Chương 2088: Chân thần cấp hai, nữ tử trong hồn châu (3)
Chỉ có điều sát thương của thiểm hỏa biểu hiện ra cực kỳ kỳ dị, trực tiếp bùng lên từ bên trong cơ thể, sinh ta từ bên trong cơ thể chứ không phải từ bên ngoài.
Trong tình huống này, dù sức phòng ngự có mạnh đến đâu cũng sẽ vô ích.
Kết quả là không thể phòng ngự, chỉ có thể chống cự.
May mà phòng ngự của Lâm Mặc Ngữ đủ mạnh, hoàn toàn có thể chống đỡ được mà không hề hấn gì.
Sau khi trải qua một đợt tấn công của thiểm hỏa, Lâm Mặc Ngữ lại cảm thấy yên tâm hơn.
Thường những thứ chưa biết mới đáng sợ, sau khi tự mình trải nghiệm một phen thì sẽ phát hiện cũng chỉ đến thế.
Nhưng giây tiếp theo, trong mắt Lâm Mặc Ngữ lóe lên tinh quang.
“Nhìn như thân xác của mình đã trở nên mạnh mẽ hơn, thế giới linh hồn cũng trở nên vững chắc hơn.”
Suy nghĩ kỹ một chút, Lâm Mặc liền hiểu ra.
Thiểm hỏa kéo dài chưa đầy nửa giây, thế mà lại giúp hắn rèn luyện thể xác và tâm hồn.
Khiến cho thể xác trở nên mạnh mẽ hơn, linh hồn cũng như vậy.
Có lẽ chất lượng linh hồn không được nâng cấp, sức mạnh của linh hồn cũng không được nâng cao nhưng lại trở nên thuần khiết và vững chắc hơn.
Thế giới linh hồn càng vững chắc thì sức phòng ngự càng mạnh mẽ, linh hồn cũng càng được an toàn hơn.
Đợi sau khi hiện hữu linh hồn, độ an toàn sẽ cao hơn.
“Thiểm hỏa là một cơ duyên.”
“Chỉ cần có thể chịu đựng được thiểm hỏa thì liền có thể liên tục rèn luyện thân thể, tăng cường linh hồn.”
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ đã hiểu rõ.
Phàm là chuyện gì cũng đều có hai mặt âm dương, thiểm hỏa mang đến nguy hiểm nhưng cũng mang đến cơ duyên.
Sau đó suy nghĩ của Lâm Mặc Ngữ bắt đầu phân tán, hắn ý thức được có phải ám tinh cũng là cơ duyên không.
Hoặc là tia chớp, nếu bị đánh một cái mà không chết, liệu có phải cũng có thể có thu hoạch không.
“Có thể thử một chút!”
Lâm Mặc Ngữ quyết định đợi khi nào rời khỏi đây sẽ đi tìm ám tinh thử một chút.
Có phải là tự tìm chỗ chết hay không, đến lúc đó tự nhiên sẽ rõ.
Về phần bây giờ.
Lâm Mặc Ngữ bắt đầu tìm kiếm tinh hỏa Hằng Tinh cực phẩm, đồng thời cũng tìm kiếm dị tộc.
Lâm Mặc Ngữ đã mất hứng thú với tinh hỏa Hằng Tinh bình thường.
Cho dù muốn có nhiều hơn thì cũng sẽ không thông qua việc thu thập.
Các Khô Lâu và đám phục sinh giả tản ra.
Ở đây, phục sinh giả ban đầu đã không còn nhiều tác dụng nữa.
Cho dù năm mươi tên còn lại cùng lên cũng chưa chắc có thể đánh được một vị chân thần cấp tám.
Chân thần cấp tám có thể tồn tại ở đây chắc chắn không thể so sánh với chân thần cấp tám thông thường.
Mỗi người trong số họ cho dù là tính cảnh giác hay là sức chiến đầu đều vượt trội hơn nhiều so với chân thần cấp tám thông thường.
Chẳng bao lâu, có phục sinh giả đã gặp phải một tên dị tộc.
Phục sinh giả còn chưa ra tay thì dị tộc đã ra tay.
Tên dị tộc này tình cờ đang thu thập tinh hỏa Hằng Tinh ở bên cạnh, đột nhiên nó ném tinh hỏa Hằng Tinh ra, bán kính vạn dặm hóa thành biển lửa.
Đám phục sinh giả chớp mắt bỏ mạng trong biển lửa, còn hắn ta lại ung dung đi ra khỏi biển lửa.
“Tính cảnh giác rất mạnh, mà còn vô cùng quyết đoán.”
“Ngay cả tính mạng của người cùng tộc cũng mặc kệ.”
Trong số những phục sinh giả bị chôn vùi trong biển lửa, có một người cùng tộc với hắn ta.
Có lẽ là không để ý đến nhưng cũng đã đủ để nói rõ vấn đề.
Trong khu vực đặc biệt này, mọi người đều đặt bản thân mình lên hàng đầu.
Nếu có nguy hiểm, phải tự bảo vệ mình trước.
Nếu ngay cả bản thân mình cũng không chăm lo được thì lấy đâu ra thời gian để quan tâm đến thứ khác.
Bỗng nhiên Lâm Mặc Ngữ có một loại cảm giác rùng rợn, hắn biết mình đã bị linh hồn ai đó khóa chặt.
Sau đó một vệt ánh sáng vàng rơi xuống, cánh Vong Linh của Lâm Mặc Ngữ chấn động, lập tức chém đứt khóa chặt , tránh được ánh sáng vàng.
Ngẩng lên nhìn, một nơi cách hắn khoảng một vạn cây số có một tinh hỏa Hằng Tinh.
Một con kim ưng ẩn núp phía sau tinh hỏa Hằng Tinh đang tấn công hắn.
Hiển nhiên con kim ưng này cũng không ngờ Lâm Mặc Ngữ lại phản ứng nhanh như vậy, hơn nữa còn có thể chém đứt Khóa Chặt Linh Hồn.
Một đòn tấn công không trúng, tộc Kim Ưng không hề nán lại, quay người bỏ đi, nháy mắt biến mất trong bầu trời sao.
“Cũng rất quyết đoán.”
Khô Lâu tản ra nhanh chóng gặp thêm một vài dị tộc.
Đồng thời những dị tộc này nhìn thấy Khô Lâu, không nói lời nào, trực tiếp phát động tấn công.
Cho dù kết quả của cuộc tấn công là gì, xoay người đi ngay, không hề dây dưa.
Hết lần này đến lần khác đều như vậy, không chút chần chừ, chạy trốn xa ngàn dặm.
Nơi này giống như một thế giới độc lập, có những quy tắc riêng, khác với những nơi đã gặp lúc trước.