Chương 2190: Có nên cân nhắc kết hôn không? (2)
Vì vậy, Ngư Khinh Nhu vẫn tìm kiếm trong nhóm tinh hỏa Hằng Tinh thứ tư, cũng không rời đi.
Nhưng là vì mình, nàng ta vẫn bất chấp tất cả đến đây.
Lâm Mặc Ngữ sẽ ghi nhớ kỹ phần ân tình này.
Sau vài giây im lặng, Lâm Mặc Ngữ là người mở lời trước: “Cảm ơn ngươi đã đến thông báo cho ta.”
Ngư Khinh Nhu thấp giọng nói: “Ta cũng không biết Ma Long Vực Thẳm sẽ đuổi theo, suýt chút nữa đã hại ngươi.”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu mỉm cười: “Nó muốn giết ta, không dễ dàng như vậy, ngươi đã tìm được tinh hoả cực phẩm chưa?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Ngư Khinh Nhu ngay lập tức sụp đổ: “Trước kia đã tìm được tinh hỏa Ngũ Sắc, kết quả lại thất bại.”
“Chỉ tại thuật pháp của bổn công chúa quá mạnh, tinh hỏa Ngũ Sắc không đủ, nhất định phải có tinh hỏa Lục Sắc hoặc Thất Sắc mới được.”
“Hiện tại không còn cách nào khác, chỉ có thể đợi bổn công chúa thành thần vương, rồi trở lại tìm.”
Ánh mắt Ngư Khinh Nhu nhìn vào cội nguồn của tinh hoả, tinh hỏa Hằng Tinh ở đây quá mức mạnh mẽ, nàng ta ở đây rất nguy hiểm.
Nếu không phải vì thông báo cho Lâm Mặc Ngữ, dù có đánh chết thì nàng ta cũng không đến đây.
Khi đang nói chuyện, trên người Ngư Khinh Nhu đột nhiên lóe lên ánh sáng nhạt, giống như một lớp pha lê vỡ vụn.
Ngay sau đó, quần áo trên người của Ngư Khinh Nhu bắt đầu bốc cháy.
Ngư Khinh Nhu hoảng sợ hét lên, lập tức lấy ra một viên trân châu nhỏ màu trắng, bóp chặt nó.
Một dòng nước bao phủ toàn thân, đồng thời dập tắt ngọn lửa.
Ngư Khinh Nhu nói: “Nơi đây thật sự không phải nơi hiện tại ta có thể ở lâu, ta phải đi rồi.”
Nàng ta có thể dừng chân ở đây một lúc là nhờ vào trân châu nhưng cũng không thể ở được quá lâu.
Nếu không có trân châu, chỉ là nhiệt độ cực nóng bỏng, cũng đủ để thiêu chết nàng ta.
“Chờ chút đã.” Lâm Mặc Ngữ gọi nàng ta lại.
Nét mặt Ngư Khinh Nhu mỉm cười rạng rỡ như hoa: “Sao thế? Còn có chuyện gì cần bổn công chúa giúp sao? Ân tình lần trước ngươi còn nợ chưa trả, có vẻ lần này lại phải nợ thêm rồi.”
Lâm Mặc Ngữ khẽ cười một tiếng: “Ngươi còn thiếu mấy đoá tinh hỏa?”
Ngư Khinh Nhu duỗi người một cái, nụ cười càng thêm rạng rỡ: “Sao, ngươi muốn tặng tinh hỏa cho bổn công chúa à!”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu, lại hỏi: “Còn thiếu mấy đoá?”
Ngư Khinh Nhu xoè ba ngón tay ra: “Ba đóa.”
Lâm Mặc Ngữ đáp: “Biết rồi, ngươi về nhóm tinh hoả Hằng Tinh thứ tư chờ ta, ta tìm được tinh hỏa rồi sẽ đến tìm ngươi.”
Ánh mắt Ngư Khinh Nhu sáng lên: “Thật sao?”
“Thật!”
