Chương 2093 : Thạch tín của ngươi, đường mật của ta (*) (1)
Hiển nhiên hai chiếc nỏ Xạ Tinh thuộc về cùng một người, dấu ấn linh hồn cũng giống nhau.
Chủ nhân của dấu ấn linh hồn phẫn nộ kêu gào oang oang nhưng đều vô dụng.
Sau khi Lâm Mặc Ngữ lấy đi nỏ Xạ Tinh với tốc độ nhanh nhất, cánh Vong Linh dao động, thoắt cái đã đi xa biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Vài phút sau khi hắn rời đi, một vài người tộc Phá Thiên mặc áo giáp tinh xảo đã chạy đến.
Nhìn vào nơi đặt ban đầu của nỏ Xạ Tinh, trống không.
Mấy người tộc Phá Thiên ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vẻ mặt bất lực.
Lâm Mặc Ngữ đã rời đi từ lâu, biến mất không dấu vết, bọn chúng hoàn toàn không biết nên làm sao để truy lùng tung tích.
Hơn nữa bọn chúng cũng không dám tiếp tục đặt nỏ Xạ Tinh nữa, ít nhất là tạm thời không dám.
Lỡ như tên đó lại quay lại thì phải làm sao.
“Tên đó đã làm thế nào vậy?”
“Không biết, sao hắn có thể khoá chặt vị trí của nỏ Xạ Tinh một cách chính xác đến thế.”
“Chẳng lẽ phù văn ẩn giấu của tộc Phá Thiên chúng ta đã bị phá giải ư?’
“Không thể nào! Ta cảm thấy có thể là do ăn may!”
“Không được, phải báo chuyện này về tộc.”
Mấy người tộc Phá Thiên bàn bạc một chút, quyết định tạm thời không đặt nỏ Xạ Tinh nữa.
Lâm Mặc Ngữ đã lấy đi hai chiếc nỏ Xạ Tinh, khiến tình hình của tinh hỏa Hằng Tinh thứ hai xảy ra thay đổi đầy vi diệu.
Nhưng lúc này hắn đã rời đi rất xa, chính thức bước vào con đường đi đến nhóm tinh hỏa Hằng Tinh thứ ba.
Hắn không chỉ phải chạy đến nhóm tinh hỏa Hằng Tinh thứ ba mà còn phải thử thử thách mạng sống của mình ở giữa đường.
…
Sau khi Lâm Mặc Ngữ rời đi, một bóng đen lóe lên trong hư không.
Không lâu sau, Chu Kỳ Võ ngồi xếp bằng trên pháo đài Tinh Không số mười, bình tĩnh nói: “Giết chết mãng xà Tinh Hỏa, không kiêu ngạo không siểm nịnh trước mặt thần tôn, bản thân đủ cứng cỏi.”
“Lấy được nỏ Xạ Tinh, Liên Kết Thuật Pháp, một tên nhóc rất thông minh, rất thú vị.”
“Ánh mắt của lão tam vẫn luôn không tệ, xem ra lần này cũng nhìn rất chuẩn, người có thể vừa ý hắn chắc hẳn cũng không tệ.”
“Tiếp tục theo dõi vậy.”
Chu Kỳ Võ tự lẩm bẩm mấy câu rồi nhắm mắt lại.
(*) Thạch tín của ngươi, đường mật của ta: Giá trị quan của mỗi người sẽ không giống nhau, thứ ngươi cho là đường mật thì lại là thuốc độc với người khác.
Rời khỏi nhóm tinh hỏa Hằng Tinh thứ hai, lại phải đối mặt với khoảng hư không hàng chục tỷ cây số.
Chiến khu này mang cho Lâm Mặc Ngữ cảm giác giống như một đại dương mênh mông vô tận, hư không là biển, nhóm tinh hỏa Hằng Tinh chính là những hòn đảo trên biển.
Khi đi thuyền trên biển, thỉnh thoảng sẽ bị sóng biển đánh vào.
Ám tinh giống như sóng lớn phủ đầu, có thể nhìn thấy, cho ngươi cơ hội để né tránh.
Mà thiểm tinh sẽ xuất hiện ở bất kì lúc nào, bất kì nơi đâu mà chẳng hề báo trước, chính là sóng ngầm.
Lâm Mặc Ngữ đã sử dụng phương pháp của mình, cố gắng hết sức để tránh những thiểm tinh.
Nhưng lần này hắn lại chủ động đi tìm thiểm tinh.
Thiểm hỏa có thể rèn luyện thể xác cùng tâm hồn, có lẽ thiểm tinh cũng sẽ có tác dụng tương tự.
Lâm Mặc Ngữ cũng đã thử sử dụng tinh hỏa Hằng Tinh thông thường nhưng không có bất kỳ tác dụng nào.
Bởi vì suy đoán này, ám tinh thông thường cũng sẽ không có tác dụng gì.
Theo suy đoán của Lâm Mặc Ngữ, tia chớp và thiểm tinh lên hẳn phải có những thứ gì đó mà tinh hỏa Hằng Tinh thông thường và ám tinh không có.
Sau khi bay khỏi nhóm tinh hỏa Hằng Tinh, qua hàng trăm triệu cây số, Lâm Mặc Ngữ lại nhìn thấy ám tinh.
Không phải chỉ một mà là một loạt.
Khi càng đi vào nơi sâu hơn, số lượng ám tinh tăng lên đáng kể.
Lần này Lâm Mặc Ngữ cũng không né tránh, hắn chọn một ám tinh có đường kính chưa đến một trăm cây số ở trong đó rồi chủ động đâm vào đó.
Hắn muốn kiểm chứng suy đoán của mình, xem thử ám tinh thông thường có tác dụng thần kỳ không.
Hắn giống như một hòn đá rơi xuống sông, đập vào ám tinh.
Ám tinh có đường kính trăm cây số rung chuyển dữ dội, bị Lâm Mặc Ngữ đâm đến mức phải đổi hướng.
Bên trên nó xuất hiện một cái hố khổng lồ.
Lâm Mặc Ngữ đứng trong hố, ánh sáng trắng lánh lánh khắp người, trông chẳng hề bị tổn hại gì cả.
Cú va chạm vừa rồi đối với Lâm Mặc Ngữ mà nói, tương đương với việc hứng chịu đòn tấn công toàn lực của chân thần đỉnh phong.
Quân đoàn Vong Linh suýt nữa sụp đổ hàng loạt, ám tinh cũng bị đánh chệch khỏi đường bay của nó.
Trong mắt Lâm Mặc Ngữ không cảm xúc, chuyện xảy ra trước mắt giống như kết quả mà hắn dự đoán.
Ám tinh không thể mang lại cho hắn bất kỳ lợi ích nào.
Ám tinh giống như tinh hỏa Hằng Tinh thông thường, không có hiệu quả gì đặc biệt.