Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 2228 - Chương 2227: Thử Thách Của Trang Viên, ...

Chương 2227: Thử thách của trang viên, ... Chương 2227: Thử thách của trang viên, ...Chương 2227: Thử thách của trang viên, ...

Chương 2227: Thử thách của trang viên, một bộ xương trắng (1)

Giống như đi xuyên qua một lớp bọt khí, trước mắt là hoa, màu xanh lập tức chiếm trọn tâm nhìn.

Lâm Mặc Ngữ phát hiện mình đang ở trong vườn hoa, tòa kiến trúc cổ kính kỳ lạ, cách mình hàng vạn cây số.

Trên một vùng đất bằng phẳng, cách nhau hàng vạn cây số, không thể nhìn rõ được.

Nhưng đứng ở đây lại có thể nhìn thấy. Sự tồn tại của tòa kiến trúc là để chỉ ra hướng đi cho những người bước vào, không đến nỗi đi sai đường.

Lâm Mặc Ngữ không có hành động hấp tấp mà cảm nhận được sự thay đổi của bản thân trước.

Những pháp tắc kỳ lạ đan xen vào nhau, áp chế sức mạnh của bản thân.

Không chỉ sức mạnh bị áp chế mà những thứ khác cũng vậy.

"Linh hồn bị áp chế, năng lực nhận biết sự nguy hiểm bị suy yếu." "Trước đó Đường Chấn đã nói, ở đây sẽ có cảm giác rất nặng nề, giống như đang mang một gánh nặng vạn cân, cử động tay chân sẽ rất tốn sức."

"Không chỉ tốc độ sẽ chậm hơn, mà sức mạnh cũng sẽ giảm đi rất nhiều."

"Nhưng mà ta lại không có cảm giác như Vậy, xem ra suy đoán của ta là đúng. Vì thể xác của đám người Đường Chấn quá yếu cho nên mới có cảm giác đó."

"Cộng thêm năng lực nhận biết còn yếu cho nên mới không thể phản ứng kịp trước mối nguy hiểm đang đến gần."

Lâm Mặc Ngữ giương nắm đấm, duỗi người một cái. Thể xác chân thần đỉnh phong khiến hắn như cá gặp nước khi ở đây.

Nhưng Lâm Mặc Ngữ không hề xem nhẹ, có rất nhiều người thuộc mọi chủng tộc đi vào trang viên.

Một vài chủng tộc có thể xác trời sinh mạnh mẽ, có lợi thế hơn Nhân tộc.

Trong đầu Lâm Mặc Ngữ đang suy nghĩ, chân thì bước nhanh về phía trước.

Lợi ích của thể xác mạnh mẽ được thể hiện rõ ràng khi hắn chạy như bay về phía trước với tốc độ cực nhanh.

Tốc độ đáng kinh ngạc mang theo những cơn gió mạnh khiến toàn bộ cỏ xanh trên đồng cỏ bị uốn cong.

Bước chân của Lâm Mặc Ngữ rất nặng, có hơi ngang ngược.

Phía sau hắn là những cây cỏ bị đứt bay tứ tung.

Lâm Mặc Ngữ giống như một con rồng, chạy hàng ngàn cây số chỉ trong chớp mắt. "Theo Đường Chấn nói, ải thứ nhất chính là đầm lầy!"

Ngay lúc ý nghĩ đó xuất hiện trong đầu, dưới chân bỗng trở nên thay đổi.

Có cảm giác nguy hiểm đang đến gần.

Lâm Mặc Ngữ chẳng để ý đến, dưới chân bỗng dùng lực, cơ thể nhảy lên mấy ngàn mét giống như mũi tên, sau khi tiếp đất thì lại dùng lực, tiếp tục bay ra ngoài.

Sau vài lần lặp lại, cảm giác nguy hiểm đã biến mất. Lâm Mặc Ngữ thầm nghĩ: "Không chỉ linh hồn có thể cảm nhận trước được nguy hiểm, mà chỉ cần thể xác đủ mạnh cũng có thể nhận trước được nguy hiểm."

"Xem ra mình lựa chọn con đường để thể xác và linh hồn cùng tu luyện quả không sai, nếu không thể xác có thể trở thành tấm gỗ ngắn nhất, tạo thành hiệu ứng thùng gỗ." (*) (*) Hiệu ứng thùng gỗ: Là một chiếc thùng gỗ đựng được bao nhiêu nước không phải phụ thuộc vào những thanh gỗ dài nhất mà phụ thuộc vào thanh ngắn nhất. Trong đoạn này có nghĩa là dù tất cả các thứ khác (linh hồn, cấp bậc, kỹ năng. . ) của Lâm Mặc Ngữ có mạnh đến đâu nhưng yếu tố cần là thể xác lại yếu nhất thì cũng trở nên vô dụng.

Hiệu ứng thùng gỗ, một cái thùng gỗ chứa được bao nhiêu nước tùy thuộc vào tấm gỗ ngắn nhất.

Lâm Mặc Ngữ tiếp tục chạy điên cuồng, chưa từng dừng lại.

Trong nháy mắt, đi được 2000 cây số, ải thứ hai của thử thách.

Trong không khí vang lên tiếng nổ đùng đoàng, một tia sét nổ thẳng ngay bên cạnh Lâm Mặc Ngữ.

Bãi cỏ xanh trong nháy mắt biến thành thùng xăng, nhanh chóng biến thành biển lửa.

Với tốc độ của Lâm Mặc Ngữ, hoàn toàn có thể vượt qua được biển lửa trước khi nó hình thành.

Chỉ cần hắn đủ nhanh, biển lửa không thể đuổi kịp hắn. Nhưng vào lúc này, Lâm Mặc Ngữ lại dừng lại.

Hắn đứng ngay đó, không nhúc nhích, mặc cho biển lửa bao phủ lấy mình. Ngọn lửa nhanh chóng quét qua toàn cơ thể, nuốt chửng mình.

Lâm Mặc Ngữ biến thành người lửa.

Tia sét trên bầu trời biến mất, không còn tia sét nào giáng xuống nữa.

Lửa bùng cháy dữ dội, không gian xung quanh đều bị nhiệt độ cao của ngọn lửa bóp méo.

Lâm Mặc Ngữ đứng bất động trong ngọn lửa.

Ngọn lửa sau khi cháy tiếp thêm một phút thì dần tắt đi. Lâm Mặc Ngữ tỏ vẻ vui mừng: "Quả nhiên đúng như ta suy đoán."

"Trong lửa không hề có pháp tắc, chỉ đơn thuần là nhiệt độ cao mà thôi."

"Chỉ cần thể xác của ngươi đạt tới chân thần cấp năm thì có thể không cần phải sợ lửa đốt nữa."

"Ngay cả thể xác của chân thần cấp ba, cùng lắm cũng chỉ bị lửa đốt bị thương mà thôi."
Bình Luận (0)
Comment