Chương 2160: Đại thế giới và tiểu thế giới, khác đường nhưng có cùng mục đích (1)
Vào khoảnh khắc nhìn thấy Chu Kỳ Võ, Thanh Kiếm đạo sĩ đột nhiên run lên, kinh hô: “Chu tiền bối.”
Có thể khiến Thanh Kiếm đạo sĩ thất thố như vậy, Lâm Mặc Ngữ cũng ý thức được thân phận của đối phương không tầm thường.
Theo lời Thanh Kiếm đạo sĩ, hắn cũng chắp tay hành lễ: “Bái kiến tiền bối.”
Chu Kỳ Võ đánh giá Lâm Mặc Ngữ: “Ngươi rất khá.”
“Cảm ơn tiền bối khen ngợi.” Lâm Mặc Ngữ cũng không khách sáo, thản nhiên nhận lấy.
Vị Chu tiền bối này, hẳn là vẫn luôn theo dõi mình.
Hơi thở trên người hắn ta khá giống với vực chủ Chu Thiên.
Nếu không đoán sai, hẳn là vị tiền bối này vẫn luôn âm thầm bảo vệ mình.
Chu Kỳ Võ nhìn về phía Thanh Kiếm đạo sĩ: “Thanh Kiếm, ngươi đến đây là để tìm tinh hỏa Thất Sắc à?”
Thanh Kiếm đạo sĩ gật đầu đáp: “Đúng vậy.”
Chu Kỳ Võ ừ một tiếng: “Tinh hỏa Thất Sắc không dễ tìm.”
Thanh Kiếm đạo sĩ lộ ra vẻ mặt cười khổ, mang theo chút bất đắc dĩ: “Không dễ tìm cũng phải tìm.”
Chu Kỳ Võ thản nhiên nói: “Nếu ngươi thật sự muốn tìm tinh hỏa Thất Sắc, có lẽ hắn có thể giúp được.”
Vừa nói, Chu Kỳ Võ vừa liếc nhìn Lâm Mặc Ngữ.
Thanh Kiếm đạo sĩ sao có thể không hiểu ý tứ của Chu Kỳ Võ, cũng nhìn Lâm Mặc Ngữ, trong ánh mắt có chút nghi hoặc.
Tại sao muốn tìm tinh hỏa Thất Sắc, Lâm Mặc Ngữ lại có thể giúp được.
Lâm Mặc Ngữ lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, thầm nghĩ trong lòng: “Quả nhiên là từ lúc bắt đầu vị Chu tiền bối này đã theo dõi mình.”
“Chắc là có liên quan đến vực chủ Chu Thiên, có lẽ là vực chủ Chu Thiên nhờ vả hắn ta.”
Đại khái Lâm Mặc Ngữ đã đoán được chuyện này, cảm thấy chắc chắn tám chín phần mười.
Chu Kỳ Võ nói: “Nếu ngươi đã ở đây, vậy thì giao hắn ta cho ngươi.”
Nói xong, cơ thể Chu Kỳ Võ như bong bóng, dần dần biến mất.
Sau khi Chu Kỳ Võ đi, Thanh Kiếm đạo sĩ thở dài: “Không ngờ lại gặp Chu tiền bối ở đây.”
Lâm Mặc Ngữ hỏi: “Ta cảm thấy Chu tiền bối có chút quan hệ với vực chủ Chu Thiên.”
Thanh Kiếm đạo sĩ tùy ý nói: “Chu tiền bối và vực chủ Chu Thiên là sư huynh đệ. Chu tiền bối tên là Chu Kỳ Võ, là sư huynh của vực chủ đại nhân.”
Thì ra là vậy, khó trách hơi thở của hai người giống nhau như vậy.
Thanh Kiếm đạo sĩ hỏi: “Lâm tiểu tử, nói xem, ngươi có thể giúp lão phu tìm tinh hỏa Thất Sắc như thế nào?”
