Chương 1939: Đây là ngươi đang gom sạch đấy (3)
Suy cho cùng, chính Lâm Mặc Ngữ là người đã giữ và thuận lợi đưa sao Pháp Tắc về.
Về việc trong sao Pháp Tắc có tàn hồn của thần tôn Dạ Vũ và chìa khóa của Nguyên Địa Pháp Tắc thì họ không hề hay biết.
[Mức độ hoàn thành nhiệm vụ là 100%, phần thưởng sẽ được phân phát dựa theo biểu hiện của từng người.]
[Hạng nhất: Lâm Mặc Ngữ]
[Nhận được 5 điểm nhiệm vụ, chiến trường tu luyện Nhân Hoàng 100 ngày, không hạn chế cấp bậc.]
[Hạng nhì: Giang Phi Nhạn]
[Nhận được 2 điểm nhiệm vụ, chiến trường tu luyện Nhân Hoàng 30 ngày, không hạn chế cấp bậc.]
[Hạng ba: Tuyên Tuyên, Hạ Mãn (đồng hạng)]
[Nhận được 1 điểm nhiệm vụ, chiến trường tu luyện Nhân Hoàng 15 ngày, không hạn chế cấp bậc.]
[Hạng cuối: Triệu Lực]
[Nhận được điểm nhiệm vụ, chiến trường tu luyện Nhân Hoàng 5 ngày, không hạn chế cấp bậc.]
Mặc dù trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, họ từng bị ngắt kết nối với mạng lưới Nhân Hoàng.
Nhưng tất cả những gì họ làm vẫn được mạng lưới Nhân Hoàng cảm nhận được.
Cuối cùng khi kết toán nhiệm vụ, mạng lưới Nhân Hoàng sẽ tiến hành xếp hạng dựa theo biểu hiện của từng người.
Khi Triệu Lực nhìn thấy bảng thành tích thì sắc mặt trở nên rất khó coi.
Hắn ta nghiến răng, lạnh lùng hỏi: “Dựa vào đâu, tại sao hắn lại nhận được nhiều hơn chúng ta?”
Điểm tích lũy của hắn ta chỉ bằng một phần mười so với Lâm Mặc Ngữ, còn chiến trường tu luyện Nhân Hoàng thì ít hơn Lâm Mặc Ngữ tận 20 lần.
Giang Phi Nhạn liếc hắn ta: “Mạng lưới Nhân Hoàng rất công bằng, ngươi tự biết rõ biểu hiện của mình đi.”
Tuyên Tuyên nói: “Đã tốt lắm rồi, chúng ta cũng không làm gì cả, nếu không nhờ Lâm Mặc Ngữ thì sợ là chúng ta cũng không hoàn thành được nhiệm vụ được đâu.”
Giang Phi Nhạn cười duyên: “Đâu chỉ không thể hoàn thành nhiệm vụ, nói không chừng còn không thể về được luôn á chứ.”
Họ càng nói thì sắc mặt của Triệu Lực càng khó chịu.
Trong mắt hắn ta như bốc lên đốm lửa giận dữ, nhìn chòng chọc Lâm Mặc Ngữ, dường như muốn thiêu đốt hắn tới nơi.
Nhưng phần thưởng chưa dừng lại ở đó, năm người lại nhận được thông báo từ mạng lưới Nhân Hoàng.
[Do Lâm Mặc Ngữ có biểu hiện vượt trội, sau khi giám định, Lâm Mặc Ngữ đặc biệt được thưởng cho 2000 điểm công trận, chiến trường tu luyện Nhân Hoàng 500 ngày, không hạn chế cấp bậc.]
Lâm Mặc Ngữ lập tức được thăng cấp từ chiến sĩ bậc một lên chiến sĩ bậc ba.
Khi người khác thậm chí còn không bằng con chốt thí thì Lâm Mặc Ngữ đã đạt đến chiến sĩ bậc ba.
Rất nhiều chân thần gia nhập quân đội cách đây không lâu đều kém hơn hắn rất nhiều.
500 ngày trong chiến trường tu luyện Nhân Hoàng là phần thường càng hào phóng hơn.
Giang Phi Nhạn, Tuyên Tuyên và Hạ Mãn đều nhìn Lâm Mặc Ngữ bằng ánh mắt hâm mộ.
Họ không biết Lâm Mặc Ngữ đã trải qua những gì trong mấy ngày gần đây nhưng họ biết mạng lưới Nhân Hoàng là công bằng tuyệt đối.
Ngay cả vực chủ Chu Thiên cũng không thể kiểm soát được mạng lưới Nhân Hoàng.
Lâm Mặc Ngữ có thể nhận được phần thưởng như vậy đều là do hắn xứng đáng.
Họ có thể hiểu được nhưng Triệu Lực thì không.
Phần thưởng sau cùng đã đè bẹp cọng rơm cứu mạng cuối cùng của Triệu Lực.
Triệu Lực giận dữ chỉ vào Lâm Mặc Ngữ: “Ta muốn cùng ngươi so tài trên võ đài Nhân Hoàng.”
Lâm Mặc Ngữ vui vẻ nhận lời: “Được thôi, như chúng ta đã thỏa thuận trong bí cảnh, cược hết toàn bộ điểm tích lũy của ta.”
“Hiện giờ ta có 36 vạn điểm tích lũy, ngươi có bao nhiêu?”
Cho dù Triệu Lực không khiêu chiến thì Lâm Mặc Ngữ cũng không định bỏ qua cho hắn ta.
Triệu Lực đã năm lần bảy lượt khiêu khích hắn, thế thì xứng đáng nhận được trừng phạt.
Không giết hắn ta nhưng cũng sẽ không để hắn ta được yên ổn.
Lâm Mặc Ngữ luôn tâm niệm có thù phải trả, có khó chịu chuyện gì thì phải làm cho rõ.
Sắc mặt của Triệu Lực thay đổi nghiêm trọng, hơi thất lễ hét lên: “Không thể nào, sao ngươi có thể có nhiều điểm tích lũy như vậy được? Ngươi chỉ mới là siêu thần cấp sáu, quyền hạn cấp ba, không thể nào có được nhiều điểm tích lũy như vậy.”
Lâm Mặc Ngữ cười ha hả: “Ngươi không cần phải quan tâm đến việc ta có nhiều điểm tích lũy thật hay không. Ta chỉ hỏi ngươi có dám cược hay không? Nếu ngươi không dám cược thì cứ thoải mái nhận sai xin lỗi đi, rồi ta cũng có thể bỏ qua cho ngươi.”
“Ngươi nói ta không dám cược ư?” Triệu Lực lại bị khích, muốn hắn ta nhận sai xin lỗi à, còn lâu.
Nhưng quả thật hắn ta không có nhiều điểm tích lũy đến vậy.
Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, Triệu Lực cảm thấy mặt nóng bừng, vô cùng xấu hổ.
Lâm Mặc Ngữ khẽ thở dài: “Xem ra ngươi không có nhiều điểm tích lũy như vậy rồi, thế này đi, ta nhường một bước, ngươi có bao nhiêu điểm tích lũy thì ta sẽ cược với ngươi bấy nhiêu điểm tích lũy.”
“Không cần!” Triệu Lực tức giận hét lên, hắn ta liên lạc với mạng lưới Nhân Hoàng: “Ta muốn đổi thời gian ở chiến trường tu luyện Nhân Hoàng thành đồ đặt cược.”