Chương 243: Vì danh hiệu mà tiến vào phó bản truy sát (1)
Chuyện Lâm Mặc Ngữ vượt qua trạm gác Địa Ngục, căn bản không phải là chuyện gì bí mật.
Các chức nghiệp giả của đế quốc Thần Hạ đều đã biết chuyện này.
Lúc ấy Lâm Mặc Ngữ thoải mái thừa nhận ở trước mặt tất cả mọi người trong toàn quân đoàn.
Chẳng qua là không công bố thuộc tính mà thôi.
Khi bọn họ nhìn thấy La Cách Tư kiêu căng tuyên bố bản thân muốn đi vượt trạm gác Địa Ngục, muốn lấy danh hiệu như vậy.
Cả đám đều nhìn hắn ta với ánh mắt chế giễu.
Danh hiệu chỉ có một.
Dựa theo quy tắc, nhân tài vượt qua đầu tiên thì mới đạt được danh hiệu.
Chỉ cần Lâm Mặc Ngữ còn sống, hắn ta đừng nghĩ đến việc đạt được danh hiệu này.
Cho dù hắn ta có thành tích tốt hơn Lâm Mặc Ngữ thì cũng không có ý nghĩa gì.
Sau khi La Cách Tư hiểu rõ kết quả này, trên mặt hết đỏ lại xanh, dường như sắc mặt đã thay đổi.
Vô cùng hài hước.
Trong mắt La Cách Tư lóe lên tia sáng nguy hiểm, lộ ra sát ý.
Hắn ta nhìn về phía cổng vào phó bản, nắm chặt tay thành nắm đấm, đưa ra quyết định.
Cuối cùng không màng đến tác phong lịch thiệp nữa mà quát lên: “Các ngươi lại đây.”
Kỵ sĩ Tòa thánh Cổ La cưỡi chiến mã Liệt Diễm, uy phong lẫm liệt rối rít xuống ngựa đi tới bên cạnh La Cách Tư.
La Cách Tư thấp giọng căn dặn bọn họ vài câu, mấy người bọn họ không khỏi trở nên căng thẳng.
“Điện hạ, ngài thật sự muốn làm như vậy ư?”
“Nếu như xảy ra chuyện gì thì sẽ rất phiền phức.”
“Tuy nơi này là chiến trường Nguyên nhưng khu vực này cũng thuộc về Thần Hạ, hơn nữa đa phần nơi này đều là chức nghiệp giả của Thần Hạ.”
Đối mặt với sự do dự của thuộc hạ.
Cuối cùng La Cách Tư vẫn đưa ra quyết định: “Chúng ta chỉ cần làm trong âm thầm thì sẽ không có chuyện gì đâu. Cho dù bọn họ có chết, người khác cũng chỉ cho rằng bọn họ chết ở trong phó bản mà thôi.”
Trước quyết định của La Cách Tư, bọn họ có quyền đưa ra thắc mắc nhưng cũng không có quyền can thiệp vào.
Quy củ của Tòa thánh nghiêm ngặt, La Cách Tư là thủ lĩnh của bọn họ, bọn họ phải tuân theo mệnh lệnh.
“Đã vậy thì cứ làm theo mệnh lệnh của Điện hạ đi.”
La Cách Tư lấy ra một phần quyển trục.
Rất nhiều thứ của chức nghiệp giả trên thế giới đều tồn tại dưới hình thức quyển trục.
Ví dụ như quyển trục kỹ năng, quyển trục pháp thuật vân vân.
Quyển trục có thể thực hiện đủ loại công năng.
La Cách Tư kích hoạt quyển trục, quyển trục lập tức bắt đầu sáng lấp lánh.
Bị mười tên chức nghiệp giả và chiến mã Liệt Diễm che chắn nên người bên ngoài không nhìn thấy La Cách Tư đang làm cái gì.
“Bọn họ đang làm gì vậy?”
“Hình như là đang thương lượng chuyện gì đó.”
“Chắc đang thương lượng nên đánh phó bản như thế nào. Dù sao cũng không lấy được danh hiệu, vượt qua rồi thì cũng không có ý nghĩa gì.”
“Cũng đúng, tuy nhiên dựa vào trang bị của bọn họ, còn có chức nghiệp cấp Huyền thoại của La Cách Tư thì đánh độ khó cấp Địa Ngục hẳn là không thành vấn đề.”
La Cách Tư đã có lòng tin vượt qua được, đương nhiên phải có sức mạnh tương ứng.
Sau đó, phó bản sáng lên, 12 người cùng nhau vào trong.
“Bọn họ đang cùng tiến vào phó bản, cả đội cùng vượt phó bản à?”
“Người của Tòa thánh Cổ La đúng là kiêu ngạo, chết vì sĩ diện.”
“Theo ta được biết, mọi người trong Tòa thánh Cổ La đều là kẻ điên.”
“Đâu chỉ người trong Tòa thánh Cổ La là kẻ điên, mấy Tòa thánh khác cũng không có ai bình thường.”
“May mà hôm nay chỉ có một Tòa thánh Cổ La tới, nếu lại có một Tòa thánh khác đến thì chắc sẽ có kịch hay để xem rồi.”
“Hôm nay bọn họ mất mặt đủ rồi, kiêu ngạo như vậy mà đến đây, nào ngờ danh hiệu đã bị Lâm Mặc Ngữ lấy đi từ lâu.”
“Một Tòa thánh nho nhỏ mà cũng xứng tranh giành với Thần Hạ ta sao? Còn kém xa lắm.”
Bên ngoài phó bản chỉ còn lại chiến mã Liệt Diễm.
Chiến mã Liệt Diễm đã bị thuần hóa, không có mệnh lệnh của chủ nhân thì chúng nó sẽ không đi.
…
Trong phó bản, Khô Lâu chiến sĩ và Khô Lâu pháp sư tiêu diệt quái vật Long tộc không biết mệt mỏi.
Lâm Mặc Ngữ và Ninh Y Y vẫn vừa nói vừa cười như trước.
Lúc này Ninh Y Y nở nụ cười sáng lạn: “Thật tò mò rằng vẻ mặt hiện giờ của tên La Cách Tư kia đang như nào.”
Lâm Mặc Ngữ cũng cảm thấy chơi khá vui: “Có lẽ là hơi xấu hổ.”
Ninh Y Y lộ ra nụ cười xấu xa: “Tốt nhất là cứ để hắn ta vượt độ khó cấp Địa Ngục đi, sau khi hao phí sức ba bò chín trâu vượt qua mới phát hiện không có danh hiệu, vậy mới thú vị.”
La Cách Tư đến là vì danh hiệu.
Nếu sau khi vượt qua liền phát hiện không có danh hiệu, có lẽ sẽ bật khóc.