Chương 207: Bộ lính gác, hắn thế mà lại sợ nhiều quá (2)
Sau đó ngay lập tức trang bị cho mình.
Trong phút chốc một chùm tia sáng vàng vọt thẳng lên trời, xua tan sương mù.
Hàng chục cặp mắt của mọi người có mặt ở đó đều bị thu hút.
“Là bộ trạm gác.”
“Có người đã thu thập đủ bộ trạm gác rồi.”
“Là bọn hắn à, vậy thì chẳng có gì khó hiểu cả.”
“Chi tiểu đội của bọn hắn đã đánh ở đây lâu rồi nên việc có thể thu thập đủ bộ cũng là chuyện bình thường thôi.”
“Ta nghe nói bộ trạm gác tăng rất cao, tốt hơn nhiều so với một số trang bị bạch kim kia.”
“Đó là bộ trạm gác Địa Ngục, bộ của cấp Ác Mộng cũng gần giống với trang bị vàng cao cấp.”
Trong mắt nhiều người đều cảm thấy cực kỳ ngưỡng mộ.
Thu thập đủ bộ như thế chẳng dễ dàng chút nào.
Vũ khí, áo giáp, trang sức đều phải chuẩn bị đầy đủ.
Trang sức có vòng tay, dây chuyền, nhẫn, bông tai.
Nói cách khác, nếu muốn thu thập đủ bộ thì ít nhất phải có sáu trang bị trạm gác.
Mỗi lần, phó bản trạm gác cấp Ác Mộng chỉ có thể đánh rơi tối đa là một trang bị.
Không nhất thiết phải là vũ khí phù hợp với chức vụ này, hơn nữa tỷ lệ rớt trang sức thấp hơn cả vũ khí.
Muốn thu thập đầy đủ thật sự không hề dễ dàng.
Cuối cùng Thạch Hưng An cũng thu thập đầy đủ bộ trạm gác, đặc biệt là tấm khiên cấp Địa Ngục với thuộc tính gia tăng trên diện rộng.
Đôi mắt xinh đẹp của Lương Nguyệt lấp lánh ánh sao, nàng ta hỏi: “Thế nào?”
Nàng ta chỉ hỏi thuộc tính của bộ đồ.
Thạch Hưng An nói: “Rất mạnh. Tất cả thuộc tính đều +1000, kỵ sĩ tăng thêm 50%, các loại tổn thương giảm gấp đôi.”
Tổn thương giảm một nửa, thuộc tính này rất quan trọng với kỵ sĩ.
Tính an toàn của cả đội ít nhất cũng có thể tăng lên vài lần.
Đôi mắt Lương Nguyệt sáng lên: “Vậy chẳng phải là ngươi sẽ cứng rắn hơn rất nhiều sao?”
Thạch Hưng An vui mừng nói: “Đúng là cứng hơn rất nhiều.”
Bỗng nhiên, hắn ta nhận ra rằng lời nói của mình hình như có gì đó không ổn cho lắm.
Mấy người đồng đội đều nhìn hắn ta với ánh mắt kì lạ.
Lương Nguyệt cũng cảm thấy lời nói của mình có vấn đề, khuôn mặt xinh đẹp ấy chợt đỏ bừng lên.
Thạch Hưng An nói sang chuyện khác: “Lâm học đệ, tấm khiên này bao nhiêu tiền? Bán cho ta đi.”
Lâm Mặc Ngữ nhẹ giọng nói: “Ngươi xem thử rồi cho ta một ít điểm là được.”
Lúc trước Lương Nguyệt đã nói sẽ dẫn hắn đánh phó bản, bán trang bị cho hắn với giá rẻ.
Lâm Mặc Ngữ cũng có qua có lại thôi.
Hắn không báo giá cụ thể mà để Thạch Hưng An tự ra.
Lâm Mặc Ngữ cũng tin tưởng Thạch Hưng An sẽ không ra giá lung tung.
Tấm khiên cấp vàng giá từ hai trăm ngàn đến hai trăm vạn, bộ đồ sẽ đắt hơn một chút.
Thuộc tính giống như tấm khiên trạm gác Địa Ngục có thể so với trang bị bạch kim, hơn nữa còn là một bộ trang bị bằng vàng, giá cả càng đáng ngạc nhiên hơn.
Nó đắt hơn nhiều so với trang bị bằng vàng, thậm chí còn đắt hơn cả trang bị bạch kim.
Ngoài ra còn phải tính đến cả sự hiếm có của nó nữa.
Chỉ có phó bản cấp Địa Ngục mới có thể làm rơi trang bị, thật sự rất hiếm.
Thạch Hưng An suy nghĩ một lát rồi nói: “Lâm học đệ, ta cho ngươi 1000 vạn, ngươi thấy thế nào?”
Mức giá này cao gấp năm lần so với tấm khiên cấp vàng cao cấp. Xem xét thêm nhiều yếu tố khác nữa thì đây được coi là một mức giá tương đối hợp lý.
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu.
Thạch Hưng An thấy hơi sốt ruột, hắn nói: “Lâm học đệ, ta chỉ có nhiêu đó thôi…”
Sắc mặt mấy người Lương Nguyệt không được tốt lắm.
Trong mắt bọn họ, 1000 vạn được coi như là mức giá rất tốt rồi.
Lâm Mặc Ngữ nói: “1000 vạn thì nhiều quá, đây chỉ là trang bị vàng thôi, không cần nhiều như vậy đâu.”
Không ngờ là hắn lại thấy nhiều…
Bất ngờ thật đấy!
Mọi người đều nhìn Lâm Mặc Ngữ với con mắt khác.
Ngược lại Thạch Hưng An cảm thấy hơi xấu hổ: “Tấm khiên này cũng không phải là tấm khiên vàng bình thường, nó xứng đáng với cái giá này.”
Lâm Mặc Ngữ vẫn lắc đầu: “Nếu vậy thì… Vậy lấy 500 vạn đi, nếu được thì giao dịch, không được thì trả tấm khiên lại cho ta.”
Đồ đã tới tay rồi làm sao Thạch Hưng An có thể bỏ lại được.
Thạch Hưng An dứt khoát chuyển cho Lâm Mặc Ngữ 500 vạn.
Nhờ có lần giao dịch này, mối quan hệ giữa hai bên đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều.
…
Trong vực sâu, đột nhiên có một ngọn lửa bốc cháy trong thế giới đen kịt, trong ngọn lửa ấy dần dần xuất hiện một con mắt đỏ tươi khổng lồ.
“Rất nhiều chó con đã chết rồi, mau đi xem thử đã chuyện gì xảy ra đi.”