Chương 2208: Giải thích cái gì, đừng mơ hồ như vậy (4)
Hơn nữa bản thân vẫn là một người tự do, có thể gia nhập lại các tổ chức như Chiến Thần Điện mà không bị ảnh hưởng.
Chính vì vậy mà danh hiệu vinh dự của quân đội sẽ không dễ dàng trao tặng.
Nhiều năm qua, rất ít người có thể nhận được danh hiệu vinh dự.
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ hiểu rõ, quân đội đã đi một nước cờ hay.
Nếu như mình gian lận công trạng, sự đền bù này dĩ nhiên sẽ vô hiệu, hơn nữa bản thân còn bị ảnh hưởng.
Nhưng nếu như mình có thể chứng minh chiến lực đủ mạnh thì quân đội trao tặng danh hiệu vinh dự cũng không lỗ.
Dù sao chiến lực của mình cũng nằm ở đó, đó là một thiên tài đủ để chiến đấu vượt cảnh giới.
Không phải là chân thần đỉnh phong vượt cảnh giới chém thần vương, mà là chân thần cấp hai vượt cảnh giới lật ngược thần vương.
Năng lực chiến đấu vượt cảnh giới này đã vượt ngoài lẽ thường.
Đã vượt qua phạm trù của thiên tài, đối với người như vậy thì quân đội trao danh hiệu vinh dự cũng sẽ không thiệt.
Lâm Mặc Ngữ suy nghĩ nhanh như chớp, trong chốc lát đã hiểu được ý đồ của cấp trên quân đội.
Suy nghĩ đã thông suốt.
Nhưng quân đội đã đưa ra điều kiện rất tốt nên bản thân chỉ có thể đồng ý.
Đúng là hắn rất muốn có danh hiệu vinh dự.
Bản thân được tự do nhưng vẫn được hưởng thụ mọi quyền lợi của quân đội.
Thực sự rất tốt!
Lâm Mặc Ngữ đáp: "Ta tin quân đội các ngươi nói được thì sẽ làm được."
"Vậy được, xin hỏi ta phải chứng minh như thế nào?"
Giọng điệu Lâm Mặc Ngữ đã thay đổi, không đưa ra yêu cầu quá đáng hơn nữa.
Đương nhiên hắn hiểu rõ đạo lý thấy đủ là dừng.
Thấy Lâm Mặc Ngữ đồng ý, Mạnh Cương thở phào: "Gần đây, pháo đài số bảy vừa xuất hiện một cự thú Tinh Không thần vương cấp hai, chỉ cần ngươi có thể giết nó là đủ để chứng minh thực lực của ngươi."
Lâm Mặc Ngữ “ừ” một tiếng: "Được."
Thấy Lâm Mặc Ngữ dễ dàng đồng ý như vậy, trong lòng Mạnh Cương lại cảm thấy lo lắng.
Lâm Mặc Ngữ đồng ý càng nhanh, Mạnh Cương càng cảm thấy Lâm Mặc Ngữ thực sự có được sức mạnh này.
Nhưng Mạnh Cương nhanh chóng nói thêm: "Bọn ta sẽ sắp xếp đấu trường cận chiến quân đội. Trong đấu trường sẽ có trận pháp phong ấn tất cả vật phẩm, đạo cụ và pháp bảo nên ngươi chỉ có thể dựa vào thuật pháp của mình."
Ý của Mạnh Cương là sợ rằng Lâm Mặc Ngữ không dựa vào chiến lực của bản thân mà mượn dùng ngoại lực, nếu như vậy thì không phải là điều quân đội cần.
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: "Đã biết."
Cự thú Tinh Không thần vương cấp hai không là gì cả.
"Vậy mời theo ta." Mạnh Cương dẫn Lâm Mặc Ngữ rời khỏi phòng quân công, đi đến đấu trường quân đội.
Trong pháo đài, có một khu vực rộng lớn, được làm thành đấu trường.
Tác dụng của nó giống như võ đài Nhân Hoàng, dùng để giải quyết các mâu thuẫn giữa các tu luyện giả.
Đôi lúc nó cũng có vài công dụng khác.
Chẳng hạn như thỉnh thoảng quân đội sẽ tiến hành diễn tập để tu luyện giả được thấy chiến lực của quân đội.
Nhờ vào đó, quân đội cũng thu hút được không ít nhân tài mới.truyenggg.com- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Lâm Mặc Ngữ đến đấu trường cận chiến, Mạnh Cương đã thông báo trước cho cấp trên quân đội nên họ đã chuẩn bị sẵn sàng trong đấu trường.
Mạnh Cương nói: "Đấu trường đã được kích hoạt, chỉ cần ngươi đi vào thì có nghĩa là trận chiến đã bắt đầu, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng."
...
"Chúng ta sẽ cố gắng đảm bảo an toàn cho ngươi nhưng không thể đảm bảo 100%, vì trong chiến đấu, lúc nào cũng có thể xảy ra bất ngờ."
"Đối thủ của ngươi là một cự thú Tinh Không cấp Thần Vương, tên là Tù Sư. Nó có thể bùng nổ chiến lực của thần vương cấp ba trong thời gian ngắn."
Mạnh Cương nhắc nhở lời cuối cùng.
Lâm Mặc Ngữ thấy đấu trường đã triển khai trận pháp.
Trên tinh không ở ngoài chiến trường, đông nghịt người đứng nhìn.
Bình thường đấu trường đã luôn có người xem, huống hồ chuyện của Lâm Mặc Ngữ và quân đội không biết bị ai truyền ra ngoài, tức khắc đã thu hút rất nhiều người đến.
Lâm Mặc Ngữ không quan tâm đến điều này, quay sang nói với Mạnh Cương: "Mạnh sĩ quan, bình thường ngươi không xem bảng xếp hạng tinh vực Chu Tước phải không?"
Mạnh Cương hơi sững lại, sau đó gật đầu: "Không thường xem."
Lâm Mặc Ngữ nói: "Vậy ngươi có thể xem qua bảng tiềm năng và bảng chiến lực. Trên bảng chiến lực rất nhanh thôi sẽ có tên ta."
Sau khi nói xong, Lâm Mặc Ngữ bay lên, tiến vào đấu trường.
Mạnh Cương hơi ngẩn ra, hắn ta biết tên của Lâm Mặc Ngữ, trong thẻ chiến trường có ghi lại.
Là người của quân đội, thực sự không quan tâm lắm đến bảng tiềm năng và bảng chiến lực của tinh vực Chu Tước.
Đó là danh sách bảng xếp hạng dựa trên quyền hạn cảnh giới tu vi, không liên quan đến quân đội.
Hắn ta mở bảng tiềm năng ra, nháy mắt thấy ngay tên đầu tiên.
"Đứng đầu: Lâm Mặc Ngữ!"
Mạnh Cương theo bản năng thốt ra tên Lâm Mặc Ngữ, thân thể thần vương cũng không kìm được mà run nhẹ.
Những người có thể lên bảng tiềm năng, ai mà không phải những tài năng kiệt xuất.
Huống hồ lại là người đứng đầu.
Người như vậy lại đi kiếm công trạng?
Đùa kiểu gì vậy.
Mạnh Cương nhận ra mình đã sai, lập tức trừng mắt đám thuộc hạ kia của mình.
Dọa cho người chiến sĩ cấp năm đó sợ hãi, cúi đầu khúm núm không dám nói gì.