Chương 1950: Không thể trưởng thành trong êm đềm (2)
La Càn Khôn nói: “Ngươi có thể phái người bảo vệ Lâm Mặc Ngữ nhưng không thể để hắn phát hiện. Chúng ta cần chiến sĩ, chứ không phải bông hoa được che chở.”
Chu Thiên vung tay: “Nói nhảm, đạo lý này chẳng lẽ ta không biết, ta đồng ý, ngươi nói đi, các ngươi còn nắm được thông tin gì.”
La Càn Khôn cũng rất thẳng thắn, trực tiếp nói ra những thông tin mình biết: “Sau khi tộc Ác Ma đưa Lâm Mặc Ngữ vào Tất Sát Bảng đã đi tìm tộc Hắc Ảnh...”
Chu Thiên hừ một tiếng: “Đã sớm đoán được bọn họ sẽ làm như vậy, đám người này ngoài những thứ này thì còn có thủ đoạn nào khác sao?”
La Càn Khôn lắc đầu: “Nhưng ngoài tộc Hắc Ảnh, bọn họ còn đi tìm một tộc khác.”
“Tộc nào?” Chu Thiên nhướng mày.
La Càn Khôn lắc đầu: “Hiện tại vẫn chưa biết, tin tức bên phía ác ma bị phong tỏa rất nghiêm ngặt, chúng ta không biết được quá nhiều.”
“Ngay cả các ngươi cũng không biết, xem ra chuyện này không đơn giản.” Sắc mặt Chu Thiên âm trầm, ông ta biết năng lực của Chiến Thần Điện.
Nếu ngay cả Chiến Thần Điện cũng không biết, chỉ có thể nói, đúng là ác ma đã làm rất bí mật.
Càng bí mật thì mối đe dọa càng lớn, càng không thể lơ là.
La Càn Khôn nói: “Ý của điện chủ vẫn là muốn xem tiềm lực của Lâm Mặc Ngữ. Hắn xuất thân từ tiểu thế giới, nói chính xác là từ tiểu thế giới chém giết mà ra.”
“Sát tâm của hắn rất nặng, đặc biệt là đối với dị tộc, khi ra tay cũng rất tàn nhẫn. Đây là chuyện tốt, cũng là chuyện xấu.”
“Cho nên đối với hắn, cần phải tiếp tục quan sát và không thể dập tắt sát tâm của hắn.”
Chu Thiên hừ một tiếng: “Các ngươi nghĩ nhiều quá rồi, cứ làm quá mọi chuyện lên. Nhưng ý của ngươi ta hiểu, ta có chừng mực.”
“Có tin tức gì thì báo cho ta biết, để ta suy nghĩ, có nên phái người đến tiểu thế giới mà Lâm Mặc Ngữ xuất thân hay không.”
La Càn Khôn ừ một tiếng: “Chuyện này ta cũng đã nghĩ đến nhưng ta khuyên ngươi nên hỏi thành chủ, có lẽ sẽ có câu trả lời khác.”
Chu Thiên trừng mắt: “Có phải ngươi đã biết gì không?”
La Càn Khôn lắc đầu: “Ta không biết nhưng ta đã từng hỏi những câu hỏi tương tự, ngươi cũng có thể đi hỏi thử. Được rồi, có tin tức mới ta sẽ liên lạc với ngươi, ngươi có tin tức mới cũng nhớ gửi cho ta.”
Nói xong, La Càn Khôn biến mất, rời khỏi mạng lưới Nhân Hoàng.
Chu Thiên cũng rời đi, ông ta ngồi trên ghế, ngón tay gõ nhẹ lên tay vịn, tự lẩm bẩm: “Xem ra chắc chắn La lão đầu biết gì đó.”
“Tên này không chịu nói, còn bảo ta đi hỏi thành chủ đại nhân.”
“Hỏi thì hỏi, sợ gì!”
Nói xong, ông ta liền báo cáo chuyện muốn tìm hiểu về tiểu thế giới mà Lâm Mặc Ngữ xuất thân.
Nhanh chóng đã nhận được hồi âm của thành chủ.
Hồi âm rất đơn giản, hai chữ: Không được!
Chỉ với hai chữ này thôi cũng đã khiến sắc mặt Chu Thiên thay đổi.
Từ chối dứt khoát như vậy, rõ ràng là có gì đó không ổn.
Ông ta càng thêm nghi ngờ, tiểu thế giới mà Lâm Mặc Ngữ xuất thân rất đặc biệt sao?
Tinh cầu Chu Tước số 90-1 là tinh hệ duy nhất có phòng thời gian trong số 20 tinh hệ lân cận.
Tuy người đến phòng thời gian không nhiều nhưng dù sao cũng có một số, vậy nên cũng mang đến cho tinh cầu Chu Tước số 90-1 một số khách từ nơi khác.
Lâm Mặc Ngữ lĩnh ngộ pháp tắc trong phòng thời gian, hoàn toàn không biết thời gian trôi qua cũng không biết sự thay đổi của thế giới bên ngoài.
Trong thời gian hắn tu luyện, từng nhóm người đến rồi đi.
Rất ít người có thể giống như Lâm Mặc Ngữ, tiêu hao một lượng lớn điểm tích lũy để tu luyện trong thời gian dài.
Ở giai đoạn cảnh giới Siêu Thần này, điểm tích lũy hoàn toàn không dễ kiếm.
Quyền hạn cấp ba, một nhiệm vụ ít thì thưởng vài trăm, nhiều thì một nghìn.
Trừ đi chi phí hàng ngày, mua nguyên liệu, số điểm tích lũy thật sự có thể dùng để tu luyện là không nhiều.
Không giống như Lâm Mặc Ngữ, không có nhu cầu gì về những thứ này, tốc độ kiếm điểm tích lũy lại đủ nhanh.
Chớp mắt, Lâm Mặc Ngữ đã ở trong phòng thời gian một nghìn ngày, thế giới bên ngoài cũng đã trôi qua trăm ngày.
Một nghìn ngày, tiêu hao hết 10 vạn điểm tích lũy.
Trúc Xảo là nhân viên phục vụ, tâm trạng của nàng ấy rất tốt, nụ cười cũng càng thêm rạng rỡ.
10 vạn điểm tích lũy, nàng ấy có thể nhận được 1%, tức là 1000 điểm tích lũy.
Đối với nàng ấy, người chỉ có quyền hạn cấp một, 1000 điểm tích lũy là một khoản tiền khổng lồ.
Ngày hôm đó, cánh cửa của phòng thời gian số chín mở ra, Lâm Mặc Ngữ bước ra.
Thế giới bên ngoài trôi qua trăm ngày, trong phòng thời gian là một nghìn ngày, gần ba năm.
Đây cũng là lần Lâm Mặc Ngữ tu luyện lâu nhất kể từ khi chuyển chức.
Tu luyện không biết năm tháng, chính xác là như vậy.
Pháp tắc Thời Gian rất thần kỳ, đồng thời cũng rất công bằng.
Hắn đã ở trong phòng thời gian ba năm, tuổi xương cũng tăng thêm ba năm.
Bây giờ nếu đi kiểm tra, hắn thật sự đã 31 tuổi chứ không còn là 28 tuổi nữa.