Chương 2189: Có nên cân nhắc kết hôn không? (1)
Pháp tắc của bọn họ từ cành cây, dòng suối nhỏ hội tụ thành sông, thật sự tiến vào pháp tắc tinh hà, trở thành một thành viên trong pháp tắc tinh hà.
Có thể thật sự điều động lực lượng trong pháp tắc tinh hà.
Lâm Mặc Ngữ có thể cảm nhận được pháp tắc của Chu Kỳ Võ rất mạnh nhưng không biết Chu Kỳ Võ sử dụng là pháp tắc gì.
Chỉ thấy Chu Kỳ Võ đánh ra một chưởng về phía Ma Long Vực Thẳm.
Tinh quang hội tụ thành cự chưởng lấp lánh, gào thét về phía Ma Long Vực Thẳm.
Tốc độ của cự chưởng không nhanh, thậm chí có thể nói là cực kỳ chậm.
Nhưng Ma Long Vực Thẳm lại như bị thi triển thuật định thân, trong ánh mắt mang theo kinh hãi, bất động chờ đợi cự chưởng đến.
“Không... Không...”
Trong ánh mắt kinh hãi của Ma Long Vực Thẳm, cự chưởng chậm rãi bay qua khoảng cách ngàn mét, bay qua người Ma Long Vực Thẳm.
Cự chưởng biến mất trong tinh không đen kịt, cơ thể khổng lồ của Ma Long Vực Thẳm cũng theo đó mà sụp đổ.
Nó không phải vỡ vụn từng chút một, mà là hóa thành cát bụi, nhỏ như bụi bặm.
Cùng với một trận hỏa diễm nhảy lên của Lam Diễm Tinh, thi thể của Ma Long Vực Thẳm bị thổi về phía tinh không.
Lâm Mặc Ngữ đưa tay chộp lấy, bắt được một nắm thi thể của Ma Long Vực Thẳm.
Cẩn thận cảm ứng một chút, tuy đã vỡ vụn thành cát nhưng vẫn thuộc về thi thể, vẫn có thể sử dụng Thi Thể Bạo Liệt.
Đây chính là thứ tốt, cảnh giới của phân thân thứ hai là thần tôn, hơn nữa còn là thần tôn cấp hai.
Nếu dùng để thi triển Thi Thể Bạo Liệt, ước chừng có thể nổ chết cường giả thần tôn cấp ba.
Lâm Mặc Ngữ cẩn thận thu hồi những thi thể như cát bụi này, có nó trong tay, mình đã có nắm chắc đối mặt với thần tôn.
Ngư Khinh Nhu đã xem đến ngây người, đôi môi gợi cảm run rẩy: “Như vậy là đã chết rồi sao?”
Chu Kỳ Võ như thể vừa làm một chuyện nhỏ nhặt, hơi thở trên người cũng nhanh chóng giảm xuống, trong nháy mắt lại biến thành lão giả bình thường không có gì đặc biệt.
Chu Kỳ Võ nhìn về phía Ngư Khinh Nhu: “Tiểu nha đầu, đưa Tinh Không Châu cho lão phu xem một chút.”
Ngư Khinh Nhu nào dám không đồng ý, cung kính đưa Tinh Không Châu đến trước mặt Chu Kỳ Võ.
Chu Kỳ Võ quan sát một hồi: “Nghe nói Tinh Không Châu là bảo vật của tộc Tinh Không Ngư Nhân các ngươi, sau đó ngoài ý muốn thất lạc, lần này rốt cuộc cũng tìm lại được.”
Nói xong, ông ta đưa tay vuốt qua Tinh Không Châu: “Được rồi, ấn ký của Long lão ma đã xóa bỏ, sau này nó sẽ không thể tìm được ngươi thông qua Tinh Không Châu nữa.”
Trong thế giới khủng khiếp bị bao phủ bởi Hỏa Vực, đôi mắt của Ma Long Vực Thẳm lại mở ra một lần nữa.
“Chết tiệt, pháp tắc Toái Tinh, tại sao lại là pháp tắc Toái Tinh?”
“Bổn tôn sẽ nhớ hơi thở của ngươi, chờ sau khi bổn tôn hồi phục, nhất định sẽ tiêu diệt cả nhà ngươi!”
Ma Long Vực Thẳm điên cuồng gầm thét, theo tiếng gầm của nó, đám quái vật trong mảnh thế giới này run lẩy bẩy, không dám động đậy.
Nhưng vẫn còn số lượng lớn ác ma bị tiếng gầm của nó đánh chết, biến thành chất dinh dưỡng để nó phục hồi.
Cái đầu khổng lồ của nó ló ra từ trong Hoả Vực, có thể nhìn thấy, bên đầu còn lại có một vết lõm sâu kinh khủng.
Gần một nửa đầu rồng đã bị đánh thành mảnh vụn.
Hơn nữa tại vết thương, có một sức mạnh mạnh mẽ quấn quanh, khiến cho vết thương của nó mãi không thể hồi phục.
Những sức mạnh này không chỉ ăn mòn vết thương mà còn ăn mòn cả linh hồn.
Những ác ma bị nuốt chửng kia, đối với Ma Long Vực Thẳm mà nói, chỉ có thể coi như là hạt cát trong sa mạc, không có tác dụng lớn.
Sau một trận gầm thét, Ma Long Vực Thẳm lại một lần nữa rụt lại.
Cơn thù hận trong ánh mắt của nó đã thấu tận trời cao.
Mảnh thế giới này lại trở về vẻ yên tĩnh.
...
Chu Kỳ Võ đã sớm không biết rằng, bản thể của Ma Long Vực Thẳm hoàn toàn không thể cử động nên không chút do dự đã tiêu diệt bản thể phân thân của Ma Long Vực Thẳm.
Là người nắm giữ mảnh chiến khu của Nhân tộc, từ số một đến số mười, có thể nói mười tòa pháo đài Tinh Không đều nằm dưới sự kiểm soát của ông ta.
Chính là vừa rồi, ông ta đã lợi dụng sức mạnh của mười tòa pháo đài Tinh Không để phá vỡ giới hạn của pháp tắc đại thế giới.
Mặc dù chỉ có một đòn tấn công, hơn nữa không thể sử dụng pháp thuật.
Nhưng để đối phó với Ma Long Vực Thẳm đang cũng bị áp chế bởi pháp tắc đại thế giới thì hoàn toàn dư dả.
Sau khi Chu Kỳ Võ trả lại Tinh Không Châu cho Ngư Khinh Nhu, ông ta lùi sang một bên, không muốn làm người thừa thãi.
Lần này Chu Kỳ Võ rời đi, chỉ còn lại Lâm Mặc Ngữ và Ngư Khinh Nhu, tinh không yên tĩnh, ngược lại hai người có vẻ hơi ngượng ngùng.
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ có chút biết ơn Ngư Khinh Nhu, mặc dù Ngư Khinh Nhu rất mạnh nhưng khi đi vào cội nguồn của tinh hoả, vẫn sẽ gặp nguy hiểm.