Chương 2047: Giết người phóng hỏa thắt lưng vàng (1)
“Không phải ngươi muốn đến trung tâm giao dịch sao? Đi đi đi.”
Lão già nói xong từ từ nhắm mắt lại, bày ra dáng vẻ nhắm mắt dưỡng thần.
Lâm Mặc Ngữ cảm giác lão già dường như có hơi lập dị, hắn thầm than có lẽ rất nhiều cường giả đều có chút kỳ lạ.
Hắn không suy nghĩ nhiều, một lần nữa hành lễ với lão già, tiếp tục đi vào trung tâm giao dịch.
Đợi Lâm Mặc Ngữ tiến vào trung tâm giao dịch, lão già mới mở mắt: “Thằng nhóc này, vẫn rất lễ phép.”
Trong lúc nói chuyện, lão già đã biến mất không thấy đâu, người lui tới xung quanh lại không ai phát hiện sự tồn tại của ông.
Bản thân Lâm Mặc Ngữ cũng không chú ý tới, lúc hắn trò chuyện với lão già, hoàn toàn không làm cho bất kỳ kẻ nào chú ý đến.
Giống như tất cả mọi người cố ý bỏ qua hắn, càng không chú ý đến lão già.
Lâm Mặc Ngữ tiến vào trung tâm giao dịch, nơi này khác với trung tâm giao dịch mà hắn đã từng thấy trước đó.
Trung tâm giao dịch của tinh hệ cấp thấp giống như chợ.
Tinh hệ trung cấp là một tòa tháp chín tầng.
Mà đến tinh hệ cấp cao, trung tâm giao dịch biến thành một tòa lâm viên.
Lúc này Lâm Mặc Ngữ mới phát hiện, tòa nhà có kiến trúc hình tam giác mà hắn nhìn thấy chỉ là cửa ra vào.
Ở phía sau cửa ra vào là một tòa lâm viên vô cùng to lớn.
Lâm viên chiếm một vùng đất đai rộng lớn, có núi có nước, nếu như không có những sạp hàng kia tồn tại thì nó không khác gì chốn thần tiên nơi hạ giới.
Toàn bộ trung tâm giao dịch được bao phủ bởi trận pháp, nên từ bên ngoài không thể nhìn thấy được cái gì và cũng không ai có thể vào được.
Chỉ có thông qua cửa chính mới có thể tiến vào trong đó, tìm hiểu ngọn ngành.
Lâm Mặc Ngữ rất chắc chắn ở đây không sử dụng bất kỳ trận pháp không gian nào.
Chỉ dùng một vài trận pháp che đậy lại, che giấu trung tâm giao dịch.
Nơi này thực sự đã chiếm một diện tích rất lớn, Lâm Mặc Ngữ dọc theo con đường nhỏ của lâm viên, đi thẳng tới, đi bộ ít nhất hàng chục cây số nhưng vẫn còn xa như cũ, không thấy điểm cuối đâu.
Ở hai bên con đường nhỏ, cứ cách khoảng mười bước là có thể nhìn thấy một người bán hàng rong.
Không có không gian chật chội, chủ quán cũng không thét to, từng người nhắm mắt dưỡng thần, dáng vẻ ngươi thích mua hay không thì tùy.
Nói là con đường nhỏ nhưng thật ra lại rất rộng, mười mấy người cùng đi một lúc cũng không thành vấn đề.
Lâm Mặc Ngữ đi thẳng tới, phát hiện vật phẩm nơi này bán, đa số hắn đều xem không hiểu.
Có điều bất kể là nguyên liệu hay là pháp bảo, khí cụ đan dược, đều toát ra hơi thở bất phàm, ít nhất cũng là đồ cảnh giới Chân Thần, hơn nữa không ít thứ đều là cảnh giới Thần Vương.
Lâm Mặc Ngữ dần dần cũng biết quy tắc nơi này.
Giao dịch ở chỗ nơi này không cần hỏi chủ quán là vật gì, hoặc là mình có thể xem hiểu, hoặc là giao cho thuật Dò Thám.
Nếu như nhìn vừa ý món đồ đó thì trực tiếp hỏi giá.
Chủ quán sẽ báo ra một cái giá, thích hợp thì mua, không thích hợp thì bỏ xuống rời đi, không tồn tại chuyện cò kè mặc cả.
Cho nên ở đây việc giao dịch diễn ra rất yên tĩnh, thậm chí toát ra một hơi thở lịch sự, không giống như trung tâm giao dịch mà hắn từng thấy trước đó, luôn mang theo hơi thở của phiên chợ.
Lâm Mặc Ngữ không sốt ruột, đi một lát dừng một lát, dọc theo đường đi hắn thấy được khá nhiều món lạ, hắn vẫn dùng thuật Dò Thám để xem xét, xem như mở rộng tầm mắt.
Nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa nhìn thấy thứ mà hắn cần.
Hắn có tháp Chiến Vương và kiếm Trảm Hồn, dường như nhu cầu pháp bảo không cao.
Sau khi đi khoảng hơn trăm km, cuối cùng Lâm Mặc Ngữ cũng thấy được bàn giao dịch.
Sự xuất hiện của bàn giao dịch chứng tỏ hắn đã đến trung tâm giao dịch thực sự.
Nơi này có một hồ nước khổng lồ, từng bàn giao dịch nằm ở ven hồ lớn.
Mà ở giữa hồ lại là một dãy phòng, vây thành một vòng.
Lâm Mặc Ngữ biết, nơi đó là phòng giao dịch.
Khi số lượng điểm giao dịch đạt đến một mức độ nhất định, hắn sẽ được chuyển đến phòng giao dịch để giao dịch.
Ở tinh cầu cấp thấp trên 1000 điểm tích lũy sẽ được đến phòng giao dịch.
Tinh cầu trung cấp thì tăng lên tới 10000 điểm tích lũy.
Hiện tại hắn đang ở tinh cầu cấp cao, Lâm Mặc Ngữ cần ít nhất 10 vạn điểm tích lũy mới được đi tới phòng giao dịch.
Nhớ lại ngọc Pháp Tắc trên người mình, còn có được những món đồ lấy được trên người Lã Hoành, kim ngạch giao dịch có thể vượt qua trăm vạn điểm tích lũy, chắc chắn sẽ được đến phòng giao dịch.
Lâm Mặc Ngữ ngẫu nhiên chọn một bàn giao dịch, sau khi kích hoạt, trực tiếp đem chiến đao lấy được từ trên người Lã Hoành bỏ vào.
Bàn giao dịch có bố trí trận pháp không gian, bất kể có bỏ vào đồ vật lớn đến đâu cũng đều sẽ thu nhỏ lại để cho bàn giao dịch có thể dung nạp.