Chương 1899: Ác ma đột kích, sao có thể khoanh tay đứng nhìn (3)
Nhưng giây tiếp theo đột nhiên La Càn Khôn nhảy bật dậy, giọng nói hơi run: “Pháp tắc Không Gian.”
Ông thấy được vết nứt mà Lâm Mặc Ngữ để lại phía sau, lập tức nhận ra đó là pháp tắc - Không Gian.
Pháp tắc Không Gian và pháp tắc Bất Tử mà trước đó Lâm Mặc Ngữ lộ ra giống nhau, cũng thuộc pháp tắc bậc thứ nhất.
Lúc ông nhìn thấy pháp tắc Bất Tử cũng không xúc động như vậy.
Nhưng bây giờ nhìn thấy pháp tắc Không Gian lại rất kích động.
Trong ánh mắt của La Càn Khôn lóe tia sáng, cả người rất phấn khích, trong miệng không ngừng nói: “Pháp tắc Không Gian, là pháp tắc Không Gian!”
Đối với ông, dường như pháp tắc Không Gian có một ý nghĩa hết sức đặc biệt.
Ông nhanh chóng bình tĩnh lại, nhìn Lâm Mặc Ngữ rồi lẩm bẩm nói: “Lại nhìn một tí, lại nhìn một tí xem thế nào.”
Có tổng cộng sáu con ám ma di chuyển theo hình tam giác và lẻn vào tinh hệ.
Tuy con ám ma đứng dẫn đầu có dáng người nhỏ nhất nhưng thực lực lại mạnh nhất, đạt tới siêu thần cấp chín.
Năm con ám ma phía sau có hai con là siêu thần cấp tám, ba con còn lại là siêu thần cấp bảy.
Bọn nó xếp hàng ngay ngắn, hành động trật tự, có thể nhìn ra đó là một tiểu đội đã được huấn luyện nghiêm chỉnh.
Tộc Ác Ma cũng không phải chia năm xẻ bảy mà cũng có quân đội, hơn nữa kỷ luật cũng rất nghiêm minh.
Bằng cách này mới có thể duy trì chiến lực mạnh mẽ để sống sót trong đại thế giới đầy khắc nghiệt.
Lâm Mặc Ngữ tăng tốc tới mức tối đa, nhanh chóng vượt qua bọn nó, sau đó quay lại chặn trước mặt bọn nó.
Phạm vi pháp tắc mở ra trong nháy mắt, từ phía sau, ngôi sao kỳ lạ có màu xám trắng xen kẽ nhau từ từ bay lên, pháp tắc Sát Lục mang theo sát khí ngút trời dung hợp với pháp tắc Bất Tử rồi biến thành vô số Thần Long, bay vòng quanh bên trong phạm vi pháp tắc.
Lúc này đã cách ngôi sao số 98-3 không xa, Lâm Mặc Ngữ không nói nhảm thêm và cũng không chậm trễ một phút một giây nào mà ra tay ngay lập tức.
Pháp tắc hình Thần Long lao tới giết bọn nó.
Sắc mặt của sáu con ám ma thay đổi cùng lúc, ám ma dẫn đầu là ám ma siêu thần cấp chín không ngờ Lâm Mặc Ngữ lại ra tay mạnh mẽ dứt khoát như vậy.
“Phạm vi pháp tắc!”
Nó gào một tiếng, hơi thở toàn thân tăng vọt.
Một hố đen to lớn xuất hiện đằng sau, dường như hố đen đó có thể cắn nuốt mọi thứ.
“Chỉ là một siêu thần cấp sáu thôi, nghĩ rằng có phạm vi pháp tắc là có thể ngăn cản bổn ma sao, phạm vi pháp tắc của bổn ma có thể cắn nuốt mọi thứ.”
“Có vẻ như ngươi là thiên tài của Nhân tộc, nếu giết ngươi thì hành động lần này thành công rồi!”
Nó liên tục cười dữ tợn, sát ý ngút trời.
Lâm Mặc Ngữ nói với giọng nghiêm túc: “Nếu nuốt pháp tắc của ta thì ngươi sẽ chết vì no đấy.”
Phạm vị pháp tắc của ám ma chuyển động mạnh mẽ, cắn nuốt toàn bộ pháp tắc hình Thần Long của Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ búng tay một cái, rất nhiều pháp tắc hình Thần Long bay ra từ ngôi sao kỳ lạ, dường như phạm vi pháp tắc của Ám Ma không từ chối một ai đến, có bao nhiêu thì nuốt bao nhiêu.
“Lại đây nào, ta sẽ nuốt toàn bộ sức mạnh pháp tắc của ngươi...”
Ám Ma cười ha ha, hố đen cắn nuốt mạnh mẽ hơn. Cùng lúc đó, năm con ám ma khác cũng chạy về phía Lâm Mặc Ngữ, chủy thủ trong tay lóe tia sáng khiến người khác cảm thấy lạnh lẽo.
Lâm Mặc Ngữ quát nhẹ một tiếng, chỉ tay về phía trước.
Thuật pháp Dung Hợp: Lời Nguyền Thời Gian!
Một tia sáng màu đỏ hiện lên, năm con ám ma kêu thảm cùng lúc, giây tiếp theo đã không còn tiếng động nào.
Tiêu diệt trong nháy mắt.
Chỉ với tu vi siêu thần cấp sáu mà đã tiêu diệt năm con ám ma siêu thần cấp bảy và cấp tám chỉ trong một đòn tấn công.
Cảnh tượng này khiến đội trưởng ám ma cảm thấy hoảng sợ.
Thân thể nó run lên, phát hiện hình như bản thân nghĩ sai cái gì đó rồi.
Dường như thiên tài Nhân tộc trước mắt này có gì đó không đúng lắm.
Bỗng nhiên phạm vi pháp tắc của nó rung mạnh, hố đen trở nên không ổn định và run dữ dội.
Nhìn hố đen giống như đã ăn no vậy, không còn nuốt nổi pháp tắc hình Thần Long của Lâm Mặc Ngữ, phạm vi pháp tắc của nó đã đạt tới điểm giới hạn rồi.
Nhưng Lâm Mặc Ngữ vẫn cố gắng nhét pháp tắc của mình vào trong.
Ánh mắt của nó lộ ra vẻ sợ hãi, nếu còn tiếp tục nữa thì phạm vi pháp tắc của nó sẽ nổ tung mất.
Nhưng hiện tại nó đã tiến thoái lưỡng nan rồi, nếu thu hồi phạm vi pháp tắc thì những sức mạnh đã cắn nuốt trước đó sẽ lập tức bùng nổ, nó không chịu đựng được.
Lâm Mặc Ngữ nhìn ra điều này, cười mỉa mai, nói: “Ta nói rồi, ngươi không nuốt nổi.”
Nó lấy một viên Ma Thạch ra, bóp nát: “Lần sau ta sẽ không bỏ qua ngươi.”
Lâm Mặc Ngữ chỉ tay ra: “Không có lần sau.”
Lời Nguyền Thời Gian rơi xuống, tác dụng trên người nó, gây ra thương tổn mạnh mẽ với linh hồn của nó.
Ngoài ra cũng tác động lên phạm vi pháp tắc của nó, tiến độ cắn nuốt của phạm vi pháp tắc lập tức tăng nhanh hơn, hoàn toàn vượt qua điểm giới hạn.