Chương 1936: Nguyên Địa Pháp Tắc, nguồn gốc của sự tranh giành (2)
Chu Thiên lắc đầu: “Thần tôn của chúng không có tàn hồn trốn thoát nhưng nếu chúng muốn phục hồi thì phải mất hơn hàng nghìn năm mới được.”
“So ra thì thần tôn Dạ Vũ vẫn hơn.”
“Tại sao lão phu cảm thấy tình trạng của thần tôn Dạ Vũ khá ổn, lại tốt hơn nhiều so với dự đoán?”
Thanh Kiếm đạo sĩ liếc nhìn sao Pháp Tắc: “Lão phu đã cảm nhận được từ sớm rồi, chắc hẳn là Lâm tiểu tử đã tiến hành trị liệu cho thần tôn Dạ Vũ, pháp tắc của tiểu tử này có thể trị liệu cho linh hồn. Linh hồn của lão phu bị thương, vốn dĩ phải tốn ít nhất một ngàn tám trăm năm mới có thể dưỡng lành nhưng bây giờ chỉ cần vài chục năm là đủ rồi.”
Chu Thiên “ồ” một tiếng rồi nghĩ đến pháp tắc Bất Tử của Lâm Mặc Ngữ.
Trong pháp tắc Bất Tử có chứa đựng hai luồng sức mạnh là sinh và tử, họ đã thấy qua Tử Chi Lực nhưng chưa thấy qua Sinh Chi Lực.
Không ngờ Sinh Chi Lực của Lâm Mặc Ngữ còn có thể trị liệu cho linh hồn, điều này nằm ngoài dự đoán của ông ta.
Ông ta trầm ngâm suy nghĩ, nếu dựa theo kinh nghiệm trước đó thì tàn hồn của thần tôn Dạ Vũ ít nhất phải mất hai ngàn năm mới có thể phục hồi.
Còn bây giờ, chỉ cần năm trăm năm là đủ.
Chu Thiên cười nói: “Ngươi làm tốt lắm. Trận chiến đã kết thúc nên sau khi trở về, ta sẽ đưa ra quyết định dựa theo biểu hiện của các ngươi.”
Lâm Mặc Ngữ hơi thắc mắc: “Vực chủ đại nhân, ta có một vấn đề rất khó hiểu mà không biết có nên hỏi không.”
“Không sao, ngươi cứ hỏi đi.” Thái độ của Chu Thiên với Lâm Mặc Ngữ rất thân thiện, gần như là đối xử ngang hàng.
Thanh Kiếm đạo sĩ nhìn thấy, cũng đại khái biết được chuyện gì sắp diễn ra.
Chu Thiên muốn tiến cử Lâm Mặc Ngữ cho thành chủ làm đệ tử, còn La Càn Khôn thì…
Muốn kéo Lâm Mặc Ngữ vào Chiến Thần Điện.
Cả hai đều đang giành người, sao thái độ có thể không tốt cho được?
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Ta không hiểu tại sao tộc Ác Ma lại bất ngờ vây đánh thần tôn Dạ Vũ trong khi chúng lại không có được lợi lộc gì?”
“Chuyện thiếu khôn ngoan như vậy không giống hành động của tộc Ác Ma lắm.”
Hắn luôn có nỗi khúc mắc này kể từ khi bắt đầu thực hiện nhiệm vụ.
Chỉ vì muốn giết chết thần tôn Dạ Vũ? Hoặc chỉ vì sao Pháp Tắc, tộc Ác Ma hẳn sẽ không ngu ngốc như vậy mới đúng.
Tuy nhiên, lúc đó đang thực hiện nhiệm vụ nên Lâm Mặc Ngữ đã nén lại trong lòng mà không nói ra.
Chu Thiên cười hòa nhã: “Ngươi có thể nghĩ đến điều này đúng là rất tốt, quả thật không đơn giản như vậy.”
“Ồ? Vực chủ đại nhân mau nói đi, lão phu cũng cảm thấy kỳ lạ, tại sao đám ác ma kia bỗng dưng lại đánh lén thần tôn Dạ Vũ vậy?”
Thanh Kiếm đạo sĩ cũng ở bên cạnh hỏi, tên này đang uống rượu mà mắt thì cháy hừng hực ngọn lửa hóng chuyện.
Chu Thiên nói: “Thật ra nguyên nhân của sự việc là bởi vì thần tôn Dạ Vũ đã phát hiện ra Nguyên Địa Pháp Tắc.”
Nguyên Địa Pháp Tắc ư?
Đây là lần đầu tiên Lâm Mặc Ngữ nghe qua nên thấy rất tò mò.
Thanh Kiếm đạo sĩ suỵt một tiếng: “Pháp tắc gì cơ?”
Chu Thiên nói: “Pháp tắc Trảm Tinh.”
Phịch!
Thanh Kiếm đạo sĩ nhảy dựng lên rồi phấn khích la lớn: “Thật sự là pháp tắc Trảm Tinh hả?”
Chu Thiên gật đầu: “Đúng vậy, thần tôn Dạ Vũ đã nói như vậy khi truyền tin tức về đây.”
“Nhưng người cùng ông phát hiện ra Nguyên Địa Pháp Tắc này còn có thần tôn U Hỏa của tộc Ác Ma.”
Lâm Mặc Ngữ lấy làm lạ hỏi: “Sao lại trùng hợp đến vậy?”
Tinh không rộng lớn như vậy, mặc dù có vô số chủng tộc nhưng khi đặt ở cả đại thế giới thì vẫn trống trải đến mức khó tưởng.
Người bình thường bay theo một hướng suốt mấy trăm mấy ngàn năm cũng chưa chắc có thể gặp được những sinh linh khác.
Sao lại trùng hợp đến mức cả hai cùng lúc phát hiện ra Nguyên Địa Pháp Tắc.
“Chuyện này thì ngươi không biết rồi, để lão phu nói cho ngươi nghe.” Thanh Kiếm đạo sĩ mặt mũi đỏ bừng, rõ ràng đã có chút say, cũng nói nhiều hơn hẳn.
“Khi Nguyên Địa Pháp Tắc vừa xuất hiện thì nó sẽ phóng ra bên ngoài những pháp tắc mãnh liệt.”
“Phạm vi bức xạ nhỏ nhất là 10 năm ánh sáng và lớn nhất là hàng trăm ngàn năm ánh sáng.”
“Trong phạm vi này, chỉ cần phẩm chất linh hồn của ngươi vượt qua cấp ba là có thể cảm ứng được.”
Sau khi nghe xong Thanh Kiếm đạo sĩ giải thích thì Lâm Mặc Ngữ cuối cùng cũng hiểu được.
Nguyên địa của pháp tắc Trảm Tinh chắc chắn đã phóng ra bên ngoài một lượng lớn pháp tắc, thế là vừa hay bị thần tôn Dạ Vũ và thần tôn U Hỏa của tộc Ác Ma cảm ứng được.
Cuối cùng, thần tôn U Hỏa và những cường giả trong tộc Ác Ma cùng nhau bao vây thần tôn Dạ Vũ.
Lâm Mặc Ngữ không biết rõ về cả quá trình nhưng kết quả thì rất rõ ràng.
Hai bên đều thiệt và không ai có lợi cả.
Vực chủ Chu Thiên lấy ra một hòn đá nhỏ từ trong sao Pháp Tắc.