Chương 1889: Hắc Huyền Tinh, ta cũng có thể sử dụng phạm vi pháp tắc! (2)
Khi hang động bị đập vỡ, một luồng hơi thở kỳ lạ bay ra khỏi đó và nhanh chóng lan rộng ra toàn bộ bí cảnh.
Hơi thở này mang theo sức mạnh pháp tắc, khiến người ta cảm nhận được một cỗ sát ý kinh người.
Thậm chí còn có thể khiến người nhát gan cảm thấy ớn lạnh toàn thân.
Nhậm Cường kêu lên: “Lâm huynh đệ, ngươi tìm thấy rồi.”
Lâm Mặc Ngữ cười nói: “Có lẽ là thấy rồi, qua đó thử xem.”
“Được được được, ta cũng muốn xem xem Hắc Huyền Tinh có dáng vẻ ra sao.”
Hai người cùng nhau bay đến, chẳng mấy chốc đã đến sườn núi, tiến vào hang động.
Hang động uốn lượn vào lòng núi, trong lòng núi có một thế giới khác có không gian vô cùng rộng lớn.
Hai người nhìn thấy Hắc Huyền Tinh, đó là một viên tinh thể hình lăng trụ có kích thước bằng nắm tay, lơ lửng trong không trung và đang phát sáng.
Tinh thể có màu xám đen kỳ lạ, khí đen bao quanh nó giống như những con rắn không ngừng uốn lượn.
Một đạo khí đen tỏa ra hơi thở pháp tắc.
“Pháp tắc Tàn Sát, quả thật là pháp tắc Tàn Sát.” Nhậm Cường thốt lên.
Lâm Mặc Ngữ cũng cảm nhận được pháp tắc Tàn Sát, sát ý vô cùng thuần khiết.
Nhưng mà trong mắt hắn, Hắc Huyền Tinh có phần tương tự với thần thạch Lĩnh Vực trong thế giới linh hồn của hắn.
Bên trong thần thạch Lĩnh Vực của hắn có chứa sát khí mà hắn tích lũy được trong nhiều năm. Sát khí gần như biến thành chất lỏng, khiến toàn bộ thần thạch Lĩnh Vực hóa thành màu đen như mực.
Thần thạch Lĩnh Vực chứa đầy sát khí có ít nhất 5 đến 6 phần tương tự so với Hắc Huyền Tinh trước mặt này.
Hai mắt Nhậm Cường phát sáng, hắn ta nói: “Nghe nói, thông qua Hắc Huyền Tinh có thể lĩnh hội được pháp tắc Tàn Sát. Đó là pháp tắc bậc hai đó, nếu như có thể thực sự lĩnh hội được thì đúng là phất lên rồi.”
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Có người lĩnh hội được chưa?”
Nhậm Cường suy nghĩ một chút, trong mắt hiện lên vẻ thất vọng, hắn ta nói: “Hình như vẫn chưa có. Những người đạt được Hắc Huyền Tinh kia, cuối cùng đều đem đi bán hết.”
“Pháp tắc cấp hai quá khó để lĩnh hội nhưng mà Hắc Huyền Tinh có thể bán với giá khá cao, ít nhất phải bán được 10 vạn điểm.”
“Nhưng đây là do Lâm huynh đệ tìm được, dù chỉ là một phần nhỏ ta cũng không thể lấy được.”
Tuy rằng Nhậm Cường nhát gan nhưng làm người vẫn có chừng mực, biết tiến biết lùi.
Hắn ta vẫn rõ ràng được thứ gì nên lấy, thứ gì không nên lấy.
Cho dù Lâm Mặc Ngữ không cần Hắc Huyền Tinh, hắn ta cũng không thể lấy.
Lâm Mặc Ngữ nhìn Hắc Huyền Tinh, sau đó ánh mắt lại di chuyển xuống dưới, hắn nói: “Muốn lấy được Hắc Huyền Tinh vẫn phải vượt qua cửa này của nó mới được.”
Lúc này, Nhậm Cường mới phát hiện ra phía dưới Hắc Huyền Tinh vẫn còn một tộc nhân tộc Hắc Huyền.
Nó mới vừa thức tỉnh, trên thân thể đen nhánh đột nhiên xuất hiện một đôi mắt.
Hơi thở cường đại vang vọng trong hang động, Nhậm Cường bị dọa giật mình, hắn ta nói: “Siêu thần cấp chín.”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu nói: “Không phải loại siêu thần cấp chín bình thường, mà là cấp Siêu Thần đỉnh phong.”
“Không phải chứ, Lâm huynh đệ đừng dọa ta, ý ngươi là nó có thể sử dụng phạm vi pháp tắc ư?” Nhậm Cường kêu lên, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.
Siêu thần đỉnh phong là để chỉ những siêu thần giả cấp chín đã tu luyện thành công phạm vi pháp tắc.
Tuy đều là siêu thần giả cấp chín nhưng người có phạm vi pháp tắc, sẽ mạnh mẽ hơn nhiều so với siêu thần giả cấp chín thông thường.
Lâm Mặc Ngữ gật đầu nói: “Từ lúc chúng ta tiến vào hang động, kỳ thực chúng ta đã tiến vào phạm vi pháp tắc của nó.”
Khuôn mặt Nhậm Cường muốn nhăn lại thành trái khổ qua, hắn ta nói: “Kỳ này rắc rối rồi.”
Tuy rằng không thể bị giết chết thật trong mạng lưới Nhân Hoàng nhưng cảm giác ở trong mạng lưới Nhân Hoàng quá mức chân thực.
Chết một lần trong này không khác gì chết một lần ở thế giới thực tại.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Đúng là sẽ có chút phiền phức.”
Tộc nhân tộc Hắc Huyền đã hoàn toàn khôi phục, nó cầm lấy viên Hắc Huyền Tinh rồi gầm lên.
Cả tòa hang động rung chuyển dữ dội, hai người cảm thấy thân thể chìm xuống, như có một ngọn núi vô hình nào đó đè lên khiến họ khó mà cử động được.
Nhậm Cường nói: “Pháp tắc Trọng Lực!”
Tộc Hắc Huyền có sở trường sử dụng loại pháp tắc vật lý và pháp tắc Trọng Lực chính là một trong số đó.
Toàn bộ hang động đều đang chấn động, ngọn núi rung chuyển, nứt ra liên tục.
“Làm sao bây giờ?” Lúc này, Nhậm Cường chẳng có ý tưởng nào nữa cả, chỉ còn cách trông chờ vào Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ vẫn giữ được vẻ thản nhiên, bình tĩnh nói: “Không sao đâu.”
Hắn búng nhẹ ngón tay một cái, một ngôi sao là lạ xen lẫn hai màu trắng đen từ từ bay lên.
Trọng lực đè lên hai người lập tức biến mất.
“Ta cũng có thể sử dụng phạm vi pháp tắc!”