Chương 1876: Nhiệm vụ tập thể, ta ba ngươi bảy (2)
“Yên tâm đi, đây là là nhiệm vụ đặc biệt của ta, là do ta vô tình kích hoạt được trong một lần làm nhiệm vụ.”
“Nhiệm vụ này hơi khó, yêu cầu nhiều người để hoàn thành, tối đa có thể có mười người cùng thực hiện.”
“Tuy nhiên, người càng nhiều thì phần thưởng mỗi người nhận được lại càng ít, bình thường nhóm năm đến bảy người là hợp lý nhất.”
“Nhưng bây giờ có Lâm huynh đệ, hai người chúng ta là đủ rồi. Phần thưởng chúng ta chia ba bảy, ta ba ngươi bảy, thế nào?”
Nhìn Nhậm Cường vỗ ngực, Lâm Mặc Ngữ cười nói: “Cũng được, cho ta xem nhiệm vụ là gì đi.”
“Được!” Nhậm Cường lập tức gửi thông tin nhiệm vụ cho Lâm Mặc Ngữ qua mạng lưới Nhân Hoàng.
Nhưng gửi đi thất bại, Nhậm Cường sửng sốt: “Lâm huynh đệ, ngươi vẫn còn nhiệm vụ sao?”
Nếu chưa hoàn thành một nhiệm vụ thì không thể xem thông tin nhiệm vụ khác.
Lâm Mặc Ngữ ừ một tiếng: “Ta đang nộp nhiệm vụ, chắc là có thể nộp xong ngay thôi.”
Nhậm Cường có chút khó hiểu: “Nộp nhiệm vụ, không phải nên đến trung tâm nhiệm vụ ư?”
“Nhiệm vụ của hơi đặc biệt, không thể nộp ở trung tâm nhiệm vụ.”
“Đặc biệt?”
Nhậm Cường không thể nghĩ ra có nhiệm vụ gì lại không thể nộp ở trung tâm nhiệm vụ.
Chẳng lẽ trong trung tâm nhiệm vụ không nộp được mà ra ngoài trung tâm nhiệm vụ lại nộp được?
Mặc dù hắn ta chỉ là quyền hạn cấp 2 nhưng gia tộc của hắn ta có truyền thừa, đối với quyền hạn cấp 3, cấp 4 cũng không hoàn toàn mù tịt.
Ít nhất là hắn ta không nghĩ ra được.
Linh hồn Lâm Mặc Ngữ bỗng động đậy, hắn cảm nhận được hơi thở to lớn đã giáng xuống.
Khóe miệng nở nụ cười: “Bọn họ tới rồi.”
“Ai tới rồi?”
Nhậm Cường nhìn theo ánh mắt của Lâm Mặc Ngữ, nhìn về phía trước.
Không gian phía trước hơi vặn vẹo, vài người đã xuất hiện trong tầm mắt.
“Dịch chuyển tức thời!” Nhậm Cường giật mình, dịch chuyển tức thời là việc chỉ có thần tôn mới có thể làm được.
Hơn nữa, hắn ta biết người đứng đầu, vực chủ Chu Thiên...
Ba người phía sau Chu Thiên cũng toát ra hơi thở khủng khiếp, ai cũng là thần tôn.
Dọa Nhậm Cường suýt nữa ngã quỵ xuống đất.
Nhậm Cường run rẩy toàn thân, giọng run lẩy bẩy vì sợ hãi: “Lâm... Lâm huynh đệ, đây, đây là người mà ngươi phải đợi sao?”
Lâm Mặc Ngữ cười đáp: “Ngươi vào trong đợi ta, ta sẽ quay lại ngay.”
“Được... Được rồi!”
Nhậm Cường không muốn ở đây một giây nào nữa, chạy như bay vào trung tâm nhiệm vụ.
Sau khi vào trung tâm nhiệm vụ, Nhậm Cường vẫn thở hổn hển.
Đối mặt với những nhân vật lớn này, áp lực đè nặng như núi.
Hắn ta cũng không hiểu nổi, tại sao Lâm Mặc Ngữ có thể bình tĩnh như vậy.
Lâm Mặc Ngữ đi đến trước mặt Chu Thiên: “Lâm Mặc Ngữ bái kiến vực chủ, bái kiến các vị tiền bối.”
Chu Thiên cười nói: “Không ngờ chúng ta gặp lại nhau nhanh đến vậy.”
Lâm Mặc Ngữ cũng cười đáp: “Ta cũng không ngờ, nghiệm chứng nhiệm vụ lần này lại phiền đến ngài.”
“Không chỉ có ta mà còn có những lão già này.”
Chu Thiên giới thiệu sơ về ba người đi cùng.
Ba người ấy lần lượt là tinh chủ tinh hệ Chu Tước số 2, số 3 và số 5.
Tinh chủ Chu Tước số 2: Lỗ Trường Hữu.
Tinh chủ Chu Tước số 3: Phương Lực Ngôn.
Tinh chủ Chu Tước số 5: Chúc Hồng Vũ.
Chúc Hồng Vũ cũng là tu luyện giả phát sinh duy nhất trong ba người.
Ba người đều có tu vi Thần Tôn cấp bảy và đều là chủ nhân thế giới.
Lâm Mặc Ngữ lần nữa hành lễ với bọn họ.
Ba người cũng đồng thời đáp lễ, dường như Lỗ Trường Hữu rất hài lòng với Lâm Mặc Ngữ: “Lâm tiểu hữu không cần đa lễ, không thể ngờ Lâm tiểu hữu cũng là chủ nhân thế giới.”
Chu Thiên hơi ngạc nhiên: “Lâm tiểu hữu là chủ nhân thế giới?”
Lỗ Trường Hữu gật đầu: “Sức mạnh thế giới sẽ không gạt được bất cứ ai.”
Lâm Mặc Ngữ khiêm tốn nói: “Ta chỉ là chủ nhân thế giới của một tiểu thế giới, không thể sánh bằng các vị tiền bối.”
Phương Lực Ngôn lắc đầu: “Chủ nhân thế giới chính là chủ nhân thế giới, tất cả đều giống nhau.”
Khi Chu Thiên biết được Lâm Mặc Ngữ cũng là chủ nhân thế giới, sự tán thưởng đối với Lâm Mặc Ngữ không khỏi tăng thêm vài phần.
Lâm Mặc Ngữ trong mắt ông ta càng trở nên hoàn hảo hơn, hoàn hảo đến mức có vẻ không chân thực.
Chúc Hồng Vũ nhàn nhạt nói: “Chúng ta bàn chính sự đi.”
Chu Thiên gật đầu: “Đi thôi.”
Ông ta phất tay, sức mạnh khổng lồ bao trùm lấy Lâm Mặc Ngữ.
Trời đất thay đổi, Lâm Mặc Ngữ chớp mắt đã đến bên trong tinh không.
Trước mắt là Chiến Thần Điện nguy nga rộng lớn.
Chu Thiên giải thích: “Để nghiệm chứng pháp tắc, yêu cầu các trưởng lão Chiến Thần Điện cùng tiến hành nghiệm chứng.”
“Vừa hay khoảng thời gian này, La Càn Khôn đang túc trực ở đây, không cần đi tìm đâu xa.”
Lâm Mặc Ngữ biết, La Càn Khôn hẳn là tên của La lão.
Không ngờ ông cũng là trưởng lão của Chiến Thần Điện.
Chiến Thần Điện có một vị điện chủ và mười hai vị trưởng lão.
Địa vị của mỗi trưởng lão đều không kém gì vực chủ như Chu Thiên, tu vi cũng vậy.