Chương 242: Tòa thánh Cổ La, đấu sĩ Hỏa Thần (2)
Thông báo xuất thân và chức nghiệp của bản thân xong, sự kiêu ngạo trên người La Cách Tư càng rõ ràng hơn.
Chức nghiệp của hắn ta cũng khiến cho không ít người bên cạnh kinh hãi, rõ ràng những người này biết đấu sĩ Hỏa Thần là gì.
Cũng có không ít người không biết chức nghiệp này.
“Dĩ nhiên là đấu sĩ Hỏa Thần của Tòa thánh Cổ La.”
“Đấu sĩ Hỏa Thần rất giỏi hả?”
“Tòa thánh Cổ La thờ phụng thần linh, bọn họ có một số chức nghiệp giả đặc biệt, được kế thừa sức mạnh to lớn của thần linh. Đấu sĩ Hỏa Thần chính là được kế thừa sức mạnh của Hỏa Thần.”
““Nghe thật lợi hại.”
“Trên thực tế quả thật rất lợi hại, thuộc loại chức nghiệp giả cấp Huyền thoại.”
“Đấu sĩ Hỏa Thần chó má gì chứ, chỉ là có được thiên phú đấu sĩ thuộc tính Hỏa mà thôi, không ảo như vậy chứ?”
Cho dù có phải thật sự là truyền thừa sức mạnh Hỏa Thần hay không, hay chỉ là thiên phú đấu sĩ thuộc tính Hỏa thì cũng đã rất lợi hại.
Nếu không cũng không được đánh giá là chức nghiệp cấp Huyền thoại.
Lâm Mặc Ngữ nhìn hắn ta, trầm giọng nói: “Lâm Mặc Ngữ, đế quốc Thần Hạ, cấp 24, Tử Linh pháp sư.”
Dường như La Cách Tư không để ý câu trả lời của Lâm Mặc Ngữ, thậm chí còn không thèm để tâm đến hắn.
Hắn ta vươn tay ra với Ninh Y Y: “Cô gái xinh đẹp, không biết tại hạ có vinh hạnh mời ngươi cùng nhau vượt phó bản được không?”
Trong mắt Ninh Y Y hiện lên một tia chán ghét, nàng không thích La Cách Tư.
Nàng cảm thấy bên dưới dáng vẻ nhã nhặn, lịch sự của La Cách Tư cất giấu sự giả dối.
Ninh Y Y luôn tin tưởng vào trực giác của mình, kể từ nhỏ đã như vậy.
Ngay lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ, Ninh Y Y đã cảm thấy Lâm Mặc Ngữ là người rất đơn giản.
Nên mới có ý muốn làm bạn với Lâm Mặc Ngữ.
Ánh mắt của Ninh Y Y bị Lâm Mặc Ngữ thu hết vào đáy mắt, Lâm Mặc Ngữ không chút khách sáo nói: “Không được, ngươi không có tư cách này.”
La Cách Tư lập tức cứng đờ tại chỗ, vẻ mặt hơi vặn vẹo nhưng vẫn cố gắng duy trì phong độ: “Ta hẳn là có tư cách hơn ngươi.”
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu: “Đó chỉ là ngươi cảm thấy mà thôi.”
“Ha ha!” La Cách Tư bật cười: “Ngươi mới cấp 24, không có mắt nhìn cũng là điều bình thường.”
“Ngươi có biết bổn điện hạ muốn vượt qua phó bản như thế nào không?”
“Bổn Điện hạ muốn một mình vượt qua phó bản trạm gác độ khó cấp Địa Ngục, để nhận được danh hiệu trong truyền thuyết kia.”
“Cô gái xinh đẹp, đợi lát nữa bổn Điện hạ vượt qua phó bản độ khó cấp Địa Ngục thành công, đợi ta nhận được danh hiệu sẽ lại đến mời ngươi.”
Đôi mắt to của Ninh Y Y phát sáng, nhìn hắn ta giống như nhìn kẻ ngốc rồi chỉ vào đầu: “Có phải chỗ này của ngươi không được ổn cho lắm đúng không?”
Ha ha!
Rất nhiều chức nghiệp giả của Thần Hạ đứng trên sân đều nở nụ cười.
Ninh Y Y đang nói đầu La Cách Tư hình như hơi có vấn đề.
Mặt của La Cách Tư lúc đỏ lúc trắng.
Nhưng để giữ phong độ, hắn ta không thể nổi giận với Ninh Y Y được.
Tuy rất tức giận nhưng hắn ta vẫn phải chịu đựng.
Nắm tay nắm đến mức đỏ ửng lên, hắn ta như vậy đã là nhẫn nại đến cực hạn, vất vả chịu đựng lời sỉ nhục của Ninh Y Y.
Lâm Mặc Ngữ kỳ quái nhìn hắn ta: “Ngươi không lấy được danh hiệu này đâu.”
Nói xong, hắn và Ninh Y Y nhìn nhau.
Bùa Hồi Chiêu hiện lên ánh sáng mờ nhạt, hai người tiến vào phó bản.
La Cách Tư bỗng nhiên ôm trán cười ha ha: “Vậy mà lại dám nói bổn Điện hạ không lấy được danh hiệu, nếu bổn Điện hạ không lấy được danh hiệu thì thử hỏi còn có ai có thể lấy được danh hiệu chứ.”
Giọng nói mang theo niềm kiêu ngạo vô tận.
Lúc trước cảm thấy Mạc Vận đã đủ kiêu ngạo rồi nhưng hiện giờ nếu đứng so với hắn ta, Mạc Vận cũng chỉ có thể cam lòng chịu thua.
La Cách Tư quá kiêu ngạo, hơn nữa còn thích khoác lác.
Dùng chiến mã Liệt Diễm kéo xe, có chiến đội chức nghiệp giả đi theo, còn trải thảm đỏ.
Tất cả những hành vi này đều rất phô trương.
Hắn ta làm như vậy hoàn toàn có mục đích, cố ý muốn cho đám chức nghiệp các nước khác nhìn thấy, hắn ta vượt qua phó bản trạm gác độ khó cấp Địa Ngục như thế nào, lấy được danh hiệu mà không ai có được trong truyền thuyết ra sao.
Hắn ta vừa cười vừa nhìn bốn phía xung quanh, muốn xem phản ứng của người khác.
Kết quả chỉ nhìn thấy những vẻ mặt chế nhạo.
Dường như tình huống này có vẻ không đúng lắm.
“Đi hỏi thăm xem đã xảy ra chuyện gì?”
La Cách Tư cố ý phách lối, chứ không phải đầu óc thật sự có bệnh.
Đến bây giờ, hắn ta mới nhận ra thật sự có vấn đề.
Rất nhanh đã có kết quả.
Danh hiệu đã bị người ta lấy đi.
Đã có người hoàn thành hành động vĩ đại, vượt qua phó bản trạm gác cấp Địa Ngục trước hắn ta một bước.
Hơn nữa người đó chính là Tử Linh pháp sư cấp 24 vừa mới đi vào trong.
La Cách Tư sững sờ.