“Vậy tốt, bổn công chúa sẽ tin ngươi một lần.” Nói xong, Ngư Khinh Nhu kích hoạt Tinh Không Châu, trước mặt xuất hiện một cánh cửa không gian, Ngư Khinh Nhu bước vào trong đó rồi biến mất không thấy bóng dáng.
Chu Kỳ Võ bay đến từ xa: “Đã nói chuyện phiếm xong nhanh vậy rồi sao? Lão phu còn tưởng người trẻ tuổi các ngươi, sẽ trò chuyện lâu hơn một lúc nữa.”
Lâm Mặc Ngữ cười nói: “Cảm ơn lúc trước tiền bối đã ra tay.”
Chu Kỳ Võ phất tay: “Chuyện nhỏ, không đáng nhắc đến. Bây giờ thuật pháp của ngươi đã thăng hoa xong rồi, có phải là muốn quay về rồi không?”
Lâm Mặc Ngữ nói: “Ta đã hứa với Ngư Khinh Nhu, muốn giúp nàng ta tìm ba đóa tinh hỏa Thất Sắc, có thể còn phải lưu lại đây một thời gian.”
Chu Kỳ Võ cười với ý nghĩa sâu xa: “Anh hùng khó qua ải mỹ nhân nha.”
Lâm Mặc Ngữ dở khóc dở cười, vị tiền bối nghiêm túc đứng đắn này này, sao bỗng nhiên lại trở nên không đứng đắn nữa rồi.
Không ngờ được rằng, sự không đứng đắn của Chu Kỳ Võ còn không chỉ có thế, ông ta tiếp tục nói: “Tiểu tử, có muốn cân nhắc một chút, về việc kết hôn với công chúa của tộc Tinh Không Ngư Nhân không?”
“Nghe nói, tộc Tinh Không Ngư Nhân rất đặc biệt.”
Chu Kỳ Võ nói nghe vô cùng đàng hoàng nghiêm túc nhưng khiến Lâm Mặc Ngữ có cảm giác già rồi mà không đứng đắn.
“Vị tiền bối này, dường như là ngoài mặt một đằng, trong lòng một nẻo.” Trong lòng Lâm Mặc Ngữ âm thầm nghĩ, ngoài mặt không dám thể hiện ra: “Tiền bối, ta và Ngư Khinh Nhu không phải là quan hệ đó.”
Chu Kỳ Võ cười híp mắt, “Lão phu nghiêm túc đó, có rất nhiều chủng tộc muốn làm thông gia với tộc Tinh Không Ngư Nhân, chủng tộc này thực sự rất đặc biệt.”
“Thể chất của bọn họ đặc biệt, khi kết thành đạo lữ, có thể gia tăng tốc độ tu luyện.”
“Chỉ tiếc rằng, cô gái đó là công chúa tộc Tinh Không Ngư Nhân, thân phận cao quý, đồng thời lại nắm giữ pháp tắc Không Gian.”
“Muốn để nàng ta gả tới có lẽ hơi khó, nhưng nếu là ở rể thì… Nhân tộc cũng sẽ không để ngươi đi đâu.”
“Nhưng cũng không phải là không thể…”
Chu Kỳ Võ lại mở miệng, thật sự như một ông cụ già, bắt đầu nói lải nhải.
Lâm Mặc Ngữ bất đắc dĩ, chỉ có thể nghe theo, bay về phía nhóm tinh hỏa Hằng Tinh.
Hắn cần tìm tinh hỏa Thất Sắc, dù đã hứa với Ngư Khinh Nhu, đương nhiên phải tìm được ba đóa tinh hỏa Thất Sắc.
Ngoài ra còn phải tìm kiếm thiểm hỏa, trên đường về còn phải tìm thiểm tinh.
Quả thật thuật pháp đã hoàn toàn thăng hoa, nhưng thể xác của hắn vẫn chưa đạt đến cực hạn, còn có thể tiếp tục nâng cấp.