Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 2088 - Chương 2087: Chân Thần Cấp Hai, Nữ Tử Trong Hồn Châu (2)

Chương 2087: Chân thần cấp hai, nữ tử trong hồn châu (2)
Khi Lâm Mặc Ngữ thu dọn, hắn nhìn thấy một vài binh khí, rõ ràng là của Nhân tộc.

Hiển nhiên, đã có Nhân tộc chết trong tay nó.

“Đây là cái gì?” Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy một viên hạt châu.

Hắn cảm nhận được hơi thở của linh hồn cùng với một tia sức sống từ trên viên hạt châu.

Lâm Mặc Ngữ cầm chơi đùa viên hạt châu trong tay, viên hạt châu hình tròn bóng, trông không hề có chút khuyết điểm nào, rất đẹp.

Thuật Dò Thám bay ra, Lâm Mặc Ngữ đã có được tin tức về viên hạt châu.

[Hồn châu: Có thể dung nạp linh hồn, cất giữ cơ hội sống sót cuối cùng.]

Trong lòng Lâm Mặc Ngữ khẽ động, một giây sau linh hồn của hắn đã vào đó dò tìm.

Trong một không gian nhỏ trong hạt châu, hắn nhìn thấy một người nữ tử, một nữ tử Nhân tộc.

Nói chính xác hơn, thứ hắn nhìn thấy là linh hồn.

Bên ngoài linh hồn của nữ tử đang khoác một bộ hồn y lộng lẫy tuyệt đẹp.

Linh hồn toát ra hơi thở mạnh mẽ, vững chắc bảo vệ linh hồn của nữ tử.

Lâm Mặc Ngữ có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của bộ hồn y này, hắn không có khả năng phá giải…

Cho dù hắn có sử dụng kiếm Trảm Hồn thì cũng không thể phá vỡ bộ hồn y này.

Thông qua bộ hồn y này mà phán đoán thì linh hồn của nữ tử này hẳn cũng rất mạnh mẽ.

“Vị nữ tử này có lai lịch như thế nào, sao lại rơi vào giấc ngủ sâu.”

Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ, thử đánh thức đối phương nhưng sau khi thử mấy lần thì đều vô ích.

Vị nữ tử đó vẫn hôn mê bất tỉnh, không có bất kỳ động tĩnh gì.

Bởi vì có sự bảo vệ của hồn y, Lâm Mặc Ngữ không thể tiếp xúc được với linh hồn của nữ tử.

Nghiên cứu cả nửa ngày vẫn không thu hoạch được gì nên đành bỏ cuộc.

Lâm Mặc Ngữ định mang hồn châu về giao cho Chu Thiên.

Có lẽ với thân phận và sự hiểu biết của Chu Thiên, có thể biết thân phận của vị nữ tử này.

Sắp xếp thu hoạch xong, Lâm Mặc Ngữ tiếp tục tiến về phía trước.

Phục sinh giả đang dọn đường ở phía trước, trải qua trận chiến vừa rồi lại tổn thất một nửa phục sinh giả, bây giờ chỉ còn năm mươi hai người.

Mỗi phục sinh giả đều có sức chiến đấu của chân thần cấp bảy nhưng khi đối mặt với chân thần cấp tám thì vẫn chưa đủ.

Đặc biệt là đối với những cường giả nhìn tu vi là chân thần cấp tám nhưng sức chiến đấu lại đạt đến chân thần cấp chín mà nói thì càng là sự chênh lệch rất lớn.

Trong nhóm tinh hỏa Hằng Tinh thứ hai, nếu không có tu vi vượt trội thì sẽ không đến đây.

Ở đây quá nguy hiểm.

Khoảng cách một trăm triệu cây số không phải là xa.

Tốc độ tăng nhiệt độ ở mức đáng báo động, khi khoảng cách chỉ còn lại một trăm vạn cây số thì nhiệt độ đã vượt quá một vạn độ.

Số lượng tinh hỏa Hằng Tinh ở đây nhiều hơn, chất lượng cao hơn lại càng dày đặc hơn.

Đột nhiên, trước mắt hắn lóe lên một tia lửa, một tên phục sinh giả biến thành tro bụi.

“Thiểm hỏa.”

“Hóa ra đây là thiểm hỏa.”

Vừa rồi chỉ nhìn thấy ánh lửa lóe lên, đốt chết tên một phục sinh giả.

Ngay cả Lâm Mặc Ngữ cũng không thể nhìn thấy rõ được hình dáng của tinh hỏa Hằng Tinh.

Dùng thiểm hỏa lên để miêu tả tình huống này quả thực rất thích hợp.

Không biết xuất hiện từ đâu, sau đó lóe lên rồi biến mất trong chớp mắt.

Bản thân tinh hỏa Hằng Tinh đã hàm chứa pháp tắc mạnh mẽ, pháp tắc bậc thứ hai, cũng không tính là tệ.

Toàn bộ pháp tắc đều bùng nổ trong khoảnh khắc này.

Động tĩnh trông rất nhỏ nhưng thực ra uy lực cực kì lớn.

Theo hiểu biết của Lâm Mặc Ngữ, nếu như chân thần cấp tám gặp phải thiểm tinh, nhẹ thì trọng thương, nặng thì chết ngay tại chỗ.

“Thiểm tinh, thiểm hỏa, chuyện gì thế này?”

“Bình thường không thể gặp nhưng giờ lại đột nhiên xuất hiện, sao lại kỳ quái như thế.”

Lâm Mặc Ngữ vẫn không thể hiểu được nguyên nhân thiểm tinh và thiểm hỏa đột nhiên xuất hiện rồi lại đột ngột biến mất là do đâu.

Dường như vượt quá sự hiểu biết của hắn về đại thế giới.

Áo giáp Hài Cốt đột nhiên bùng nổ, sụp đổ ngay lập tức.

Lâm Mặc Ngữ cảm giác được một luồng hơi thở cực nóng chui vào trong cơ thể, đốt cháy linh hồn của hắn.

Chỉ trong nháy mắt, toàn thân Lâm Mặc Ngữ đỏ bừng, hơi lửa bốc lên, giống như muốn đốt cháy hắn vậy.

Không chỉ đốt cháy thể xác mà còn đốt cháy cả linh hồn.

Bên ngoài thế giới linh hồn, một ngọn lửa lớn xuất hiện bao vây toàn bộ thế giới linh hồn, bốc cháy hừng hực.

Nhưng chỉ nửa giây sau, cũng chỉ trong chớp mắt, ngọn lửa bất chợt lại biến mất hoàn toàn như chưa từng xuất hiện.

Chỉ còn sót lại một chút nhiệt độ đang nói với Lâm Mặc Ngữ rằng trong nửa giây vừa qua, hắn đã bị ngọn lửa hơn một nghìn vạn độ đốt cháy ít nhất một lần.

Thể xác và linh hồn đều bị đốt cháy cùng một lúc.

Lâm Mặc Ngữ vẫn còn sợ hãi, mọi thứ diễn ra quá nhanh, quá mức đột ngột khiến hắn không kịp phản ứng.

“Đây là thiểm hỏa...”

Lâm Mặc Ngữ biết rằng mình gặp phải thiểm hỏa và đã trải nghiệm nó một cách rõ ràng.

Nhưng thiểm hỏa không gây ra sát thương quá lớn cho hắn, ngay cả quân đoàn Vong Linh cũng không sụp đổ.

Sức tấn công của thiểm hỏa không mạnh, chỉ ở mức chân thần cấp tám đỉnh phong.
Bình Luận (0)
Comment