Lâm Mặc Ngữ không hề giấu diếm: “Thật ra không phải là tìm, mà là bồi dưỡng, vãn bối có biện pháp bồi dưỡng tinh hỏa.”
Ánh mắt Thanh Kiếm đạo sĩ lập tức sáng lên, giọng nói cũng trở nên gấp gáp: “Ngươi nói gì? Ngươi có thể bồi dưỡng tinh hỏa?”
Lâm Mặc Ngữ ừ một tiếng, lấy ra một đóa tinh hỏa Ngũ Sắc: “Đây chính là tinh hỏa Ngũ Sắc mà vãn bối bồi dưỡng.”
Thanh Kiếm đạo sĩ nhận lấy tinh hỏa Ngũ Sắc từ tay Lâm Mặc Ngữ, cẩn thận quan sát một lúc: “Không khác biệt gì so với tinh hỏa Ngũ Sắc bình thường, Lâm tiểu tử, ngươi đã làm thế nào?”
Lâm Mặc Ngữ nói phương pháp bồi dưỡng tinh hỏa Ngũ Sắc, Thanh Kiếm đạo sĩ lập tức hiểu ra.
“Không ngờ tinh hỏa lại được sinh ra như vậy.”
“Đáng tiếc, nếu không có pháp tắc Không Gian, muốn tìm được thiểm hỏa thì nói dễ hơn làm.”
“Lâm tiểu tử, vận khí của ngươi thật tốt, lại có thể lấy được bảo vật của tộc Tinh Không Ngư Nhân.”
Lâm Mặc Ngữ lấy vỏ sò Ngư Khinh Nhu tặng mình ra: “Thứ này rất trân quý sao?”
Vỏ sò lóe sáng mờ ảo, mơ hồ có pháp tắc dao động, trông rất thần bí.
Pháp tắc trên vỏ sò là pháp tắc Không Gian. Chỉ có pháp tắc Không Gian mới có thể dò xét được vị trí của thiểm tinh và thiểm hỏa.
Thanh Kiếm đạo sĩ liếc nhìn vỏ sò: “Đạo cụ không gian, ngươi nói có trân quý không?”
Lâm Mặc Ngữ đã biết đáp án. Đạo cụ có thể chịu được pháp tắc Không Gian thì đương nhiên không cần phải bàn về mức độ trân quý.
Hình như hắn đã hỏi một câu ngu ngốc.
Pháp tắc Không Gian là pháp tắc bậc nhất, người khống chế pháp tắc bậc nhất ít đến mức nào, huống chi pháp tắc Không Gian còn là pháp tắc hàng đầu trong các pháp tắc bậc nhất.
Ngoài ra, nguyên liệu có thể chịu được pháp tắc Không Gian cũng rất ít.
Cộng thêm việc phải luyện chế nó thành đạo cụ tương ứng...
Vỏ sò trong tay không hề đơn giản. Không ngờ Ngư Khinh Nhu lại đưa vỏ sò quý giá như vậy cho mình.
Thật sự có chút thú vị.
Lâm Mặc Ngữ nói: “Thanh Kiếm tiền bối, chúng ta đi tìm thiểm hỏa, thử xem có thể bồi dưỡng ra tinh hỏa Thất Sắc hay không.”
Thanh Kiếm đạo sĩ gật đầu: “Ngươi đi theo ta!”
Thanh Kiếm đạo sĩ mang theo Lâm Mặc Ngữ bay về phía sâu trong cội nguồn của tinh hỏa.
Nhiệt độ đang tăng mạnh, thỉnh thoảng Thanh Kiếm đạo sĩ lại quay đầu nhìn Lâm Mặc Ngữ, thấy hắn không có gì khác thường, lúc này mới yên tâm.
Tuy yên tâm nhưng hắn ta vẫn nhịn không được hỏi: “Càng đến gần trung tâm, nhiệt độ sẽ càng cao, có thể chống đỡ được không?”