Chương 241: Tòa thánh Cổ La, đấu sĩ Hỏa Thần (1)
Hả?
Lại xảy ra chuyện gì nữa?
Sao mỗi lần vượt qua phó bản đều có chuyện vậy?
Một bàn tay to vươn ra ngoài muốn đẩy Lâm Mặc Ngữ.
Ánh sáng trắng lóe lên, Áo Giáp Hài Cốt chặn đối phương lại, Lâm Mặc Ngữ không chút sứt mẻ.
Hắn dời tầm mắt.
Không biết từ lúc nào trên mặt đất xuất hiện một tấm thảm đỏ.
Cuối thảm đỏ, một chiếc xe ngựa lộng lẫy, xa hoa dừng ở đó.
Ngựa kéo xe không phải loại ngựa bình thường mà là chiến mã Liệt Diễm.
Trên chân của chiến mã Liệt Diễm bốc cháy quanh năm, cho dù ở trong băng tuyết hay ở trong nước cũng không tắt.
Chiến mã Liệt Diễm vốn là một loại quái vật nhưng sau đó được Ngự Thú sư thuần hóa, trải qua cải tạo bồi dưỡng, cuối cùng nó cũng trở thành vật cưỡi cho Nhân tộc.
Ở các nước phương Tây, chiến mã Liệt Diễm tương đối thịnh hành.
Như đế quốc Thần Hạ có khá ít.
Hơn nữa người có tư cách cưỡi chiến mã Liệt Diễm cũng không nhiều.
Về phần dùng chiến mã Liệt Diễm để kéo xe thì lại càng ít.
Từ điểm này có thể thấy được thân phận của đối phương không tầm thường.
Thảm đỏ dày dặn, mềm mại kéo dài từ xe ngựa tới cổng vào phó bản.
Trải trên mặt đất bằng phẳng.
Tiếng vó ngựa vang lên, ở hai bên thảm đỏ, gần mười chức nghiệp giả cưỡi chiến mã Liệt Diễm, uy phong lẫm liệt.
Lâm Mặc Ngữ và Ninh Y Y mới bước ra từ trong phó bản, đúng lúc đứng ở trên thảm đỏ.
Người nọ thấy không đẩy nổi Lâm Mặc Ngữ, sắc mặt hơi thay đổi, trên tay dùng thêm sức lực nhưng vẫn không đẩy được hắn ra.
Ngay cả người bảo vệ trạm gác cấp Địa Ngục cũng không thể nào phá hủy được Áo Giáp Hài Cốt của Lâm Mặc Ngữ.
Quỷ Khuyển Vực Thẳm cấp 36 cầm Lang Nha Bổng đánh nửa ngày cũng không hề hấn gì.
Làm sao một tên chức nghiệp giả cấp 30 có thể làm gì được hắn chứ?
Hắn ta không đẩy Lâm Mặc Ngữ nữa, nhìn về phía Lâm Y Y chuyển đổi mục tiêu, đưa tay đẩy Ninh Y Y, tức giận quát: “Mau cút ra, đám khốn kiếp này dám giẫm bẩn thảm đỏ của Điện hạ!”
Sắc mặt Lâm Mặc Ngữ hơi trầm xuống, đối phương có khuôn mặt của người phương Tây, không phải người của đế quốc Thần Hạ.
Một con Khô Lâu chiến sĩ lập tức xuất hiện ở bên cạnh, không nói hai lời vung đại đao chém tới.
Bảo hắn cút, để xem ai khiến kẻ nào cút.
Sắc mặt người nọ thay đổi, vội vàng lui về phía sau.
Đại đao của Khô Lâu chiến sĩ chém xuống gần như sát người hắn ta.
Đại đao rơi xuống đất, oanh một tiếng, mặt đất nổ tung, một mảng thảm đỏ to bị nổ tan tành.
“To gan!”
Kỵ sĩ ở hai bên đồng thời rút vũ khí ra, khí thế mạnh mẽ dâng lên nhắm vào Lâm Mặc Ngữ.
Lúc này, không khí xung quanh dao động, nhiều loại khí tức dâng lên, bao phủ bọn họ.
Đám chức nghiệp giả của đế quốc Thần Hạ ở bên cạnh đều đứng dậy, dáng vẻ của bọn họ tựa hồ như muốn chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Muốn đối phó với người của Thần Hạ ở đây à? Vậy phải hỏi đám chức nghiệp giả của Thần Hạ trước đã.
Ninh Y Y nhỏ giọng nói bên tai Lâm Mặc Ngữ: “Chắc hẳn bọn họ là người của Tòa thánh Cổ La, ngươi nhớ phải cẩn thận.”
Lâm Mặc Ngữ gật đầu: “Ta biết rồi.”
Lực lượng của Phương Tây và đế quốc Thần Hạ không giống nhau, mạnh mẽ nhất không đến từ Nhà nước mà là Tòa thánh.
Tòa thánh Cổ La là một trong số đó, thậm chí sức mạnh cũng vượt xa các quốc gia nhỏ như nước Anh Đào.
“Tất cả mau dừng tay lại!”
Từ trên xe ngựa truyền ra một tiếng quát lớn.
Đám kỵ sĩ Liệt Diễm lập tức thu hồi khí thế.
Một người trẻ tuổi mặc áo giáp từ trong xe ngựa đi ra, bước lên thảm đỏ.
Áo giáp xa hoa tinh xảo, ánh sáng vàng không ngừng lấp lánh, trên áo giáp còn có ngọn lửa mờ ảo nhảy nhót.
Đôi mắt to của Ninh Y Y nheo lại: “Không phải trang bị bằng vàng bình thường mà là trang bị bằng vàng do Luyện Kim sư chế tạo.”
“Cả đồ trang sức của hắn ta cũng do Luyện Kim sư chế tạo, không phải đồ rơi từ phó bản.”
“Ta thấy những trang bị này đều có cùng một kiểu dáng, có thể là một bộ trang bị được làm thủ công.”
Làm thủ công nguyên bộ trang bị bằng vàng, giá trị của nó phải cao hơn nhiều so với trang bị bằng vàng cao cấp.
Thuộc tính gia tăng tự nhiên cũng càng mạnh hơn.
Có lẽ vẫn không bằng bộ trạm gác Địa Ngục nhưng chắc chắn mạnh hơn bộ trang bị vàng Ác Mộng.
Người trẻ tuổi thấp giọng nói: “Sao lại vô lễ như vậy, lui ra.”
Chức nghiệp giả bị quát lớn lập tức lui sang một bên, đứng cung kính, không nói thêm lời nào.
Người trẻ tuổi này chính là điện hạ trong miệng đối phương, địa vị không hề tầm thường.
Người trẻ tuổi giẫm lên thảm đỏ đi đến trước mặt Lâm Mặc Ngữ và Ninh Y Y: “Trước đó là thuộc hạ của ta đã thất lễ, ta thay hắn ta xin lỗi hai người.”
Nghe rất lễ phép nhưng thật ra lại tràn đầy kiêu ngạo, trong lời xin lỗi không hề có một chút ý tứ muốn xin lỗi nào.
“La Cách Tư, xuất thân từ Tòa thánh Cổ La, cấp 31, đấu sĩ Hỏa Thần.”