Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 1952 - Chương 1951: Không Thể Trưởng Thành Trong Êm Đềm (3)

Chương 1951: Không thể trưởng thành trong êm đềm (3)
Dù vậy, siêu thần cấp chín 31 tuổi, cũng đủ khiến người ta kinh hãi.

Trong một nghìn ngày, Lâm Mặc Ngữ không ngừng lĩnh ngộ pháp tắc Bất Tử.

Có pháp tắc cụ thể hóa làm tham khảo, tốc độ tu luyện của Lâm Mặc Ngữ cực kỳ nhanh, tu vi tăng lên từng bậc.

Cuối cùng, sau một nghìn ngày thì đã nâng cấp bậc lên siêu thần cấp chín, độ thuần thục pháp tắc cũng đạt 9%.

Chỉ cần tiến thêm một bước nữa, đạt 10%, là có thể bước vào cảnh giới Chân Thần.

Bây giờ trong mắt người khác Lâm Mặc Ngữ là siêu thần đỉnh phong.

Nhưng Lâm Mặc Ngữ hiểu rõ thực lực của mình, nói một câu cảnh giới Siêu Thần vô địch thì cũng không có gì là quá đáng.

Ngay cả chân thần cấp ba, cấp bốn bình thường, hắn cũng có thể đánh bại và giết chết.

Ít nhất cũng có thể đánh ngang tay với siêu thần cấp năm.

Trở lại Tích Thời Đường, Tích Thời Đường vẫn vắng vẻ, ngoài nhân viên phục vụ là Trúc Xảo ra thì không còn ai khác.

Trúc Xảo nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ, lập tức chạy đến: “Lâm tiền bối, người xuất quan rồi.”

Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Đã hết trăm ngày nên ta xuất quan.”

Trăm ngày? Trúc Xảo hơi sững sờ.

Lúc này, nàng ấy mới hiểu ra, trăm ngày mà Lâm Mặc Ngữ nói là trăm ngày của thế giới thực.

Lâm Mặc Ngữ cảm thấy kỳ lạ nên đã hỏi: “Có vấn đề gì sao?”

Trúc Xảo vội vàng lắc đầu: “Không có vấn đề gì, không có vấn đề gì cả, ta tưởng trăm ngày mà Lâm tiền bối nói là trăm ngày trong phòng thời gian, may mà ta không đi quấy rầy Lâm tiền bối.”

Trong khoảng thời gian này, Trúc Xảo đã mấy lần muốn đi gọi Lâm Mặc Ngữ, may mà đều nhịn được.

Lâm Mặc Ngữ không để ý, mỉm cười: “Không sao, dù có quấy rầy cũng không sao. Được rồi, ta cũng nên đi rồi.”

Trúc Xảo ừ một tiếng: “Ta tiễn Lâm tiền bối ra ngoài.”

Đối với vị khách lớn này, người đã giúp mình kiếm được 1000 điểm tích lũy, lại còn dễ nói chuyện, không hề tỏ ra kiêu căng nên Trúc Xảo rất có thiện cảm.

Ngoan ngoãn dẫn đường phía trước, cho đến khi tiễn Lâm Mặc Ngữ rời khỏi tinh cầu, mới quay trở lại.

Trong mắt còn có hơi tiếc nuối một chút, dù sao khách hàng tốt như vậy, rất hiếm gặp.

Sau khi ra ngoài, Lâm Mặc Ngữ gửi tin nhắn cho Nhậm Cường, Nhậm Cường lập tức hồi âm, nói hắn ta đang ở tinh hệ số 50.

Lâm Mặc Ngữ hơi sững sờ, tên ngốc này đã đến tinh hệ số 50 rồi, chứng tỏ quyền hạn của hắn ta đã từ cấp hai nâng lên cấp ba.

Nhưng tên ngốc này đến tinh hệ số 50 làm gì?

Lâm Mặc Ngữ không nghĩ nhiều mà cũng đi đến tinh hệ số 50.

Là tinh hệ trung cấp, tinh hệ Chu Tước số 50, phồn hoa hơn tinh hệ cấp thấp rất nhiều.

Ngay cả tinh hệ Chu Tước số 51 gần nó nhất, cũng kém xa nó.

Tinh hệ cấp thấp và tinh hệ trung cấp có sự khác biệt cơ bản.

Tinh hệ cấp thấp bình thường nếu muốn thăng cấp thì cần phải đáp ứng nhiều điều kiện.

Trong đó có một điều kiện, là phải xuất hiện một thần tôn.

Ngoài ra, còn có một số điều kiện khác.

Chỉ riêng điều kiện thần tôn thôi là đã chặn đứng phần lớn tinh hệ cấp thấp rồi.

Tinh hệ trung cấp tấp nập người qua lại, rất náo nhiệt.

Ở đây có thể dễ dàng nhìn thấy chân thần, cũng có khá nhiều thần vương.

Siêu thần cấp chín cũng nhiều như mây.

Sau khi đến, Lâm Mặc Ngữ nhận được tin nhắn của Nhậm Cường, hắn ta vừa mới nộp nhiệm vụ.

Lâm Mặc Ngữ gặp hắn ta trước trung tâm nhiệm vụ, Nhậm Cường không chỉ nâng quyền hạn lên cấp ba mà thực lực cũng đã nâng lên siêu thần cấp bảy.

Nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ, Nhậm Cường khoa trương kêu lên: “Trời ơi, ngươi đã đạt đến siêu thần đỉnh phong rồi.”

Hắn ta biết Lâm Mặc Ngữ nắm giữ phạm vi pháp tắc nên một khi đạt đến siêu thần cấp chín thì có thể được gọi là siêu thần đỉnh phong, thực lực vượt xa siêu thần cấp chín bình thường.

Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Sao ngươi lại đến tinh hệ số 50?”

Nhậm Cường nói: “Đến xem náo nhiệt.”

“Xem náo nhiệt?” Lâm Mặc Ngữ hơi sững sờ, có náo nhiệt gì đáng xem.

Nhậm Cường nói: “Ngươi không phát hiện ở đây có hơi nhiều người sao?”

Lâm Mặc Ngữ nhìn xung quanh, quả thật là có nhiều hơn so với lần trước hắn đến.

Chỉ là hắn không nghĩ đến chuyện khác, chỉ đơn thuần cho rằng tinh hệ trung cấp nên có nhiều người hơn thôi.

Nhậm Cường chỉ lên trời: “Người trên tinh không còn nhiều hơn.”

Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Bọn họ đến xem náo nhiệt gì?”

“Người của Phật tộc sắp đến, đến luận Phật giảng đạo với chúng ta.” Nhậm Cường nhỏ giọng nói.

Lâm Mặc Ngữ hơi sững sờ, hắn đã từng nghe nói đến Phật tộc.

Theo hắn biết, trong vô số chủng tộc của đại thế giới thì Phật tộc là một chủng tộc khá đặc biệt.

Họ chủ trương không tranh giành với đời, chỉ chiếm giữ một vùng tinh không, không giao chiến với dị tộc.

Nhưng thực lực của họ lại rất mạnh, bình thường, dị tộc cũng không dám trêu chọc họ một cách tùy tiện.

Quan hệ giữa Nhân tộc và Phật tộc không thể nói là tốt cũng không thể nói là xấu.

Ít nhất hai bên chưa từng có xung đột gay gắt nào.
Bình Luận (0)
Comment