Chương 202: Tính năng và giá cả của Ma Vật Vực Thẳm cao thật đấy (2)
Một đội hình năm người bố trí vô cùng đạt chuẩn.
Trưởng lão nhìn Lâm Mặc Ngữ một cái: “Không bị thương.”
Vị lão binh hiệp sĩ thở phào nhẹ nhõm: “Không sao thì tốt.”
“Chúng ta sẽ chắn lũ Ma Khuyển Vực Thẳm giúp ngươi, ngươi mau dùng đá Truyền Tống để trở về pháo đài đi.”
Hắn cũng không hỏi Lâm Mặc Ngữ làm thế nào mà có thể sống sót ra khỏi phó bản, bây giờ vẫn chưa phải lúc.
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Cái đám trong Vực Thẳm kia đã thả ra một lượng lớn Quỷ Cẩu để bao vây bọn ta.” Vẻ mặt lão binh rất nghiêm túc, trong lời nói chứa đầy sự căm hận với Vực Thẳm.
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Vậy sao mọi người không rời đi?”
Nhiều Ma Khuyển Vực Thẳm như vậy, dựa vào bọn họ chắc chắn không thể giết hết được.
Nhưng nếu bọn họ muốn đi thì đám Ma Khuyển Vực Thẳm cũng khó mà ngăn cản được.
Lâm Mặc Ngữ có thể nhìn ra những người này được trang bị rất tốt, kỹ năng lại mạnh, ý thức chiến đấu cũng vô cùng ưu tú.
Kết hợp lại với nhau trở thành một đội ngũ cực kỳ lợi hại.
Lúc này tu sĩ trong đội nói: “Vừa rồi có rất nhiều người vừa mới ra khỏi phó bản thì đã ngay lập tức bị tấn công, trong lúc chưa trở tay kịp thì có mấy người đã bị cắn chết.”
“Cho nên đội trưởng tốt bụng của chúng tôi mới không chịu rời đi, anh ấy muốn cứu người.”
Trong giọng điệu của tu sĩ mang theo chút chế nhạo nhưng nàng ta cũng không lo lắng.
Dường như nàng ta chẳng để tâm gì đến mấy con Quỷ Khuyển Vực Thẳm kia.
Trên quần áo của nàng ta còn có huy hiệu quân nhân, trên huy hiệu màu trắng có năm ngôi sao lấp lánh ánh sáng.
Những người còn lại trong đội cũng như vậy.
Đều là lão binh đã tiêu diệt rất nhiều Ma Khuyển Vực Thẳm .
Cho nên với cái sự tồn tại dơ bẩn nhất của đám Ma Khuyển Vực Thẳm kia, bọn họ còn chẳng thèm để ý đến.
Cung thủ, pháp sư và kỵ sĩ tạo thành vòng chiến đấu, dễ dàng đẩy lùi lũ Ma Khuyển Vực Thẳm đang lao tới.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên từ xa, có người bị thương.
Trong mắt cung thủ lóe lên tia sáng, kích hoạt kỹ năng Mắt Ưng để nhìn rõ tình hình.
“Là đội của nước Anh Đào, có người đã bị cắn đứt một cánh tay.”
“Một cánh tay, không sao đâu, có thể mọc lại.”
Chỉ cần không chết, khi quay về tìm Trị Liệu sư cao cấp thì cánh tay bị cụt vẫn có thể mọc lại.
Quan trọng là không được chết, thiếu mất cánh tay hay gãy chân thì đều không sao.
Sau trận chiến trên đảo Nhân Ngư, Lâm Mặc Ngữ không có ấn tượng tốt với nước Anh Đào.
Lúc này, nhà tiên tri sử dụng thuật Dò Thám, nhìn theo kết quả thì trong phó bản không có người.
Vẻ mặt kỵ sĩ khẽ thay đổi: “Chúng ta chuẩn bị phá vòng vây.”
Nhà tiên tri không nói lời nào, bắt đầu bổ sung trạng thái.
Đợi đến lúc phá vòng vây, có thể sẽ không có thời gian bổ sung trạng thái.
Mấy người bọn họ đã sẵn sàng chiến đấu.
Tu sĩ phụ trách việc trị liệu liếc mắt nhìn Lâm Mặc Ngữ, nói: “Sao ngươi không quay về pháo đài cho rồi?”
Lâm Mặc Ngữ mỉm cười nói: “Ta vẫn muốn đánh phó bản.”
Vừa dứt lời, một cơn gió lạnh thổi qua, một lượng lớn Khô Lâu xuất hiện trước mặt mọi người.
Khô Lâu chiến sĩ vừa xuất hiện thì đã gia nhập đội chiến đấu, thanh đại đao trong tay đã lộp bộp rơi trên người đám Ma Khuyển Vực Thẳm.
Các Khô lâu pháp sư cũng thi triển pháp thuật.
Hỏa diễm đầy trời, Hàn băng đầy đất.
Long Quyền Phong thổi đám Ma Khuyển Vực Thẳm lên không trung, không ngừng cắn xé.
Điện lôi lần lượt giáng xuống, đánh bọn Ma Khuyển Vực Thẳm đến trầy da tróc thịt.
“Cái quái gì vậy?”
“Chuyện gì đã xảy ra thế?”
Mấy người đang chuẩn bị phá vòng vây đều hoảng sợ.
Sao đột nhiên lại xuất hiện nhiều Khô Lâu như vậy?
Nhà tiên tri đang tăng trạng thái thì suýt chút nữa sặc thở, kỹ năng cũng bị gián đoạn.
Đám Quỷ Cẩu không biết kỹ năng khống chế gì.
Trước mặt bọn chúng, Khô Lâu chiến sĩ hóa thân thành đao thủ tàn nhẫn, từng đao từng đao chém xuống, chặt nát đám Ma Khuyển Vực Thẳm.
Từng con Ma Khuyển Vực Thẳm chết thảm tại chỗ.
Mọi người đều vô cùng khiếp sợ mà nhìn về phía Lâm Mặc Ngữ, không biết dùng từ gì để diễn tả.
Trừ khiếp sợ ra thì cũng chỉ còn khiếp sợ.
Trước mặt những Khô Lâu này, Ma Khuyển Vực Thẳm không chịu nổi một cú đánh.
Chẳng mấy chốc không gian xung quanh bọn họ đã được dọn sạch sẽ.
“Mọi người đứng đằng sau ta đi.”
Lâm Mặc Ngữ đột nhiên thấp giọng nói.
“Tại sao?”
Mấy người sửng sốt, không biết tại sao.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Ta sẽ sử dụng kỹ năng tấn công tập thể, sợ lỡ tay làm các ngươi bị thương.”
Lúc này mấy người đó mới hiểu ra.
Lâm Mặc Ngữ trong mắt bọn họ trở nên cực kỳ thần bí.
Bọn họ đứng đằng sau Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ giơ tay lên, khóa chặt xác của một con Quỷ Cẩu Vực Sâu.