Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 2146 - Chương 2145: Bây Giờ Hắn Nhất Định Rất Đau (1)

Chương 2145: Bây giờ hắn nhất định rất đau (1)
Vốn dĩ Lâm Mặc Ngữ không định dùng chân thú Hắc Tinh, dù sao đây là át chủ bài để bảo toàn tính mạng.

Hắn đã đánh giá thấp sức mạnh của Ma Long Vực Thẳm, bây giờ xem ra, không dùng không được.

Lâm Mặc Ngữ đang định lấy chân thú Hắc Tinh ra, đột nhiên một đạo ánh sáng màu xanh lam xuyên qua biển lửa, ầm một tiếng nổ tung, hóa thành quang đoàn, bao phủ lấy hắn.

“Bích Lam Thiên Mạc?”

Biển lửa bị Bích Lam Thiên Mạc ngăn cách, trong ánh sáng màu xanh lam, không gian xuất hiện một vết nứt, Ngư Khinh Nhu bước ra từ đó.

Lâm Mặc Ngữ kinh ngạc: “Sao ngươi lại đến đây?”

Ngư Khinh Nhu vẫn ngẩng cao đầu, kiêu ngạo nói: “Bổn công chúa muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, liên quan gì đến ngươi.”

Đương nhiên Lâm Mặc Ngữ biết vì sao nàng ta lại đến đây nên không thèm để ý đến lời nàng ta nói, hắn hỏi: “Ngươi đâu phải đối thủ của nó, đến đây làm gì?”

Ngư Khinh Nhu hừ nhạt: “Tuy đánh không lại nó nhưng mang ngươi đi vẫn không thành vấn đề.”

Dưới sức thiêu đốt của Nguyên Hỏa, Bích Lam Thiên Mạc phát ra tiếng răng rắc, như thể sắp vỡ vụn.

Sắc mặt Ngư Khinh Nhu hơi biến, ngón tay điểm nhẹ, trong không gian lập tức xuất hiện một vết nứt.

“Đi vào.”

Ngư Khinh Nhu khẽ quát, Lâm Mặc Ngữ không chút do dự mà bước thẳng vào trong.

Hắn nghĩ, nếu bây giờ có thể thoát thân, chờ đến lúc thời gian trôi qua, quay lại tìm Ma Long Vực Thẳm cũng chưa muộn.

Không có gia trì của [Nguyên Thủy Phù Văn], muốn giải quyết Ma Long Vực Thẳm không phải chuyện khó.

Như vậy là không cần lãng phí chân thú Hắc Tinh.

Dùng chân thú Hắc Tinh để giết Ma Long Vực Thẳm, Lâm Mặc Ngữ thật sự không nỡ.

Thấy Lâm Mặc Ngữ dứt khoát bước vào vết nứt không gian như vậy, trên gương mặt xinh đẹp của Ngư Khinh Nhu không khỏi lộ ra nụ cười.

Hành động này của Lâm Mặc Ngữ, chứng tỏ hắn rất tin tưởng nàng ta.

Sau khi Lâm Mặc Ngữ đi vào, Ngư Khinh Nhu cũng bước theo.

Vết nứt không gian khép lại, đúng lúc Bích Lam Thiên Mạc đã đến giới hạn, bị Hỏa Diễm thiêu hủy.

“Bích Lam Thiên Mạc của tộc Tinh Không Ngư Nhân...”

“Tên này có quan hệ gì với tộc Tinh Không Ngư Nhân?”

Ma Long Vực Thẳm liếc mắt đã nhận ra lai lịch của Bích Lam Thiên Mạc, sát ý trong mắt vẫn nồng đậm: “Cho là dù vậy thì ngươi cũng đừng hòng chạy thoát!”

Nó phun ra một viên châu từ trong miệng, viên châu lấp lánh, trong nháy mắt đã chỉ rõ phương hướng.

“Đi!”

Viên châu tỏa ra ánh sáng chói lòa, trên tinh không lập tức xuất hiện một cánh cổng, Ma Long Vực Thẳm không hề do dự lao vào.

Cánh cổng trông có vẻ không lớn nhưng khi Ma Long Vực Thẳm đi vào, thân thể lại không ngừng thu nhỏ, quá trình vô cùng thuận lợi.

Vì để truy sát Lâm Mặc Ngữ, thậm chí nó còn không cần đến tinh hỏa Ngũ Sắc.

Có thể thấy nó muốn giết Lâm Mặc Ngữ đến mức nào.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Mấy chục triệu cây số, Lâm Mặc Ngữ và Ngư Khinh Nhu lần lượt xuất hiện trên tinh không.

Trên tinh không ở đây không còn phong tỏa không gian, đã thoát khỏi Ma Long Vực Thẳm.

Ngư Khinh Nhu thở phào nhẹ nhõm: “Cuối cùng cũng thoát rồi, dưới pháp tắc Không Gian của bổn công chúa...”

Nàng ta còn chưa nói hết câu, đột nhiên một luồng phạm vi pháp tắc ập đến, bao phủ cả vùng tinh không.

Tiếp theo, nàng ta và Lâm Mặc Ngữ đồng thời cảm nhận được không gian trở nên đặc quánh, không gian lại bị phong tỏa.

Trong linh hồn vang lên tiếng gầm rú của Ma Long Vực Thẳm: “Các ngươi đừng hòng chạy!”

Sắc mặt Ngư Khinh Nhu thay đổi: “Sao có thể như vậy...”

Ngay sau đó, ở cách đó không xa, một cánh cổng đột ngột xuất hiện.

Một viên châu màu lam nhạt bay ra từ cánh cổng, viên châu tỏa ra hơi thở của pháp tắc Không Gian.

Chính là viên châu này đã phong tỏa không gian, cũng chính là viên châu này đã chỉ đường cho Ma Long Vực Thẳm, mang theo nó truy đuổi đến đây.

Ma Long Vực Thẳm bay ra từ cánh cổng, nhanh chóng biến lớn trên tinh không.

Sắc mặt Ngư Khinh Nhu thay đổi, giọng nói cũng trở nên sắc bén: “Sao Tinh Không Châu lại ở trong tay ngươi?”

Ma Long Vực Thẳm nhìn về phía Ngư Khinh Nhu: “Liên quan gì đến ngươi? Tiểu nha đầu, nể mặt ngươi là người tộc Tinh Không Ngư Nhân, bổn vương tha cho ngươi một mạng, cút nhanh đi, nếu không đừng trách bổn vương không khách khí!”

Rõ ràng Ma Long Vực Thẳm có chút kiêng kỵ với tộc Tinh Không Ngư Nhân, nếu không với tính cách của nó thì sao có thể dễ dàng tha cho Ngư Khinh Nhu như vậy.

Ngư Khinh Nhu vốn không có ý định bỏ đi, ngược lại tức giận hỏi: “Tại sao Tinh Không Châu lại ở trong tay ngươi, ngươi lấy nó từ đâu?”

Ma Long Vực Thẳm lạnh lùng nhìn Ngư Khinh Nhu, thời gian của nó không còn nhiều, sát ý lóe lên trong mắt, đã có quyết định.

“Vậy thì ngươi cũng chết đi.”

Nó đột nhiên phun ra long tức, không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào, sắc mặt Ngư Khinh Nhu thay đổi.

Với thực lực của bản thân, căn bản nàng ta không thể nào địch lại Ma Long Vực Thẳm.

Nàng ta vội vàng lấy ra một viên châu trong tay, nhanh chóng kích hoạt.

Lại là một Bích Lam Thiên Mạc, bảo vệ nàng ta và Lâm Mặc Ngữ.
Bình Luận (0)
Comment