo quy tắc mà làm việc.

May là có Antares cho vảy rồng, coi như là phương tiện đi tới đi lui.

"Lão An, ta định đi hồi sinh vài vị Thần Linh." Lâm Mặc Ngữ quay sang nói với Antares.

Antares híp mắt: "Ngươi có biết sau khi hồi sinh Thần Linh thì sẽ có thay đổi gì hay không?"

Lâm Mặc Ngữ đã suy nghĩ qua vấn đề này, sau khi hồi sinh Thần Linh tất nhiên sẽ sinh ra ảnh hưởng đến thế giới này.

Ban đầu trong thế giới chỉ có một sức mạnh là Nhân tộc mà hiện tại lại muốn nhiều hơn một sức mạnh thuộc về Thần Linh.

Nếu như hai loại sức mạnh này phát sinh xung đột với nhau thì có lẽ sẽ khiến thế giới lần nữa rơi vào hỗn loạn.

Trong lòng Lâm Mặc Ngữ đã có biện pháp: "Ta sẽ tìm một nơi để các Thần Linh sinh hoạt. Phân chia bọn họ và Nhân tộc ra, cố gắng giảm bớt tiếp xúc giữa họ, lại đưa ra một ít hạn chế thì sẽ không có vấn đề lớn đâu."

Antares ừ một tiếng: "Để ta nói cho ngươi một chuyện."

"Rửa tai lắng nghe." Lâm Mặc Ngữ mỉm cười, chăm chú nghe.

Antares chỉnh sửa lại một chút mạch suy nghĩ: "Năm đó phần lớn Thần Linh đều đã ngã xuống. Chỉ có một số ít Thần Linh rơi vào giấc ngủ sâu, miễn cưỡng còn sống."

"Thần Linh hiển nhiên là do thế giới dựng dục thành, muốn khôi phục bọn họ thì sẽ phải tiêu hao số lượng lớn sức mạnh của Thế Giới."
Bình Luận (0)
Comment