Chương 2231: Vậy mà đối phương cũng là ...
Chương 2231: Vậy mà đối phương cũng là ...Chương 2231: Vậy mà đối phương cũng là ...
Chương 2231: Vậy mà đối phương cũng là quân đoàn Khô Lâu (2)
Ở đây quá yên tĩnh, yên tĩnh đến lạ thường khiến người ta phải căng thẳng.
Bầu không khí trở nên nghiêm trọng, toàn thân Lâm Mặc Ngữ hơi căng lên, tốc độ bước chân nhanh chóng tăng lên.
Hoa cỏ liên tục ngã sang hai bên nhường lối đi cho hắn, sau khi hắn đi qua thì hoa cỏ lại trở về trạng thái ban đầu. Cho dù Lâm Mặc Ngữ có cố ý giẫm lên bọn chúng thì cũng sẽ không tạo ra bất kì ảnh hưởng gì.
Sau lưng hắn lại truyền đến cảm giác nguy hiểm, khi cảm giác nguy hiểm đạt tới đỉnh điểm, thân hình Lâm Mặc dừng lại, cơ thể khẽ nhảy lên, xuyên lên phía trên.
Hắn nhảy cao hơn mười mét, nhảy đến độ cao của hoa cỏ. Cảm giác nguy hiểm như hình với bóng, cái tên đánh lén mình cũng nhảy lên theo. Lâm Mặc Ngữ quay đầu nhìn thì nhìn thấy một bộ xương màu bạc.
Bộ xương màu bạc này chỉ cao một mét, chỉ có nửa người.
Không có đầu, không có phần thân dưới.
Trong tay cầm một cây chủy thủ lóe lên ánh sáng xanh lá, đâm về phía mình.
Bộ xương thì thấy nhiều rồi nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một bộ xương như thế này.
Trong lòng Lâm Mặc Ngữ khẽ động, sau lưng hắn xuất hiện một con Khô Lâu Thần chiến sĩ.
Khô Lâu Thần chiến sĩ dùng cơ thể để chặn cây chủy thủ của đối phương, đồng thời vung rìu chém lên người đối phương.
Âm thanh lách cách vang lên, nửa bộ xương không có đầu không thân dưới dưới bị chém nát ngay tại chỗ.
Lâm Mặc Ngữ thu hồi Khô Lâu Thần chiến sĩ, đáp xuống bãi cỏ và tiếp tục tiến về phía trước.Docfull .vn- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Ở đây không thể bay, hơn nữa hắn cảm thấy nếu nhảy lên nhảy xuống, làm không tốt thì sẽ càng nguy hiểm hơn.
"Ba trận trước chủ yếu là thử thách năng lực ứng biến." "Ba trận sau sẽ thử thách năng lực chiến đấu trực diện."
"Hình như bây giờ là thử thách năng lực thực chiến." Lâm Mặc Ngữ nhanh chóng phân tích trong lòng.
Nếu là thử thách, vậy ắt sẽ có tính mục đích, không thể tùy tiện làm bậy rồi vượt qua đại được.
"Vậy bắt đầu từ bây giờ sẽ không còn kiểu cứ một nghìn cây số sẽ là một thử thách nữa, bây giờ giống như mình đã bước vào chiến trường thực sự, đối mặt với nguy hiểm mọi lúc mọi nơi."
Lâm Mặc Ngữ thầm chắc chắn, hắn cảm thấy suy đoán của mình hẳn là không sai. Nhớ lại mình đã từng trải qua các loại phó bản và bí cảnh, hắn khẽ nhếch môi nói: "Đã lâu không có loại cảm giác thú vị này."
Tình huống hiện tại khiến Lâm Mặc Ngữ trở nên phấn khích, tinh thần chiến đấu dâng trào trong mắt, điên cuồng lao về phía trước.
khi hắn không ngừng tiến lên, các cuộc đánh lén tuôn ra từ bốn phương tám hướng. Lợi dụng phản ứng của cơ thể, Lâm Mặc Ngữ hết liên tục tìm ra chính xác phương hướng đánh lén, dễ dàng giải trừ.
Sau khi hắn lại chạy thêm hàng trăm cây số nữa thì tần suất của các cuộc đánh lén bắt đầu tăng gấp mấy lần, các cuộc tấn công thường xuất hiện từ nhiều hướng cùng một lúc, hơn nữa càng trở nên kỳ dị hơn.
Lâm Mặc Ngữ sở hữu xác thịt đỉnh cao chân thần, thực sự hoàn toàn có thể coi nhẹ những đòn đánh lén này. Sức tấn công của đòn đánh lén không mạnh, chỉ cần thể xác đạt đến chân thần cấp sáu là có thể dễ dàng đối phó.
Cho dù Lâm Mặc Ngữ không làm gì thì kẻ đánh lén cũng khó mà làm tổn thương hắn. Tuy nhiên, Lâm Mặc Ngữ vẫn rất hợp tác tiến hành thử thách, mấy con Khô Lâu thần tướng xuất hiện xung quanh hắn, chém nát từng kẻ từng kẻ đánh lén.
Điều khiến Lâm Mặc Ngữ hứng thú là những kẻ đánh lén đầu là những bộ xương nửa người.
Từ quái vật hoa tươi lúc đầu đến bộ xương nửa người lúc này, thêm cả con đầu lâu biết phun lửa mà Đường Chấn đã gặp.
Hình như chủ nhân của trang viên có niềm yêu thích đặc biệt với bộ xương.
Đợt thử thách thực chiến này cũng không thể tạo ra ảnh hưởng gì cho Lâm Mặc Ngữ. Hắn lao ra khỏi bụi cỏ vô cùng thuận lợi.
Tiếng gió lại vang lên bên tai, thế giới hàng nghìn cây số vốn im lặng đã trở lại bình thường.
Bụi cỏ phía sau đang đung đưa trong gió.
Những kẻ muốn đánh lén mình ở trong bụi cỏ trước đó giờ đã lần lượt rút lui.
Hắn đã vượt qua thử thách thực chiến trong bụi cỏ một cách hoàn hảo.
Lúc này hắn vẫn còn cách tòa kiến trúc cổ trong trang viên năm trăm cây số.
Trước mặt bạn là một đồng cỏ xanh mướt, vô cùng bằng phẳng, không hề có gì cản trở.
Giống hệt cảnh tượng khi hắn vừa mới bước vào trang viên này, nếu không có tòa kiến trúc dẫn đường và bụi hoa cỏ cao hơn người ở phía sau thì Lâm Mặc Ngữ sẽ cho rằng có phải mình đã đi sai đường hay không, thực sự quá giống.
Đã đi chưa đến 1000 cây số, Lâm Mặc Ngữ lại chạy tiếp, 1000 cây số cũng không mất quá nhiều thời gian.
"Không biết những người khác thế nào rồi, dựa vào độ khó của thử thách, 99% người không thông qua được."