Chương 2092: Không biết ta thì ngươi gào la cái quái gì (2)
“Thế giới rất công bằng, mặc dù không cho các ngươi thiên phú tu luyện mạnh mẽ nhưng lại cho các ngươi thiên phú luyện chế vũ khí đủ để đâm thủng bầu trời.”
Lâm Mặc Ngữ đưa tay ra, nắm lấy nỏ Xạ Tinh.
Phù văn trên nỏ Xạ Tinh đột nhiên tỏa sáng rực rỡ, sức mạnh vô hình lan rộng ra, không cho Lâm Mặc Ngữ đến gần.
Nỏ Xạ Tinh vốn dĩ cực kỳ yên tĩnh giờ phút này lại trở nên kích động.
Hơi thở của nó gần như đạt đến mức cảnh giới Thần Vương.
Tuy nỏ Xạ Tinh chỉ có thể tung ra đòn tấn công cảnh giới Chân Thần đỉnh phong nhưng bản thân nó lại một binh khí cảnh giới Thần Vương thực sự.
Tất cả những vật liệu dùng để chế tạo ra nó hầu hết đều đều là vật liệu của cảnh giới Thần Vương.
Sức phản kháng bùng phát ra lúc này cũng cực kì kịch liệt.
“Vô dụng thôi!”
Lâm Mặc Ngữ khẽ cười, nếu trước mặt là một vị thần vương thì có lẽ sẽ rất khó đối phó.
Nhưng nó chỉ là binh khí chiến tranh của cảnh giới Thần Vương, kém hơn nhiều so với thần vương thực sự.
Sức mạnh linh hồn khẽ động, phạm vi pháp tắc lập tức mở ra, tiến hành áp chế.
Pháp tắc Bất Tử đập xuống nỏ Xạ Tinh như thủy triều, Tử Chi Lực trong pháp tắc không ngừng bào mòn sức phản kháng của nỏ Xạ Tinh.
Tử Chi Lực Có thể ăn mòn vạn vật, không bỏ qua thứ nào.
Chẳng lâu sau, phù văn của nỏ Xạ Tinh trở nên mờ nhạt, không kháng cự được nữa.
Lâm Mặc Ngữ nắm chặt nó, một tia lửa lóe lên từ cách đó không xa.
Một mũi tên Pháp Tắc đâm ầm lên người Lâm Mặc Ngữ với độ chính xác cực cao.
Trên người Lâm Mặc Ngữ lóe lên ánh sáng trắng, áo giáp Hài Cốt vỡ vụn.
Tập thể đoàn quân Vong Linh bị thương, gần như đến bên bờ vực sụp đổ.
Hình như Lâm Mặc Ngữ đã đoán trước được điều này: “Quả nhiên vẫn còn.”
Trước đây hắn đã đoán rằng không chỉ có một chiếc nỏ Xạ Tinh.
Bây giờ xem ra suy đoán của hắn không sai, đúng là không chỉ có một.
Chiếc nỏ Xạ Tinh khác ẩn núp sâu hơn, bình thường không dùng đến, chỉ khi chiếc nỏ Xạ Tinh trước mặt này bị người ta phát hiện và bị người ta lấy đi thì mới tung đòn tấn công chí mạng.
Đáng tiếc là đòn tấn công của cấp bậc Chân Thần đỉnh phong không thể gây tổn thương cho hắn.
Lâm Mặc Ngữ lại dùng sức, tay to nắm chắc nỏ Xạ Tinh.
Vài giây sau, một đốm ánh sáng trắng lóe lên trên bầu trời sao tối tăm, sáng rõ vô cùng.
Lâm Mặc Ngữ nắm được chính xác vị trí của ánh sáng trắng, khóe miệng khẽ nhếch: “8 giây, 240 vạn cây số, lần này gần rồi.”
Thực hiện tương tự, lợi dụng Liên Kết Thuật Pháp, Lâm Mặc Ngữ lại khóa chặt chính xác vị trí của một chiếc nỏ Xạ Tinh khác.
Sở dĩ hắn đoán không chỉ có một chiếc nỏ Xạ Tinh là vì liên quan đến tính cách của tộc Phá Thiên.
Tính cách của người tộc Phá Thiên cực kì cẩn thận, làm việc gì cũng vô cùng cẩn thận từng li từng tí.
Cho nên bọn chúng thường sẽ để lại chỗ xoay xở.
Lâm Mặc Ngữ mượn điểm này, suy đoán có thể sẽ có chiếc nỏ Xạ Tinh thứ hai.
Tình hình hiện tại đã kiểm chứng suy đoán của hắn.
Chiếc nỏ Xạ Tinh bị hắn nắm chắc trong tay, phản kháng không còn kịch liệt như vậy nữa.
Trên nỏ Xạ Tinh còn sót lại một tia dấu ấn linh hồn, sức mạnh linh hồn của Lâm Mặc Ngữ cuồn cuộn trào ra, muốn xóa bỏ dấu ấn linh hồn này rồi đổi thành của mình.
Dấu ấn linh hồn trên nỏ Xạ Tinh bị kích hoạt, một tiếng gầm giận dữ vang lên: “To gan, dám cướp đồ của tộc Phá Thiên ta.”
Lâm Mặc Ngữ khẽ cười: “Biết ta thuộc chủng tộc nào không?”
Rõ ràng đối phương hơi sững lại, hiển nhiên nhất thời không hiểu được ý trong lời nói của Lâm Mặc Ngữ.
Lâm Mặc Ngữ có thể cảm nhận được sự mạnh yếu của dấu ấn linh hồn, Linh Hồn Tam phẩm, chủ nhân của dấu ấn linh hồn cùng lắm cũng chỉ là cảnh giới Thần Vương.
Nếu không đến cảnh giới Thần Vương thì không thể mang ảo ảnh đến đây.
Tuy có thể truyền âm thanh nhưng vẫn không nhìn thấy được hắn.
Lâm Mặc Ngữ lại khẽ cười: “Nếu ngươi không biết ta là chủng tộc nào, vậy ngươi gào la cái quái gì!”
Đang nói thì linh hồn đột nhiên bùng sức mạnh, bản thể linh hồn thể đưa tay chỉ, pháp tắc Bất Tử điên cuồng tuôn ra, nhanh chóng xóa bỏ dấu ấn linh hồn của đối phương.
Dù sao cũng không biết mình là ai, còn uy hiếp cái quái gì.
Lâm Mặc Ngữ để lại dấu ấn linh hồn của mình trên nỏ Xạ Tinh, sau đó cất nó đi.
Không ngừng lao đến vị trí của một chiếc nỏ Xạ Tinh khác.
Hắn muốn lấy được nỏ Xạ Tinh trước khi người của tộc Phá Thiên đến.
Như thế sẽ không có ai biết là do hắn làm, cho dù tộc Phá Thiên muốn tìm người để tính sổ thì cũng không biết nên tìm ai.
Không lâu sau Lâm Mặc Ngữ đã tìm thấy chiếc nỏ Xạ Tinh thứ hai, theo lệ mà làm y như thế, nhanh chóng xóa sạch sự phản kháng của nỏ Xạ Tinh, xóa bỏ dấu ấn linh hồn trên đó.