Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1939 - Chương 1938: Đây Là Ngươi Đang Gom Sạch Đấy (2)

Chương 1938: Đây là ngươi đang gom sạch đấy (2)
Chu Thiên kiểm tra cẩn thận rồi thở dài nói: “Quá khổng lồ, quả thật rất hiếm khi tìm được một quặng pháp tắc có đầy đủ chủng loại như vậy.”

“Hơn nữa, lão phu quan sát thấy nó không ngừng tái sinh, chứng tỏ bên trong rất có thể ẩn chứa một phần pháp tắc Bản Nguyên.”

“Lâm tiểu hữu, ngươi định xử lý viên quặng pháp tắc Nguyên Tố này như thế nào?”

Lâm Mặc Ngữ quả thật từng nghĩ tới vấn đề này, phản ứng đầu tiên của hắn là tìm Lâm Hiểu Ngữ và bán sạch hết sau khi trở về.

Lâm Mặc Ngữ nói: “Thứ này không có tác dụng lớn lắm với ta.”

Chu Thiên nói: “Đúng là như vậy thật. Nếu Lâm tiểu hữu tin tưởng lão phu thì ngươi có thể giao thanh quặng này cho lão phu xử lý thay.”

Lâm Mặc Ngữ lập tức đồng ý mà không nghĩ gì nhiều: “Thế thì tốt quá rồi.”

Điều mà hắn lĩnh ngộ được là pháp tắc Bất Tử ở bậc thứ nhất. Ngoài pháp tắc Bất Tử ra thì trong linh hồn còn có pháp tắc Không Gian và pháp tắc Thời Gian đang xếp hàng chờ hắn lĩnh ngộ.

Ngoài ra, hắn còn có pháp tắc Tàn Sát.

Quặng pháp tắc Nguyên Tố là thứ chứa toàn là pháp tắc ở bậc thứ ba, không thể nào đến chờ đến lượt được.

Thứ duy nhất trong người hắn có thể sánh được với pháp tắc các loại nguyên tố thì cũng chỉ có pháp tắc Lôi Điện.

Đáng tiếc là bây giờ pháo đài Tru Thần đã bị phá hủy nên gần như pháp tắc Lôi Điện cũng mất đi tác dụng.

Sau khi trở về, hắn còn phải tìm lại thiết bị bay để di chuyển, nếu không thì sẽ rất bất tiện.

Hắn tự hỏi liệu với gia tài của mình có thể mua được thiết bị bay tốt hơn không.

Lâm Mặc Ngữ có hơi không ưng những thiết bị bay cấp Siêu Thần kia.

Tốc độ của nó cũng tương đương với tốc độ của mình, thế thì chi bằng tự bay còn hơn.

Chu Thiên mỉm cười và cất đi quặng pháp tắc Nguyên Tố: “Mặc dù thanh quặng pháp tắc Nguyên Tố này chỉ là quặng pháp tắc ở bậc thứ ba nhưng nó có giá trị cực kỳ cao, chính bởi vì nó ẩn chứa sức mạnh nguyên bản. Lâm tiểu hữu có cần gì không, lão phu có thể giúp tiểu hữu lấy một ít.”

Lâm Mặc Ngữ hai mắt sáng lên: “Thiết bị bay của ta bị đánh hỏng rồi, vực chủ đại nhân có thể giúp ta tìm một cái phù hợp không?”

Hắn không hề khách sáo mà mặt dày nói thẳng.

Chu Thiên khá thích tính cách như vậy của Lâm Mặc Ngữ, không giả tạo, thẳng thắn dứt khoát.

“Chuyện nhỏ, trước đây Lâm tiểu hữu sử dụng pháo đài Tru Thần đúng chứ, không biết nó bị hư hại đến mức nào.”

Lâm Mặc Ngữ lấy pháo đài Tru Thần thu nhỏ ra, trên đấy toàn là vết nứt, trông muốn vỡ ra luôn rồi.

Chu Thiên nhận lấy pháo đài Tru Thần: “Cứ giao cho lão phu đi, lão phu sẽ tìm người kiểm tra xem nó có còn sửa lại được không.”

Thanh Kiếm đạo sĩ khó hiểu hỏi: “Không phải pháo đài Tru Thần này là vật phẩm quân đội của tinh vực Bạch Hổ hả? Sao lại rơi vào tay ngươi rồi?”

“Ta nhặt từ tiểu thế giới.” Lâm Mặc Ngữ thẳng thắn thừa nhận.

Thanh Kiếm đạo sĩ cau mày: “Tuy thứ này không có gì đặc biệt nhưng dù sao cũng là đồ vật ở cảnh giới Chân Thần, sao lại rớt trong tiểu thế giới thế?”

Chu Thiên ho nhẹ một tiếng, nói với Thanh Kiếm đạo sĩ: “Chớ quên quy tắc.”

Không nghe ngóng chuyện của người khác là một trong những quy tắc của Nhân tộc.

Thanh Kiếm đạo sĩ hớp một ngụm rượu: “Thuận miệng hỏi chút thôi, ta không hề có ý nghe ngóng.”

Chiến hạm đã rời khỏi không gian con, lại nhìn thấy tinh không quen thuộc.

Ngoài ra, có vài chiếc chiến hạm cũng đang xếp hàng chờ trong tinh không, như thể đang nghênh đón đám người Lâm Mặc Ngữ vậy.

Lâm Mặc Ngữ cũng nhìn thấy Giang Phi Nhạn, Tuyên Tuyên, Hạ Mãn và Triệu Lực, bốn người đã bình an vô sự.

Thấy Lâm Mặc Ngữ trở về, Giang Phi Nhạn và Tuyên Tuyên cũng thở phào nhẹ nhõm, nở ra nụ cười rạng rỡ: “Chúc mừng ngươi đã bình an trở về.”

Lâm Mặc Ngữ khẽ mỉm cười: “Ta cũng chúc mừng các ngươi bình an hoàn thành nhiệm vụ.”

Tuyên Tuyên dịu dàng nói: “Thế nào rồi? Có phải mấy ngày nay rất nguy hiểm luôn không?”

“Cũng ổn, vực chủ đại nhân đã cử tiền bối Thanh Kiếm đến đón ta nên dọc đường khá là yên bình.”

Lời này lọt vào tai Thanh Kiếm đạo sĩ, hai tai hắn ta dựng lên.

Cái gì gọi là dọc đường khá là yên bình? Tên kia xông vào chiến trường rồi giết chết hàng ngàn ác ma chân thần đấy.

Sau đó bị ác ma cảnh giới Thần Vương đuổi giết, rồi còn gặp phải ác ma cảnh giới Thần Tôn.

Những gì đã xảy ra trong vài ngày ngắn ngủi này có thể nói là…

Chỉ cần có sai sót nhỏ thôi là khỏi quay về, chứ cái gì gọi là khá yên bình?

Nhưng Thanh Kiếm đạo sĩ chẳng rảnh giải thích, ngươi nói yên bình thì yên bình đi.

Đột nhiên có một thông báo đến từ mạng lưới Nhân Hoàng.

[Nhiệm vụ đã kết thúc, bây giờ bắt đầu tính phần thưởng.]

Họ vừa thấy thông báo là tức khắc đã có tinh thần, nhiệm vụ đã hoàn thành và cuối cùng cũng đến lúc thu hoạch thành quả rồi.

Nhưng họ cũng biết rằng phần thưởng lớn nhất chắc chắn sẽ thuộc về Lâm Mặc Ngữ.
Bình Luận (0)
Comment