Chương 2073: Giết ác ma, Điệp tộc tao nhã (1)
Trong tinh không đột nhiên xuất hiện một nắm đấm khổng lồ, đè ép Lâm Mặc Ngữ như một tòa núi lớn.
Uy lực của nắm đấm này mạnh đến nỗi khiến tinh không cũng chấn động liên hồi.
Đừng nói là chân thần cấp một, cho dù là chân thần cấp năm hay cấp sáu, không khéo cũng bị giết chết ngay tại chỗ.
“Cẩn thận!” Nữ tử Điệp tộc hét lên, đôi cánh của nàng ấy chấn động, tản ra một lượng lớn tinh quang.
Tinh quang như mạng nhện bao lấy nắm đấm, giảm đi 30% uy lực của nắm đấm.
“Vô ích thôi, tên tiểu tử này chết chắc rồi! Ngươi vẫn nên lo cho chính mình đi!” Ác ma gầm lên, không còn chú ý đến Lâm Mặc Ngữ nữa.
Trong mắt hắn ta, Lâm Mặc Ngữ chết chắc rồi.
Đột nhiên có một ánh sáng màu trắng tinh khiết chiếu lên người ác ma.
Cả người hắn ta cứng đờ trong giây lát, sau đó răng nanh và trường mâu Hài Cốt đánh lên người hắn ta, giống như có vô số nắm đấm giáng xuống.
Tuy rằng mỗi quyền không nặng nhưng khi tập hợp lại với nhau vẫn khiến hắn ta cảm thấy đau đớn.
Sau đó, một tia sáng đỏ đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn ta.
“A!”
Tiếng hét vang vọng tinh không, ác ma ôm đầu kêu gào thảm thiết, co rúm lại và lăn lộn trong tinh không.
Ánh mắt hắn ta mang theo vẻ ngần ngại nhìn về phía Lâm Mặc Ngữ, thấy hắn vẫn bình yên vô sự.
Nắm đấm tự tin của hắn ta không chỉ không giết chết Lâm Mặc Ngữ mà còn không tổn hại gì đến hắn cả.
Ngược lại, hắn ta còn phải nhận đòn phản công cực kỳ ác liệt của Lâm Mặc Ngữ.
“Công kích linh hồn!”
Ác ma lấy một viên thuốc ra ném vào miệng, toàn thân hắn ta lóe lên ánh sáng, tất cả đau đớn đều bị đẩy lui, hắn ta lập tức khôi phục lại như thường.
Lâm Mặc Ngữ có thể cảm nhận được, viên thuốc này không chỉ có khả năng khiến linh hồn không cảm thấy đau đớn nữa, mà đồng thời nó còn có thể gia tăng sức mạnh phòng ngự linh hồn, vô hiệu tất cả đòn công kích linh hồn của hắn.
Ánh mắt của ác ma nhìn Lâm Mặc Ngữ cực kỳ hung ác, hắn ta nói: “Không ngờ ngươi lại có khả năng công kích linh hồn, xem ra ngươi cũng là thiên tài trong giới Nhân tộc.”
“Lão tử thích nhất là giết chết thiên tài, đặc biệt là thiên tài của Nhân tộc!”
Tuy rằng ác ma đã bị thiệt nhưng hắn ta vẫn không coi Lâm Mặc Ngữ là đối thủ của mình.
Nữ tử Điệp tộc nhân cơ hội bay tới bên cạnh Lâm Mặc Ngữ, nàng ấy nói: “Người bạn Nhân tộc, ngươi mau đi đi, nô gia sẽ giữ chân hắn ta.”
Nữ tử Điệp tộc có vẻ ngoài quyến rũ, giọng nói cũng ngọt ngào như đường.
Kỳ thực lúc nãy nàng ấy đã có cơ hội chạy trốn nhưng nàng ấy lại không rời đi mà muốn ở lại giữ chân đối phương.
Lâm Mặc Ngữ biết rõ tuy rằng cảnh giới tu vi của nàng ấy không hề kém cạnh ác ma nhưng vì nàng ấy chỉ tập trung vào phòng ngự nên không hề có lợi thế trong trận chiến này.
Lâm Mặc Ngữ từ chối ý tốt của nàng ấy, hắn nói: “Chỉ dựa vào loại mặt hàng này, vẫn không giết nổi ta đâu.”
“Tiểu tử Nhân tộc, ngươi đang nằm mơ sao, đi chết cho lão tử!” Ác ma gầm lên, bổ nhào về phía Lâm Mặc Ngữ.
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ khẽ động, một Khô Lâu thần tướng xuất hiện trước mặt hắn, trực tiếp vung kiếm.
Kiếm khí hào hùng mang theo pháp tắc Bất Tử quét ngang qua tinh không.
Sắc mặt của tên ác ma thay đổi trầm trọng, không dám cậy mạnh đỡ kiếm khí, nhanh chóng lùi về sau.
Khô Lâu thần tướng đuổi theo hắn ta giống như dịch chuyển tức thời, vung kiếm lần nữa.
Ác ma hét lên, tiếp tục né tránh.
Tốc độ của hắn ta kém xa so với Khô Lâu thần tướng, Khô Lâu thần tướng đứng trên hào quang của pháp tắc Quang Tốc, tốc độ lên đến 3 vạn cây số mỗi giây, đã vượt xa giới hạn của cảnh giới Chân Thần rồi.
Trong mắt cảnh giới Chân Thần điều này giống như dịch chuyển tức thời, giống như một bóng ma vậy.
Tốc độ cực nhanh, cộng thêm công kích lực đạt tới chân thần cấp tám đã đánh cho ác ma trở nên thảm hại khó tả.
Hắn ta chỉ có thể chạy trốn khắp tinh không, căn bản không thể chống trả lại.
“Tên tiểu tử Nhân tộc chỉ biết dựa vào Khôi Lỗi kia, lão tử nhớ kỹ ngươi rồi, lần sau ta nhất định sẽ giết chết ngươi.” Ác ma quyết định rút lui trước, trước khi đi còn để lại một câu nói tàn nhẫn.
Khô Lâu thần tướng quá mạnh rồi, khiến cho hắn ta không có cách nào đối phó.
Nhưng mà Lâm Mặc Ngữ lại không hề có ý định thả hắn ta, hắn nói: “Ngươi chạy không thoát đâu.”
Trong tinh không đột nhiên xuất hiện hàng trăm Khô Lâu thần tướng, vô thanh vô tức mà bao vây lấy hắn ta.
Trước khi Lâm Mặc Ngữ ra tay, hắn đã lệnh cho Khô Lâu thần tướng bao vây tám hướng, nào còn để cho hắn ta cơ hội chạy thoát chứ.
Hàng trăm đạo kiếm khí bắn đến từ bốn phương tám hướng, cắt đứt mọi khả năng trốn chạy của ác ma.
“Khốn kiếp!” Ác ma không còn chỗ nào để tránh, lấy ra một viên Ma Thạch, dùng sức nghiền nát.