Chương 1975: Ta còn một kiếm cuối cùng (3)
Mà Lâm Mặc Ngữ lại nắm bắt cơ hội phát động tấn công mãnh liệt.
Lúc này, tình thế đảo ngược, Trang Bích từ chủ động biến thành bị động.
Cho đến khi lực lượng của ông ta bị tiêu hao gần như không còn gì, quân đoàn Vong Linh lấy lượng biến dẫn đến chất biến, lấp đầy phạm vi pháp tắc của Trang Bích.
Cuối cùng, Trang Bích bị đưa đi trong sự không cam lòng.
[Khiêu chiến trận thứ sáu thắng lợi.]
[Khiêu chiến trận thứ bảy sẽ bắt đầu sau ba phút, xin chờ.]
[Phần thưởng tích lũy hiện tại: 63000 điểm tích lũy]
Sở Hùng thấy vậy, mí mắt giật liên hồi.
Hắn ta có thể cảm nhận được, vừa rồi Trang Bích đánh khó chịu đến mức nào.
“Tên này, rốt cuộc có bao nhiêu Khô Lâu, sao giết mãi không hết vậy?”
“Hơn nữa sức mạnh phòng ngự của hắn thật sự rất mạnh, nếu không có thực lực tuyệt đối thì thật sự sẽ không làm gì được hắn.”
Dùng siêu thần cấp chín đối kháng với chân thần cấp năm.
Chênh lệch một cảnh giới lớn, cộng thêm năm cảnh giới nhỏ.
Trong tình huống bất lợi như vậy, còn có thể mài chết đối thủ, không chỉ thể hiện chiến lực nghịch thiên của Lâm Mặc Ngữ mà còn thể hiện năng lực duy trì chiến đấu nghịch thiên.
Toàn bộ trận đấu, Lâm Mặc Ngữ không hề thở dốc, từ đầu đến cuối đều bình tĩnh vô cùng, thể hiện căn cơ vững chắc của hắn.
Những thông tin này, tất cả thần tôn ở đây đều có thể phân tích ra, đều nhìn Lâm Mặc Ngữ bằng con mắt khác.
Rất nhanh, khiêu chiến trận thứ bảy bắt đầu.
Lâm Mặc Ngữ biết, trận này hắn không thể thắng.
Sự thật cũng như hắn nghĩ.
Trang Bích chân thần cấp sáu, độ khống chế pháp tắc đã đạt đến 20%, gấp đôi hắn.
Độ khống chế pháp tắc 20%, khiến uy lực của pháp tắc lại lên một tầm cao mới.
Khi Trang Bích mở ra phạm vi pháp tắc, pháp tắc của Lâm Mặc Ngữ chạm vào là tan vỡ.
Tinh thần kỳ dị lấp lánh, dưới toàn lực cũng chỉ có thể duy trì hai phạm vi pháp tắc lớn của mình trong phạm vi mười mét xung quanh.
Pháp tắc Hiện Thân của Trang Bích trở nên mạnh hơn.
Linh hồn điều khiển pháp tắc Lợi Kiếm, gần như trong nháy mắt kiếm khí đã tiêu diệt hơn nửa số Khô Lâu trên lôi đài.
Chênh lệch một cấp, chiến lực lại khác biệt một trời một vực.
Lâm Mặc Ngữ dứt khoát thu hồi Khô Lâu, hóa thành khiên thịt, đỡ công kích của Trang Bích một cách vô cùng cứng rắn.
Lâm Mặc Ngữ không biết Trang Bích điều khiển pháp tắc gì nhưng pháp tắc của ông ta vẫn có thể bị thuật pháp của hắn làm suy yếu.
Nói cho cùng, cũng không thoát khỏi phạm trù pháp tắc Nguyên Tố và pháp tắc Vật Lý.
Sau khi tiến vào đại thế giới, hắn đã được chứng kiến đủ loại pháp tắc, đặc biệt là trong biển Pháp Tắc, hàng ngàn pháp tắc Tinh Thần, có thể nói là 99,9% trong số đó đều không thoát khỏi hai loại pháp tắc này.
Lâm Mặc Ngữ cũng cảm nhận được, hai đại bị động thuật pháp của mình biến thái đến mức nào.
Biến thái nhất vẫn là thiên phú, tăng cường 200 lần, đẩy tác dụng của hai thuật pháp bị động đến cực hạn.
Thêm vào đó là thiên phú giảm thương của bản thân.
Tổng hợp lại, 80000 lần suy yếu sát thương, khiến cho phòng ngự lực của hắn hoàn toàn vượt qua cấp bậc bản thân.
Cho dù không có Khô Lâu làm khiên thịt, chỉ dựa vào bản thân hắn cũng là sự tồn tại kiên cố nhất.
Chịu đựng công kích như bão táp của Trang Bích một cách chính diện như thế mà Lâm Mặc Ngữ vẫn ung dung tự tại.
Trang Bích không khỏi cảm thán: “Lâm sư đệ, phòng ngự lực của ngươi, thật khiến người ta ghen tị.”
“Tiếp theo ta còn một kiếm cuối cùng, nếu ngươi có thể đỡ được, trận này chúng ta coi như hòa.”
Lâm Mặc Ngữ mỉm cười: “Mời Trang sư huynh!”
Linh hồn của Trang Bích từ đầu đến cuối đều nhắm chặt hai mắt.
Bây giờ, mắt ông ta đột nhiên mở ra, bắn ra một tia sáng sắc bén.
Tia sáng hóa thành kiếm, chém về phía Lâm Mặc Ngữ.
“Kiếm này tên là Trảm Hồn, là đòn tấn công nhằm vào linh hồn, Lâm sư đệ cẩn thận.”
Trang Bích vừa xuất kiếm, giọng nói cũng theo đó bay tới.
Kiếm tiến vào linh hồn như trâu đất xuống biển, không chút gợn sóng.
Trang Bích sững sờ, cảm thấy có hơi khó hiểu, sao đòn tấn công của ông ta lại không có chút tác dụng nào vậy.
Lâm Mặc Ngữ mỉm cười: “Trang sư huynh, thật ra phòng ngự linh hồn của ta còn mạnh hơn.”
Hả?
Trang Bích bật cười: “Lâm sư đệ, sư huynh cũng không biết nên đánh giá ngươi thế nào nữa.”
“Thôi vậy, trận này chúng ta hòa.”
Lâm Mặc Ngữ khẽ hành lễ với Trang Bích: “Cảm ơn sư huynh chỉ giáo.”
Phòng ngự của Lâm Mặc Ngữ thật sự quá biến thái, căn bản đánh không thủng, không hòa thì còn làm gì được.
Lâm Mặc Ngữ tự biết, phòng ngự thân thể của hắn thực ra cũng tạm được, chỉ cần chân thần cấp tám là đủ để tạo thành uy hiếp cho hắn.
Nhưng phòng ngự linh hồn thật sự quá mạnh, cảnh giới Chân Thần cơ bản không làm gì được Lâm Mặc Ngữ.