Chương 1888: Hắc Huyền Tinh, ta cũng có thể sử dụng phạm vi pháp tắc! (1)
Nhậm Cường không hề thất vọng, hắn ta cảm thấy chuyện này là hiển nhiên.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy kỳ quái, hỏi hắn ta: “Nhưng đây không phải thế giới ảo của mạng lưới Nhân Hoàng sao? Đạt được Hắc Huyền Tinh thì làm được gì chứ?”
Nhậm Cường cười khúc khích nói: “Thế thì ngươi không hiểu rồi, tuy mạng lưới Nhân Hoàng là ảo ảnh nhưng cũng có liên kết với chân thực. Nếu như ngươi lấy được Hắc Huyền Tinh ở đây thì đương nhiên ngươi chỉ đạt được Hắc Huyền Tinh là ảo ảnh thôi.”
“Nhưng mạng lưới Nhân Hoàng sẽ đưa ngươi Hắc Huyền Tinh thực sự ở thế giới thực.”
“Năm đó, khi Nhân tộc chúng ta chiến đấu với tộc Hắc Huyền đã giết rất nhiều cường giả của tộc Hắc Huyền và thu được rất nhiều Hắc Huyền Tinh.”
Lâm Mặc Ngữ hơi giật mình hỏi: “Có thể được như vậy luôn à?”
Nhậm Cường cười đáp: “Mạng lưới Nhân Hoàng rất thần kỳ, ngươi không cần ngạc nhiên đến thế đâu, đó chỉ là điều bình thường thôi.”
Lâm Mặc Ngữ nhận ra mình đã đánh giá thấp mạng lưới Nhân Hoàng rồi.
Mạng lưới Nhân Hoàng không chỉ là một thế giới ảo, cũng không đơn giản là chiếu hình mọi thứ từ thế giới thực vào thế giới ảo. Nó càng không chỉ đơn thuần là sử dụng pháp tắc Thời Gian trong biển Pháp Tắc để kéo dài thời gian tu luyện cho Nhân tộc.
Mặc dù những điều trên đã là vô cùng ấn tượng rồi nhưng tất cả những điều đó vẫn chưa phải là giới hạn của mạng lưới Nhân Hoàng.
Mạng lưới Nhân Hoàng đã đạt được đỉnh cao trong việc kết nối thực tế với ảo ảnh.
Lâm Mặc Ngữ cũng giống như vậy, càng về sau nhất định sẽ có những phát hiện càng sâu hơn.
Hiện tại, hắn chỉ mới nhìn thấy phần nổi của tảng băng chìm trong mạng lưới Nhân Hoàng mà thôi.
Phần thưởng nhận được trong thế giới ảo cũng có thể nhận được trong thế giới thực.
Nhậm Cường nói: “Đi thôi, xác suất đạt được thứ này cực kỳ thấp, ta cũng chỉ nghĩ thôi mà, trong lịch sử cũng không có mấy người đạt được.”
Nếu đã có người đạt được thì chứng tỏ nó sẽ có ở trong bí cảnh.
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy mạng lưới Nhân Hoàng sẽ không bày ra trò gì liên quan đến xác suất, mục đích của mạng lưới Nhân Hoàng là để bồi dưỡng nhân tài cho Nhân tộc.
Loại hình này là để bồi dưỡng toàn diện, chiến lực, năng lực quan sát, tu vi và thậm chí cả phẩm chất con người nữa...
Để tìm được Hắc Huyền Tinh, có lẽ cần phải có năng lực quan sát.
Lâm Mặc Ngữ nghĩ một lúc nhưng lại không rời đi, nói: “Ta muốn tìm lại một chút.”
Hai mắt Nhậm Cường sáng lên, hắn ta hỏi: “Lâm huynh đệ có hứng thú với Hắc Huyền Tinh sao?”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu nói: “Đây chỉ là một phần nguyên nhân, ta muốn tìm thử xem để biết được Hắc Huyền Tinh được cất giấu ở đâu.”
Nhậm Cường cũng không đả kích Lâm Mặc Ngữ, lại tiếp tục ngồi xuống đất, nói: “Vậy được, ngươi đi tìm đi, ta ở đây đợi ngươi.”
Hắn ta là chủ sở hữu của nhiệm vụ này, chỉ cần hắn ta không rời đi thì bí cảnh này sẽ không đóng cửa.
Tuy nhiên, một lúc lâu trôi qua mà hắn ta vẫn chưa thấy Lâm Mặc Ngữ hành động.
Trái lại, hắn ta nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ nhắm mắt lại, dường như đang nhắm mắt dưỡng thần.
Nhậm Cường cảm thấy kỳ quái, hỏi hắn: “Không phải ngươi muốn đi tìm Hắc Huyền Tinh à?”
Lâm Mặc Ngữ khẽ cười, nói: “Đang tìm đây.”
Nhậm Cường có vẻ không hiểu nhưng Lâm Mặc Ngữ không giải thích gì thêm, nên hắn ta cũng không hỏi thêm nữa.
Quân đoàn Vong Linh chính là mắt của hắn.
Hàng chục vạn quân đoàn Vong Linh lùng sục bên trong bí cảnh thì có ích hơn nhiều so với một mình hắn tự đi tìm.
Mặt đất đã bị san bằng qua một lần, không còn gì cả.
Trong quá trình tìm kiếm hắn lại san bằng thêm vài lần nữa nhưng vẫn không phát hiện ra gì hết.
Bên trong bí cảnh có rất nhiều rừng núi, tất cả đều bị quân đoàn Vong Linh lật tung hết rồi.
Từng viên đá đều bị lật lên, ngay cả hòn đá nhỏ hắn cũng không bỏ qua.
Tìm nửa ngày trời mà vẫn không phát hiện được gì.
Nếu như mặt đất không có thì chắc chắn là ở trên trời hoặc dưới lòng đất.
Quân đoàn Vong Linh phân thành hai nhóm, một nhóm phóng thẳng lên trời.
Gió mạnh gào thét trên không trung, cuốn theo một lượng lớn sỏi và cát bay không ngừng.
Cũng không phải sẽ không có khả năng rằng Hắc Huyền Tinh bị thổi bay lên trời.
Một nhóm quân đoàn Vong Linh khác đang tìm kiếm ở những nơi như hang động, nói không chừng Hắc Huyền Tinh sẽ ở trong đó.
Lại thêm nửa ngày nữa trôi qua, dưới sự kiên nhẫn tìm kiếm của Lâm Mặc Ngữ, cuối cùng cũng phát hiện được gì đó.
Ở chỗ cách bọn họ hàng trăm cây số đã phát hiện được một vết nứt ở lưng chừng một ngọn núi nhỏ cao hơn 200 mét.
Sau khi vết nứt được mở ra, đã lộ ra một hang động.
Các ngọn núi khác không có hang động, chỉ có chỗ này có, chỉ dựa vào điều này cũng đã nói lên được nhiều điều rồi.