Chương 2048: Giết người phóng hỏa thắt lưng vàng (2)
Trận pháp chuyển động từ từ, phát ra ánh sáng nhạt, không ngừng nhảy lên, lúc sáng lúc tối.
Hiển nhiên là đang tiến hành giám định chiến đao.
Một phút sau, một tin nhắn xuất hiện.
[Pháp bảo cảnh giới Thần Vương hạ đẳng, chiến đao Toái Tinh, giá trị 200.000 điểm tích lũy, có bán không?]
Hắn không ngờ chiến đao này đáng giá đến như vậy, ngẫm lại cũng đúng, dù sao cũng là pháp bảo cảnh giới Thần Vương, cho dù chỉ là pháp bảo hạ đẳng, giá trị cũng không nhỏ.
Thanh chiến đao này hắn giữ lại vô dụng nên hắn lựa chọn bán ra.
Bàn giao dịch lúc này lóe lên một tia ánh sáng nhạt, dưới chân Lâm Mặc Ngữ xuất hiện một trận truyền tống loại nhỏ.
Lâm Mặc Ngữ không phản kháng, để mặc cho trận truyền tống đưa hắn đi.
Một giây sau, hắn phát hiện mình đã vào một gian phòng cổ kính.
Lâm Mặc Ngữ biết rõ, đây chính là tòa nhà nằm giữa hồ mà hắn đã nhìn thấy ở bên hồ.
Cũng là phòng giao dịch trong trung tâm giao dịch.
Trong phòng giao dịch, hương trà bay nhẹ nhàng, một mỹ nhân có khí chất ưu nhã mỹ mạo đang ngồi ngay ngắn sau bàn trà.
Ở trong tay nàng ta có một chiếc đĩa đang quay, chính là bàn giao dịch được dùng cho nơi giao dịch.
Lâm Mặc Ngữ ngồi xuống một cách tự nhiên, ánh mắt đảo qua trong phòng.
Bố cục tổng thể của phòng giao dịch không khác gì trên tinh hệ cấp thấp.
Chỉ là dùng nguyên liệu chất lượng cao, chúng đều đã trải qua luyện chế, là nguyên liệu cao cấp có giá trị bất phàm.
Thậm chí hắn có thể từ bên trong của những nguyên liệu này cảm nhận được vài hơi thở của pháp tắc.
Nếu có thể ở lại đây lâu dài, sự hiểu biết về pháp tắc cũng sẽ nhanh hơn rất nhiều.
“Tiền bối muốn bán thanh chiến đao Toái Tinh này sao?”
Giao dịch sư có khí chất tuyệt hảo, giọng nói ôn hòa êm tai, làm cho người ta nghe hoài không chán.
Cho dù là tính tình bực dọc, ở chỗ này cũng có thể an tĩnh lại.
Giao dịch sư tên là Liễu Lan, tu vi chỉ là siêu thần cấp chín, người nào có thể đến nơi này, chủ yếu đều là tiền bối của nàng ấy.
Lâm Mặc Ngữ nâng chén trà lên, chậm rãi uống một ngụm: “Không chỉ là chiến đao, còn có thứ khác nữa.”
Liễu Lan nhẹ giọng nói: “Tiền bối có thể cùng bán ra, cùng định giá, đồng thời giao dịch.”
Tay Lâm Mặc Ngữ nhẹ nhàng vung lên, một tấm lưới lớn xuất hiện trên bàn trà.
Tấm lưới lớn phát ra hơi thở cảnh giới Chân Thần, cũng là vũ khí chiến đấu sắc bén Lã Hoành có được.
Sau khi giám định một chút, Liễu Lan nói: “Đây là pháp bảo cao cấp cảnh giới Chân Thần, giá trị khoảng 50.000 điểm tích lũy.”
Lúc này Lâm Mặc Ngữ mới lấy ra một vài thứ, những thứ này cũng đều lấy được từ trên người Lã Hoành.
Sau khi Lã Hoành chết, nhẫn trữ vật của ông ta đã trở thành chiến lợi phẩm của Lâm Mặc Ngữ, đồ vật bên trong cũng thuộc về quyền sở hữu của Lâm Mặc Ngữ.
Tài sản của Lã Hoành không tính là phong phú, đồ đạc cũng không nhiều lắm, lần này hắn đã lấy toàn bộ ra bán.
Thậm chí ngay cả nhẫn trữ vật, Lâm Mặc Ngữ cũng không muốn giữ lại.
Đồ của người chết, xui xẻo.
Tất cả đồ vật linh tinh tổng cộng lại, có thể bán ra 400 ngàn điểm tích lũy.
Coi như là một khoản thu hoạch không nhỏ.
So với làm nhiệm vụ, mức độ thu hoạch điểm tích lũy nhanh hơn nhiều.
Bởi vì cái gọi là giết người phóng hỏa đai lưng vàng, có không ít tu luyện giả của Nhân tộc, một trong những mục đích mà họ đến chiến trường chính là giết dị tộc cướp đồ.
Đồ vật của dị tộc cũng có thể bán để lấy điểm tích lũy, đối với người thiếu tiền mà nói, đó là một cách phát tài.
Phát tài thực sự dễ dàng nhưng đồng thời cũng rất nguy hiểm.
Từ đầu đến cuối Liễu Lan đều rất kiên nhẫn, định giá từng thứ mà Lâm Mặc Ngữ đã lấy ra, đồng thời nàng ấy còn không quên rót thêm trà cho Lâm Mặc Ngữ.
“Mấy thứ này của tiền bối nhìn như là vật của Nhân tộc chúng ta.”
Liễu Lan nhẹ giọng nói, giống như trong lúc vô tình thuận miệng nhắc tới, nghe qua cũng không muốn Lâm Mặc Ngữ trả lời.
Lâm Mặc Ngữ mỉm cười: “Quy củ của các ngươi, không phải không hỏi vật phẩm đến từ nơi nào sao?”
Liễu Lan che miệng cười duyên: “Xem ra tiền bối rất hiểu chúng ta.”
“Đã vài lần giao dịch, biết sơ qua một vài điều.”
Lâm Mặc Ngữ cười khẽ một tiếng, vẫn không trả lời vấn đề của Liễu Lan, Liễu Lan cũng không hỏi thêm gì nữa.
Nàng ấy cất tất cả đồ đạc đi, chẳng mấy chốc đã hoàn thành giao dịch: “Giao dịch hoàn thành, tiền bối có thể xem xét một chút, điểm tích lũy chắc là đã tới rồi.”
Lâm Mặc Ngữ kiểm tra một chút, 40 vạn điểm tích lũy thực sự đã đến trên sổ sách của hắn.
Lâm Mặc Ngữ uống một ngụm trà: “Vậy chúng ta bắt đầu cuộc giao dịch thứ hai đi.”
Ánh mắt Liễu Lan sáng lên: “Tiền bối còn có gì muốn bán sao?”
Số tiền giao dịch càng lớn, lợi ích đối với nàng ấy càng nhiều.
40 vạn điểm tích lũy, đối với đại bộ phận chân thần mà nói, cũng không tính là con số nhỏ.