Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai ( Bản Dịch )

Chương 2229 - Chương 2228: Thử Thách Của Trang Viên, ...

Chương 2228: Thử thách của trang viên, ... Chương 2228: Thử thách của trang viên, ...Chương 2228: Thử thách của trang viên, ...

Chương 2228: Thử thách của trang viên, một bộ xương trắng (2)

Dưới tình huống cảnh giới sức mạnh bị áp chế, khi tu luyện giả tiến vào đó, thứ mà duy nhất mà người đó có thể dựa vào chính là thể xác của mình.

Những người có thể xác không mạnh, trừ khi có pháp bảo hộ thân cực mạnh, nếu không sẽ phải đối mặt với tỷ lệ tử vong cực cao.

Nhưng pháp bảo hộ thân cực mạnh đâu có dễ lấy như thế. Chỉ dựa vào những đồ bán chạy có thể mua được ở trung tâm giao dịch thì vẫn chưa đủ dùng.

Nguyên nhân chủ yếu vẫn là Vì sức mạnh đã bị áp chế đến chân thần cấp năm, khó mà sử dụng được pháp bảo cảnh giới Thần Vương.

Nếu không với thân phận của Đường Chấn, sao có thể không có pháp bảo hộ thân mạnh mẽ chứ.

Lâm Mặc Ngữ mang theo suy đoán của mình tiếp tục chạy về phía trước.V I P T R U YE N F U L L - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í

Trong chớp mắt, hắn đã tiến vào phạm vi 3000 cây số.

Vô số ngọn cỏ mọc lên từ mặt đất, hóa thành những mũi tên sắc nhọn, bắn về phía Lâm Mặc Ngữ.

Nếu thể xác đã đạt đến chân thần cấp năm thì đã có thể dựa vào phản ứng thể xác để tránh né, cho dù phải trúng mấy đòn thì cũng không phải là vấn đề gì lớn.

Nếu thể xác yếu ớt, những mũi tên cỏ này sẽ là chí mạng.

Lúc mũi tên cỏ đang bắn, Lâm Mặc Ngữ nhìn sang thấy ở cách đó không xa có một cánh cổng lớn đang tỏa ra ánh sáng trắng.

Cánh cổng lớn mà Đường Chấn gọi là lối đi an toàn, chỉ cần đi vào lối đi an toàn thì sẽ có được sự an toàn tạm thời. Nói là lối đi an toàn, thực ra chính là một lối đi bỏ cuộc. Chỉ là nếu muốn bỏ cuộc thì vẫn phải trải qua thử thách. Tại sao bỏ cuộc mà vẫn phải trải qua thử thách, Lâm Mặc Ngữ đoán là vì có quá nhiều người.

Nếu chỉ có một người, có lẽ không cần phải trải qua thử thách từ bỏ.

Thực ra đã đến được đây cũng coi như là đã qua được hai cửa ải... Ít người và nhiều người không giống nhau, càng ít người thì càng an toàn.

"Rất giống với phó bản cá nhân trong tiểu thế giới." "Mà mũi tên cỏ ở đây cũng giống như đồng cỏ xanh trong tiểu thế giới."

Khi Lâm Mặc Ngữ nhìn thấy mũi tên cỏ, hắn liền nghĩ đến đồng cỏ xanh, hai nơi này quá giống nhau.

Tốc độ của mũi tên cỏ rất nhanh và dày đặc.

Lâm Mặc Ngữ lợi dụng phản ứng bản năng của cơ thể, nhanh chóng né tránh.

Sức mạnh nhận biết của linh hồn hoàn toàn không có tác dụng ở nơi này, thứ duy nhất có thể dựa vào chỉ có thể xác. Cho nên ở ải này, đám người Đường Chấn giảm xuống còn bốn người.

Hắn gần như tránh được hoàn toàn mọi đòn tấn công của mũi tên cỏ, nhanh chóng rời khỏi khu vực này.

Đã vượt qua ải thứ ba.

Cửa ải tiếp theo, không có thông tin gì, chỉ có thể dựa vào chính mình. Hình ảnh trước mắt có hơi thay đổi.

Đồng cỏ vốn thuần khiết đã trở nên không còn thuần khiết.

Màu sắc rực rỡ xuất hiện trong màu xanh lá, trên vùng cỏ mọc lên rất nhiều hoa tươi.

Trước đây khi ở ngoài trang viên, hắn đã nhìn thấy những bông hoa tươi này.

Cho nên đó là vườn hoa chứ không phải đồng cỏ.

Nói cách khác, 3000 cây số trước đó là đồng cỏ xanh tươi thuần khiết, 3000 cây số sau sẽ biến thành vườn hoa.

Sự xuất hiện của những bông hoa mang đến những màu sắc và sức sống khác nhau cho vùng đất này.

Lâm Mặc Ngữ có thể ngửi thấy hương hoa, rất quyến rũ.

Đồng thời hắn cũng có thể cảm nhận được trong không gian có thêm một loại hơi thở đặc biệt: Tử khí!

Chính là tử khí, bông hoa tươi này không hề mang đến sức sống hừng hực mà là lại mang đến cái chết u ám. Lâm Mặc Ngữ suốt ngày giao đấu với quân đoàn Vong Linh, hắn rất quen thuộc với khí tức tử vong, tuyệt đối sẽ không nhận lầm.

Những gì mắt nhìn thấy hoàn toàn khác với thế giới thực. Tiếp tục tiến về phía trước, hương hoa càng ngày càng nồng, tử khí cũng ngày càng nồng.

"Là hương hoa, hương hoa che khuất sự nhận thức của linh hồn."

Sức cảm ứng của linh hồn lại bị áp chế, thậm chí còn hung tàn hơn trước.

Sự cảm ứng của linh trước nguy hiểm hoàn toàn bị phế bỏ khi ở đây.

Nếu muốn cảm ứng được nguy hiểm, chỉ có thể dựa vào thể xác.

"Độ khó đã tăng lên!"

Lâm Mặc Ngữ nhận ra rằng độ khó của thử thách đã tăng lên.

Ba cửa đầu tiên chỉ là thí luyện dành cho người mới, bây giờ mới là thử thách thực sự.

Lâm Mặc Ngữ không phải là người thương hoa tiếc ngọc, cũng không biết hắn đã giẫãm chết bao nhiêu bông hoa trên dọc đường đi.

Cho đến khi đạt được 4000 cây số, ải thử thách thứ tư mới bắt đầu.

Một trận cuồng phong thổi qua, cuồng phong như dao, có thể cắt đứt da thịt.

Gió thổi vào Lâm Mặc Ngữ, tạo ra âm thanh như kim loại. Gió mạnh cuốn hoa đi, lộ ra mặt đất, có một bộ xương trắng nằm trên mặt đất!
Bình Luận (0)
Comment