Chương 1877: Trong biển Pháp Tắc sẽ có rất nhiều sao Pháp Tắc (1)
Ba người Lỗ Trường Hữu cũng đang cẩn thận quan sát pháp tắc trong tay Lâm Mặc Ngữ.
Ba người đều là thần tôn, hơn nữa là thần tôn cấp 8, ánh mắt cũng không kém.
Bọn họ cũng có thể nhìn ra, pháp tắc trong tay Lâm Mặc Ngữ rất hoàn chỉnh, hơn nữa không hề yếu.
“Thế nào?” Chu Thiên mở miệng hỏi, đương nhiên người được hỏi là La Càn Khôn.
La Càn Khôn gật đầu: “Đúng là pháp tắc hoàn toàn mới, không biết uy lực của pháp tắc này ra sao.”
Chu Thiên cười nói: “Sẽ không tệ đâu.”
La Càn Khôn nhìn về phía đại trận Tinh Thần: “Thử xem.”
“Đúng là phải thử mới biết được.”
Chu Thiên chỉ vào đại trận Tinh Thần: “Đánh pháp tắc vào đại trận Tinh Thần, dùng hết sức.”
Lâm Mặc Ngữ làm theo, pháp tắc khắp cơ thể lập tức được điều động.
Siêu thần cấp 6, độ khống chế 6%, điểm này sẽ không thay đổi.
Như vậy, dựa trên cơ sở này, chỉ cần tính toán ra uy lực cụ thể của pháp tắc là có thể biết pháp tắc thuộc về cấp độ nào, bậc thứ mấy.
Tuy nhiên, mọi người đều biết rõ, pháp tắc trong tay Lâm Mặc Ngữ ít nhất cũng thuộc bậc thứ hai.
Điều này có thể được phán đoán sơ bộ từ dao động hơi thở từ pháp tắc khi nó được thi triển.
Trên đầu Lâm Mặc Ngữ hiện lên hiện tượng lạ, một ngôi sao màu xám trắng đan xen xuất hiện.
Hai luồng khí xám trắng bao quanh ngôi sao cuồn cuộn chuyển động, bao trùm phạm vi trong bán kính ngàn mét.
Đại trận Tinh Thần phát ra tiếng vang hùng hồn, rực rỡ chói lóa, ngăn cản lĩnh vực pháp tắc của Lâm Mặc Ngữ.
Chu Thiên lộ vẻ vui mừng: “Ngươi nắm giữ lĩnh vực pháp tắc?”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Cơ duyên xảo hợp, đúng lúc nắm được.”
“Không tồi không tồi.”
Lâm Mặc Ngữ ngày càng trở nên hoàn hảo, Chu Thiên càng nhìn càng thích.
Người như vậy không mà không tiến cử cho thành chủ làm đệ tử thì thật quá đáng tiếc.
Ánh mắt La Càn Khôn lóe lên, mặc dù không nói gì nhưng một số biểu cảm nhỏ của ông đã bán đứng nội tâm.
Chu Thiên dùng ánh mắt cảnh cáo: “Không được tranh người với ta.”
La Càn Khôn cũng dùng ánh mắt đáp lại: “Ngươi quản được sao?”
“Ngươi cứ thử xem.”
“Thử thì thử, lão tử sợ ngươi chắc?”
Ánh mắt hai người hóa thành lưỡi dao sắc bén, chạm nhau trong hư không, không ai chịu nhường ai.
Ba người Lỗ Trường Hữu thấy hơi dở khóc dở cười, dù nhiều dù ít bọn họ cũng biết một số chuyện giữa Chu Thiên và La Càn Khôn.
Hai người này đã cãi vã không biết bao nhiêu năm, bọn họ đã sớm quen rồi.
Lâm Mặc Ngữ thi triển lĩnh vực pháp tắc, ném pháp tắc Bất Tử trong tay vào đại trận Tinh Thần.
Nếu La Càn Khôn và Chu Thiên đều bảo mình ném, vậy chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.
Với chút ít sức mạnh của bản thân, có thể gây tổn thương đại trận Tinh Thần mới là lạ.
Đại trận Tinh Thần hơi phát sáng, Bất Tử Vong Pháp như đánh vào một bức tường vô cùng kiên cố, tán ra trên trận pháp.
La Càn Khôn cảm nhận được thông tin truyền về từ đại trận Tinh Thần, trong mắt hiện lên một chút vẻ kinh ngạc hiếm thấy.
Chu Thiên không nhịn được mà hỏi: “Thế nào?”
La Càn Khôn trợn mắt với Chu Thiên: “Vội gì mà vội, chân thần cấp 2.”
Xuýt!
Chu Thiên xuýt xoa: “Vượt cảnh rồi, ngươi có nhầm không?”
La Càn Khôn thề với trời: “Nếu ta nhầm, vậy Chu lão tam sẽ phải ăn phân.”
Chu Thiên trừng mắt nhìn La Càn Khôn, có ai thề mà để người khác gánh họa thay không.
Nhưng hiện tại không phải là lúc so đo những chuyện này, hiện tại là công kích lực pháp tắc của Lâm Mặc Ngữ vượt cảnh rồi.
Lâm Mặc Ngữ không hiểu lắm, vượt cảnh pháp tắc có nghĩa là gì.
Nhưng hắn biết, hẳn là pháp tắc của bản thân rất mạnh.
DOC FULL.V N - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
Chu Thiên nói: “Hồng Vũ, ngươi giải thích đi.”
“Tuân mệnh, sư tôn.” Chúc Hồng Vũ cung kính đáp lời.
Lúc này, Lâm Mặc Ngữ mới biết hóa ra Chúc Hồng Vũ là đệ tử của Chu Thiên.
Chúc Hồng Vũ trông một người phụ nữ xinh đẹp hơn ba mươi tuổi, dung mạo mỹ miều, khắp nơi đều toát lên vẻ trưởng thành.
Giọng nói hơi khàn khàn, có từ tính, là một mỹ nhân hiếm có.
Chúc Hồng Vũ giải thích: “Nói chung, pháp tắc bậc thứ ba, cấp bậc nào thì sẽ phát huy sức mạnh đó.”
“Pháp tắc bậc thứ hai có thể phát huy sức mạnh vượt qua cấp bậc của bản thân. Hầu hết có thể vượt hai đến ba cấp bậc nhưng vượt cảnh rất khó.”
“Đối với những pháp tắc như pháp tắc Tử Vong, ngay cả khi có thể vượt cảnh, nhiều nhất cũng chỉ phát huy lực công kích tiệm cận chân thần bậc 1 khi đạt đến siêu thần đỉnh phong.”
“Chỉ có pháp tắc bậc thứ nhất mới có thể thực sự vượt cảnh. Ngươi mới ở siêu thần cấp 6 lại có thể tung ra lực công kích chân thần cấp 2, đã thật sự là vượt cảnh rồi.”
Giờ đây Chu Thiên nhìn Lâm Mặc Ngữ như nhìn một viên ngọc quý.
Hơn nữa còn là đại bảo bối siêu cấp.
Ông ta hỏi: “Pháp tắc này tên là gì?”
Lâm Mặc Ngữ đáp: “Pháp tắc Bất Tử!”
“Pháp tắc Bất Tử? Cái tên này hơi kỳ lạ!” La Càn Khôn lẩm bẩm.