Chương 1900: Nhiệm vụ mới, giải cứu tinh hệ số 52 (1)
Nó kêu gào thảm thiết, linh hồn tan vỡ, phạm vi pháp tắc cũng vỡ tan, chết ngay tại chỗ.
Nhưng Ma Thạch đã bị kích hoạt, một lối đi thời không xuất hiện, lập tức hút thi thể của nó vào trong.
Còn thi thể của năm con ám ma khác đã nhanh chóng hư thối dưới sự ăn mòn của pháp tắc Bất Tử, ngay cả một hạt bụi cũng không còn.
Động tác của Lâm Mặc Ngữ gọn gàng dứt khoát, không chút dây dưa chần chừ.
Bên trong Chiến Thần Điện, La Càn Khôn khiếp sợ đến mức không nói ra lời.
Cho dù trước đó Lâm Mặc Ngữ có nhận được đánh giá cấp Huyền Thoại và lộ ra pháp tắc Bất Tử thì cũng không bằng hai phút ngắn ngủi khiến ông ngỡ ngàng vừa rồi.
Ban đầu là pháp tắc Không Gian, bây giờ ông còn thấy pháp tắc Thời Gian.
…
Pháp tắc Bất Tử, pháp tắc Không Gian và pháp tắc Thời Gian cùng xuất hiện trên một người, điều này có thể sao?
La Càn Khôn cảm thấy dường như bản thân xuất hiện ảo giác.
Chuyện hoang đường như vậy thế mà lại có thật.
Thậm chí ông còn không dám báo việc này lên trên, sợ bị người khác coi là kẻ điên.
Mà đừng nói người khác sẽ không tin, ngay cả ông nhìn tận mắt cũng không tin được mà.
Nhưng ông tin mình sẽ không nhìn sai, thuật pháp đó của Lâm Mặc Ngữ đúng là ẩn chứa pháp tắc Thời Gian, không thể nào sai được.
Nghĩ một lúc, La Càn Khôn vẫn quyết định nên cẩn thận chút.
Chờ trận chiến sự này kết thúc rồi kiểm tra lại tài liệu trên mạng lưới Nhân Hoàng, sau đó lại quyết định việc có đăng báo hay không.
“Nếu một người thật sự có cả pháp tắc Không Gian và pháp tắc Thời Gian thì người này chắc chắn phải gia nhập Chiến Thần Điện.”
“Cho dù dùng thủ đoạn gì, cho dù phải đắc tội thành chủ thì cũng phải cướp được hắn.”
La Càn Khôn thầm hạ quyết tâm, ánh mắt rất kiên định.
Lâm Mặc Ngữ trở lại vị trí trấn thủ của mình, lúc này trận chiến giữa mọi người và Ám Ma đã kết thúc.
Có không ít người của Nhân tộc bị thương nhưng không có gì đáng lo ngại.
Chỉ cần tu luyện giả không chết, linh hồn không bị tổn thương thì không có vấn đề gì lớn.
Chân tay đứt gãy rồi mọc lại là chuyện rất thường thấy.
Ác Ma Cự Huyệt phát ra tiếng kêu chói tai, không gian trước mặt nó bắt đầu vặn vẹo, rõ ràng là muốn trốn đi.
Lúc này bên trong Chiến Thần Điện đột nhiên bắn ra một tia sáng khiến người khác thấy lạnh lẽo, ánh sáng lạnh lẽo đó biến thành kiếm rồi xuyên thấu qua Ác Ma Cự Huyệt trong nháy mắt.
Dưới ánh sáng lạnh lẽo đó, thân thể khổng lồ của Ác Ma Cự Huyệt biến thành khói bụi, bị tiêu diệt hoàn toàn.
La Càn Khôn hừ nhạt một tiếng: “Đã tới rồi còn muốn chạy sao, địa bàn của Nhân tộc chúng ta là nơi ngươi muốn tới là tới muốn đi là đi hay sao?
Trận chiến đấu giống với tinh hệ số 98-3 xảy ra ở rất nhiều tinh hệ.
Kết quả cũng khác nhau.
Đám ác ma sử dụng kịch bản giống nhau, ở đằng trước thì ám ma thu hút lực chú ý còn ở phía sau thì có một tiểu đội tinh nhuệ bí mật lẻn vào tinh hệ.
Bọn nó né tránh hệ thống phòng ngự của trận pháp, tìm ra lỗ hổng và lẻn vào thành công.
Chẳng qua Nhân tộc đã có sự đề phòng, ngay cả Chiến Thần Điện cũng có cường giả cấp Thần Vương trấn thủ.
Nhưng những Ám Ma lẻn vào cũng không hề thất bại.
Tộc Ám Ma cũng đã có sự đề phòng từ lâu, rất nhiều ám ma cảm giác được có gì đó không đúng thì đã lập tức rút lui.
Chỉ có số ít ám ma không thể trốn thoát.
Bởi vì động tác của Lâm Mặc Ngữ vừa nhanh vừa mạnh mẽ nên những ám ma lẻn vào không có cơ hội chạy trốn.
Thứ trốn thoát cuối cùng chỉ là thi thể của nó.
Ác Ma Cự Huyệt còn thê thảm hơn, rõ ràng có lực phòng thủ rất mạnh, cho dù phải đối mặt với thần vương thì tệ lắm cũng chịu đựng được mười giây, đủ thời gian để nó khởi động Không Gian Khiêu Dược trốn đi.
Không ngờ tới kết quả là gặp La Càn Khôn nên bị tiêu diệt chỉ với một đòn tấn công.
Tinh không lại khôi phục yên tĩnh lần nữa.
Mấy ngày tiếp theo cũng không có thêm động tĩnh gì.
“Kết thúc rồi sao?”
Lâm Mặc Ngữ cảm thấy hơi giống mấy trò đùa trẻ con.
Dù đám ác ma cũng có hành động lẻn vào tinh hệ nhưng cũng quá dễ đoán rồi.
Nếu phát động chiến tranh thì ngay cả thần tôn cũng phải ngã xuống, tại sao phải đầu voi đuôi chuột* như vậy?
(*): sự việc khởi đầu thì rùm beng inh ỏi nhưng rốt cuộc chẳng ra gì.
Không nên!
Dù trong lòng có rất nhiều thắc mắc nhưng Lâm Mặc Ngữ cũng không nghĩ ra lí do là gì.
Lâm Mặc Ngữ nghĩ trong lòng: “Chắc ở tiền tuyến đánh nhau rất dữ dội.”
Tình hình chiến đấu của tiền tuyến như thế nào thì hắn không biết được.
Mạng lưới Nhân Hoàng bị phong tỏa tạm thời, rất nhiều tin tức lan truyền bị chặn lại.
Nhưng đó không phải chuyện mà hắn cần suy nghĩ, đó là việc mà cao tầng Nhân tộc và tinh vực chủ phải suy nghĩ.