Chương 1878: Trong biển Pháp Tắc sẽ có rất nhiều sao Pháp Tắc (2)
Chu Thiên hừ một tiếng: “Ngươi thì hiểu cái gì.”
“Ngươi hiểu? Ngươi nói xem tại lại gọi là pháp tắc Bất Tử?” La Càn Khôn hỏi ngược lại, ông không tin Chu Thiên có thể biết.
Chu Thiên cười khì: “Lâm tiểu hữu, triệu hồi một Khô Lâu xem nào!”
Lâm Mặc Ngữ nhìn hai đứa trẻ to xác, cảm thấy hơi buồn cười.
Hắn triệu hồi một con Khô Lâu Thần chiến sĩ ra.
La Càn Khôn nhíu mày: “Khô Lâu?”
Đánh giá Khô Lâu từ trên xuống dưới: “Rõ ràng là Khô Lâu nhưng lại ẩn chứa sự sống có hơi thở linh hồn.”
“Ta nhớ ở đại thế giới đã từng tồn tại một chủng tộc gọi là tộc Bất Tử.”
Trên người Khô Lâu mang theo hơi thở của pháp tắc Bất Tử, với mắt nhìn của La Càn Khôn, liếc mắt đã nhìn ra ngay.
Lời ông nói ngược lại đã khiến Lâm Mặc Ngữ sửng sốt, vậy mà đại thế giới lại thật sự có tộc Bất Tử sao?
Tộc Bất Tử có giống hắn không?
Chu Thiên xua tay: “Không giống, ta đã đặc biệt điều tra tư liệu của tộc Bất Tử rồi, hoàn toàn không giống.”
“Có thể làm sinh linh đã chết sống lại lần nữa thì gọi là pháp tắc Bất Tử, ta cảm thấy rất hợp lý.”
La Càn Khôn nhìn Lâm Mặc Ngữ: “Đây là pháp tắc ngươi phát hiện ra, gọi là gì đều do ngươi quyết định, lão phu không có ý kiến.”
Chu Thiên hỏi: “Nói như vậy, ngươi đã xác nhận rồi hả?”
“Có gì khó xác nhận đâu.” La Càn Khôn bực bội nói.
Sự thật đã bày ngay trước mắt, có gì khó xác nhận.
“Xác nhận thì tốt rồi, tiến hành hồn ấn đi.”
Chu Thiên lấy ra một quả cầu bạch ngọc to bằng cái đầu, tự mình lưu lại dấu ấn linh hồn lên trên.
Sau đó đưa cầu bạch ngọc cho La Càn Khôn.
La Càn Khôn cầm cầu bạch ngọc, giữa mày bắn ra một tia sáng chiếu lên cầu bạch ngọc.
Trên cầu bạch ngọc cũng xuất hiện hơi thở của La Càn Khôn.
Tiếp theo, Chu Thiên lại lần lượt đưa cầu bạch ngọc cho ba người Lỗ Trường Hữu.
“Nếu các ngươi không có vấn đề gì thì cũng lưu lại hồn ấn đi.”
Đương nhiên ba người không có vấn đề gì, từng người lưu lại hồn ấn lên cầu bạch ngọc.
Cuối cùng, cầu bạch ngọc tới tay Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ có thể cảm nhận được hồn ấn của năm người, trong đó hồn ấn của Chu Thiên và La Càn Khôn là mạnh mẽ nhất, gần như không phân được cao thấp.
Chứng tỏ linh hồn của hai người không chênh lệch mấy, có lẽ thực lực cũng ngang nhau.
So ra, sức mạnh linh hồn của ba người Lỗ Trường Hữu kém hơn nhiều, không cùng đẳng cấp với Chu Thiên, La Càn Khôn.
“Ngươi cũng lưu lại hồn ấn của mình lên cầu Pháp Tắc, sau đó rót pháp tắc của ngươi vào trong, rót đầy mới thôi.”
Chu Thiên nói xong, lại hỏi một câu: “Hẳn là biết cách lưu lại hồn ấn nhỉ?”
Lâm Mặc Ngữ nói: “Biết.”
Đây không phải lần đầu tiên hắn làm chuyện này, đương nhiên biết.
Linh hồn khẽ chuyển động, sức mạnh linh hồn cuồn cuộn tuôn ra và chui vào quả cầu Pháp Tắc.
Bọn họ thay đổi sắc mặt lần nữa, còn ngạc nhiên hơn cả lúc Lâm Mặc Ngữ phô bày pháp tắc Bất Tử trước đó.
Chu Thiên kinh ngạc kêu lên: “Linh hồn Tứ phẩm...”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Vừa mới đột phá mấy ngày trước.”
Antares đã từng dặn dò, bảo hắn phải khiêm tốn một chút, không nên tùy tiện thể hiện phẩm chính linh hồn của mình.
Nhưng sau khi tiến vào đại thế giới, Lâm Mặc Ngữ cảm nhận được tình cảnh của Nhân tộc, hơn nữa các vị thần tôn trước mắt, hắn biết những người này sẽ không hại mình.
Vì vậy hắn cũng thoải mái thể hiện phẩm chất linh hồn của bản thân.
Chu Thiên lẩm bẩm: “Linh hồn Tứ phẩm... Linh hồn Tứ phẩm đó.”
Linh hồn tứ phẩm khiến ông ta quá mức kinh ngạc, ngay cả La Càn Khôn cũng có hơi không thốt nên lời, đợi một hồi lâu mới bật ra hai chữ: “Biến thái.”
Ba người Lỗ Trường Hữu ngoài kinh ngạc còn có hơi cạn lời.
Chúc Hồng Vũ khẽ cắn răng ngọc: “Quái vật.”
Lâm Mặc Ngữ hơi dở khóc dở cười, sao tự nhiên bản thân lại trở thành biến thái và quái vật chứ.
Tuy nhiên, Antares cũng từng nói những lời tương tự.
Chu Thiên nhìn ba người Lỗ Trường Hữu: “Ba người các ngươi, khi ở cảnh giới siêu thần có phẩm chất linh hồn gì?”
Ba người cười gượng, không trả lời.
Chu Thiên hừ một tiếng: “Nhìn người ta rồi nhìn lại các ngươi, có mất mặt không?”
Ba người vẫn cười gượng, im lặng không nói gì.
Ba người cũng xem là thiên tài, nếu không sao có thể trở thành chủ nhân thế giới, còn tu luyện tới Thần Tôn cấp bảy chứ.
Nhưng so sánh với Lâm Mặc Ngữ thì kém xa.
Khi ở cảnh giới siêu thần, linh hồn của họ đều chỉ là nhị phẩm mà thôi.
Lâm Mặc Ngữ lưu lại hồn ấn của mình, hồn ấn của hắn chỉ kém ba người Chúc Hồng Vũ một chút.
Đánh giá từ hồn ấn, phẩm chất linh hồn của Lâm Mặc Ngữ có cùng cấp độ với ba người, đều là linh hồn tứ phẩm.
Mà linh hồn của La Càn Khôn và Chu Thiên, hẳn là đã đạt tới ngũ phẩm.
Tiếp đó, hắn bắt đầu rót pháp tắc của mình vào cầu Pháp Tắc.