Chương 206: Bộ lính gác, hắn thế mà lại sợ nhiều quá (1)
Lương Nguyệt nói: “Đâu có dễ lấy như vậy. Trong trang bị hệ liệt Trạm Gác, tấm khiên là khó lấy nhất, chúng ta đánh nhiều lần như vậy rồi nhưng vẫn không thể lấy ra được, trong khu giao dịch cũng không bán.”
…
“Nếu không lấy được nữa, chúng ta đều muốn cấp 32 thì phải vượt qua tư cách vào phó bản. Đến lúc đó không vào được phó bản, ngươi lại không mua được tấm khiên, vậy chúng ta phải làm sao đây?”
Thạch Hưng An nói: “Yên tâm đi, chắc chắn sẽ đánh được. Nếu thật sự không được nữa thì ta sẽ mua riêng một tấm khiên vàng khác. Tuy thuộc tính kém hơn một chút nhưng cũng không phải là không dùng được.”
Vừa nói vừa đưa một xiên thịt đã nướng chín tới: “Lâm học đệ, ăn thịt đi.”
Lương Nguyệt mỉm cười nói: “Lâm học đệ, bọn ta mà đánh được thì có thể bán rẻ cho ngươi.”
Thạch Hưng An cũng gật đầu: “Bộ trạm gác cũng rất được, thuộc vào trang bị vàng cao cấp. Đặc biệt là tấm khiên, nó còn tốt hơn một số trang bị bạch kim đấy.”
“Tuy đàn em Lâm chỉ mới cấp 23 nhưng nên sớm chuẩn bị trang bị vàng đi, đạt đến cấp 30 thì có thể sử dụng.”
Lâm Mặc Ngữ không biết đặc tính của tấm khiên trạm gác Ác Mộng là gì nhưng hắn đã nhìn thấy tấm khiên trạm gác Địa Ngục, thuộc tính của nó quả thực rất mạnh.
Đặc biệt là thuộc tính kèm theo sau này, tỷ lệ kháng cự kỹ năng Khống Chế tăng 50%, thời gian bị khống chế giảm 50%.
Đối với kỵ sĩ, hai thuộc tính này quả thực giống như một sự tồn tại thần thánh vậy.
Có thể làm tăng tỷ lệ sống sót của các kỵ sĩ lên rất nhiều.
Đôi khi thật sự có thể bảo toàn tính mạng.
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Trang bị trạm gác Địa Ngục và trang bị trạm gác Ác Mộng có thể kết hợp thành một bộ không?”
Lương Nguyệt ăn thịt trông rất tao nhã, nhẹ giọng nói: “Đương nhiên là có thể rồi, trang bị trạm gác Địa Ngục quá hiếm, trên cơ bản có rất ít đội có thể vượt qua được trạm gác Địa Ngục.”
Thạch Hưng An lắc đầu: “Đúng là rất khó, theo như ta biết, học viện Sáng Thế, học viện Sáng Thần cùng với học viện Viêm Hoàng đều có đội đã đánh vượt qua được, còn về những đội khác thì không biết.”
Lương Nguyệt không cho là vậy: “Những người đi ra từ học viện Sáng Thế, học viện Sáng Thần, học viện Viêm Hoàng toàn là biến thái. Đương nhiên bọn họ có thể đánh được rồi, người khác thì đừng hòng mơ đến.”
Thạch Hưng An đang định nói thêm gì đó thì bỗng nhiên trợn mắt lên, bỗng dưng nhảy cẫng lên.
“Đây là… Đây là…”
Thạch Hưng An giống như bị mắc bệnh sốt rét, không cất tiếng được.
Những người khác cũng trợn tròn mắt.
Lương Nguyệt há miệng rộng đến mức có thể nhét vừa hai quả trứng gà vào đó.
Lạch cạch!
Thịt và rượu trên tay đều rơi xuống.
Trong tay Lâm Mặc Ngữ xuất hiện một tấm khiên.
[Tấm khiên trạm gác Địa Ngục]
Lâm Mặc Ngữ lấy tấm khiên trạm gác ra.
Nó không phải là cấp bình thường, cũng không phải là cấp Ác Mộng.
Mà là [Tấm khiên trạm gác Địa Ngục] thật sự.
Những hoa văn tinh xảo trên tấm khiên lóe lên ánh sáng vàng rực rỡ.
Trong ánh sáng đó có một chút ánh tím, mang lại cảm giác sang trọng.
Thạch Hưng An trợn tròn mắt, thở hổn hển, hắn ta vất vả lắm mới có thể tỉnh táo lại được.
“Lâm… Lâm học đệ, ngươi lấy tấm khiên này ở đâu thế?”
Lâm Mặc Ngữ bình tĩnh nói: “Vừa nãy người bảo vệ đánh rơi tấm khiên.”
Thạch Hưng An không biết có phải là do tai của mình nghe nhầm hay không, y nói: “Lâm học đệ, ý của ngươi là Boss của cấp Địa Ngục đánh rơi nó hả?”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu.
Thạch Hưng An nói tiếp: “Thật sự là độ khó cấp Địa Ngục…”
Hắn ta còn chưa nói xong đã bị Lương Nguyệt cắt ngang.
“Nói lảm nhảm mãi chẳng rõ ràng gì cả, để ta hỏi cho.”
“Lâm học đệ, có phải ngươi đánh đơn ở phó bản trạm gác độ khó cấp Địa Ngục không?”
Câu hỏi của Lương Nguyệt đơn giản và dứt khoát, rõ ràng hơn nhiều so với Thạch Hưng An.
Lâm Mặc Ngữ ừ một tiếng: “Đúng vậy.”
Sao có thể như vậy được chứ!
Tuyệt đối không thể nào!
Một âm thanh tương tự vang lên trong lòng của vài người cùng một lúc.
Bọn họ đã nghe nói về người đấu đơn “587” ở phó bản cấp Ác Mộng này rồi.
Đấu đơn ở phó bản cấp Địa Ngục, nói đùa cái gì vậy trời.
Nhưng sự thật đang ở ngay trước mắt, tấm khiên trạm gác Địa Ngục sẽ không thể là đồ giả được.
Bọn họ liên tục đánh vào phó bản trạm gác không biết bao nhiêu lần, họ cũng đã thuộc lầu lầu các quy luật rơi xuống của tất cả vật liệu trang bị bên trong phó bản rồi.
Thạch Hưng An nhìn chằm chằm vào tấm khiên trạm gác Địa Ngục: “Học đệ này, ngươi có thể bán tấm khiên này cho ta không?”
Lâm Mặc Ngữ ném tấm khiên cho Thạch Hưng An, hắn nói: “Ngươi xem coi có thể tạo thành một bộ trang phục hay không.”
“Có thể, chỉ cần là trang bị trạm gác đều có thể tạo thành trang phục, không cần phải cân nhắc cấp độ nào đâu.” Thạch Hưng An vui vẻ nhận lấy tấm khiên.